Chương 251: Chôm Chỉa Quốc Khố (1)
Tư Đồ Không lấy ra lệnh bài, giao cho thủ vệ trông coi kiểm tra qua, thủ vệ mở ra trận pháp phong cấm quốc khố cho hai người vào. Cố Thanh Phong thì liếc nhìn hai vị thủ vệ vài lần.
Wow, hai người trông coi đều là Hóa Long cảnh sơ kỳ, hoàng thất vương triều Đại Viêm thật thâm hậu.
Cơ mà quốc khố trọng địa, quả thật nên do võ giả Hóa Long cảnh trông coi.
Quốc khố rất lớn, tựa như một tòa cung điện chất đầy bảo vật, bên trong có vô số những chiếc kệ, phía trên bày đầy hộp đựng, hộp có lớn có nhỏ, nhưng đều đồng loạt tản ra bảo khí nồng đậm.
Hiển nhiên những thứ có thể tiến vào quốc khố không thứ nào là vật tầm thường.
Cố Thanh Phong nhìn những chiếc hộp này không dưới mấy chục ngàn món, nước miếng cũng sắp nhỏ xuống rồi, các đời hoàng thất tích lũy đều ở đây, nếu có thể… hì hì…
Quốc khố cũng được chia thành nhiều phòng, rõ ràng là có phân loại các vật phẩm.
Quốc sư lạ làng quen đường mang theo Cố Thanh Phong đi tới một gian phòng viết chữ Dược, hai người tiến vào trong đó.
Cố Thanh Phong lập tức mở to hai mắt, bởi vì hắn vẻn vẹn chỉ mới tiến vào, chỉ là hít một hơi không khí trong phòng thuốc, thế mà lại cảm giác nguyên khí trong cơ thể trở nên sôi sục dị thường.
Phải biết rằng tất cả thiên tài địa bảo trong phòng thuốc đều bị niêm phong trong hộp, nhưng mặc dù như vậy, mỗi một cái hộp thoang thoảng tiết ra ngoài một chút khí tức hội tụ lại, cũng làm cho nơi này tràn ngập nguyên khí thiên địa nồng đậm đến gần như không tan ra được.
Kho báu! Quả nhiên là kho báu!
“Đây chính là phòng thuốc cất giữ dược liệu trong quốc khố, trong này cơ bản có đủ loại dược liệu quý hiếm, có thể nói là phòng thuốc toàn diện nhất thiên hạ, bất kể ngươi cần bất kỳ thiên tài địa bảo nào cũng có thể tìm được.Nếu như trong này tìm không thấy, vậy toàn bộ thiên hạ cũng phải tốn nhiều công sức mới tìm được.” Tư Đồ Không thản nhiên nói.
Cố Thanh Phong tham lam hít thở không khí nơi này, hắn cảm giác nếu như mình tu luyện ở chỗ này, sợ là trong phút mốt có thể đột phá đến Nội Khí cảnh.
Nhưng mà Tư Đồ Không khẳng định không cho phép, dù sao hoàng đế sống cũng chả thọ, ngay cả nói cũng nói không nên lời, chắc chắn không để cho mình ở chỗ này chậm trễ thời gian.
“Ngươi đi chọn thiên tài địa bảo cần thiết cho việc luyện chế Bất Lão đan đi.” Tư Đồ Không bình tĩnh nói.
Cố Thanh Phong đã chờ hết nổi rồi, hắn vội vàng đi về phía chiếc hộp kia.
Ai ngờ lúc này Tư Đồ Không lại nhàn nhạt nói một câu: “Nhớ kỹ, đừng quá đáng, kéo dài tuổi thọ cho Hoàng đế bệ hạ mới là ưu tiên hàng đầu, nếu bệ hạ tiên vong, nhiều tài vật hơn nữa ngươi cũng không có mạng để dùng đâu, mặt khác, lúc rời khỏi quốc khố sẽ kiểm tra nhẫn Càn Khôn, nếu như số lượng rõ ràng vượt quá lẽ thường, hậu quả tự gánh nhé. ”
Cố Thanh Phong cũng không để ý tới hắn, đi thẳng tới từng hàng kệ.
Nói năng hồ đồ ghê, nói như thể ngươi rất hiểu ta ấy nhỉ, ta là loại người đó sao?
Hơn nữa, kiểm tra nhẫn Càn Khôn? Kiểm tra đi!
Cố Thanh Phong liếc mắt nhìn những tờ giấy dán trên hộp, trên đó viết tên dược liệu niêm phong bên trong.
Huyền Hồn Thảo ngàn năm! Cực Bắc Hàn Băng Tủy! Linh chi bảy lá! Hỏa Linh Chi ngàn năm! Cửu khúc linh sâm! Linh huyết Chu Quả! Linh Lung Liên…
Khá lắm, Cố Thanh Phong không ngừng hít vào khí lạnh, hắn tự nhận định giá trị bản thân đã xem như giàu sang rồi, nhưng nhìn thấy những bảo vật này, mới biết được cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, đã giàu còn có kẻ giàu hơn!
Thậm chí ngay cả rất nhiều thiên tài địa bảo chỉ tồn tại trong truyền thuyết, nơi này đều có!
Những thứ này hí hí… Của ta! Tất cả là của ta!
Cố Thanh Phong đã không khống chế nổi bàn tay của mình rồi, đang chuẩn bị muốn lấy thì đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía Tư Đồ Không với vẻ mặt cảnh giác nói: “Ngươi ở đây nhìn ta lấy dược liệu, vậy chẳng phải nguyên liệu luyện chế Bất Lão đan của ta sẽ bị tiết lộ ra ngoài sao? ”
“Thần luyện chi pháp tồn tại hơn trăm năm mà không có lấy một người lĩnh ngộ, trăm năm sau cũng chỉ có một mình ngươi, ngươi cảm thấy nếu chỉ dựa vào biết được nguyên liệu cần thiết, có thể luyện thành Bất Lão đan sao?” Tư Đồ Không thản nhiên nói.
“Tuy rằng ta khá là thích nghe lời này của ngươi, nhưng thật ngại quá, đây là tiền vốn an gia ta lập mệnh Nhất tự tịnh kiên vương, một chút cũng không thể tiết lộ ra ngoài.”
“Khi ngươi đi ra khỏi quốc khố, thủ vệ vẫn sẽ kiểm tra nhẫn Càn Khôn của ngươi, thế nào cũng sẽ tiết lộ ra ngoài thôi.”
“Vậy thì không giống, ta vì đánh lừa tai mắt nhất định sẽ lấy thêm chút dược liệu khác, ừm. Tất nhiên sẽ không lấy quá nhiều. Thủ vệ kiểm tra bên ngoài cũng tra không ra cái gì, nhưng ngươi ở đây nhìn ta lấy thì lại khác, ngươi thân là đệ nhất cường giả Nhân tộc, người già thành tinh, không chừng có thể thông qua thứ tự trước sau khi ta lấy dược liệu, thần thái động tác suy đoán ra…”
Cố Thanh Phong còn chưa nói hết lời, Tư Đồ Không đã quay đầu rời đi.
Phù.
Cố Thanh Phong thở phào nhẹ nhõm, sau đó quay đầu nhìn về phía những cái hộp chứa thiên tài địa bảo kia mắt phát ra ánh sáng xanh.
“Nhiều thiên tài địa bảo như vậy, cho dù ta lấy thêm một chút cũng sẽ không bị người khác phát hiện chứ?”
Cố Thanh Phong vừa lèm bèm, vừa động thủ.
Huyền Hồn Thảo ngàn năm! Hốt!
Cực Bắc Hàn Băng Tủy! Lụm!
Cửu khúc linh sâm! Còn cái nịt!
Thất Diệp Linh Chi….
Nửa canh giờ sau, Cố Thanh Phong nhìn thiên tài địa bảo chất thành núi nhỏ trong không gian Dị độ, lẩm bẩm: “Có phải quá cẩn thận rồi hay không? Quên đi, cứ như vậy trước đi, dù gì một năm sau lão Hoàng đế vẫn phải dùng Bất lão đan. ”