Chương 273: Thành Quả Một Tháng Khổ Tu
Sau khi Cố Thanh Phong càn quét qua hàng chục loại yêu quái có thuộc tính ngũ hành khác nhau thì hắn đã lấy được những kỹ năng khác nhau như điều khiển nước, điều khiển đất, điều khiển kim loại, điều khiển cây cối,... Khả năng điều khiển lửa không cần phải quét, nó đã tăng cấp thành Hỏa Thần thể từ lâu rồi.
Nói cách khác, sau khi tập hợp đầy đủ các thuộc tính của ngũ hành, những kỹ năng này dung hợp lại trở thành khống chế ngũ hành, có thể tự do điều khiển kim, mộc, thủy, hỏa, thổ.
Về phần những kỹ năng nhỏ linh tinh còn lại, chúng rất vô bổ không đáng nhắc đến.
Trong một tháng này, thực lực của Cố Thanh Phong đã tăng vọt vượt bậc, theo như hắn tính toán trong Nhân tộc ngoại trừ cường giả Hóa Long đỉnh phong thì chắc là không còn ai là đối thủ của hắn nữa rồi, có lẽ cũng có thể thử với Hóa Long đỉnh phong một lần.
Để có được sự cải thiện lớn như vậy, phải cảm ơn những yêu quái trong Trấn Yêu tháp, chúng đã có đóng góp vô cùng quan trọng giúp thực lực của Cố Thanh Phong tăng nhanh chóng.
Biểu hiện rõ ràng nhất chính là yêu quái bên trong Trấn Yêu tháp đã giảm đi một nữa.
Có con chết vì kiệt sức, có kẻ tự sát vì không chịu nổi việc bị tra tấn, còn có kiểu không chịu nổi cuộc sống địa ngục này muốn vượt ngục rồi bỏ mạng, đương nhiên phần lớn yêu quái chết là do nhím tinh.
Nói cho cùng tất cả đều là lỗi của con nhím tinh, ai bảo nó cung cấp thiên phú phản sát thương, kết quả là rất nhiều quái vật tốt đã bị thiên phú phản sát thương giết chết.
Còn điều đáng nói khác là trong một tháng Cố Thanh Phong huấn luyện, cho nhím tinh ăn thi thể của những yêu quái chết mỗi ngày giúp thực lực của nó tăng vọt đạt đến Hóa Long nhị trọng kéo theo thiên phú phản sát thương cũng mạnh lên, bây giờ đã có thể phản lại 20% sát thương nhận phải.
Chú ý phản sát thương không giúp giảm lượng sát thương nhận phải nên vẫn sẽ phải nhận sát thương nhưng người tấn công cũng sẽ phải chịu 20% sát thương đó, cái này giống như đánh nhau vậy, ngươi đấm ta một cái đối phương bị thương nhưng nắm đấm của ngươi cũng sẽ phải chịu một phản lực, còn tác dụng của phản sát thương chỉ là tăng sát thương của phản lực này mà thôi.
Ngoài sự tiến bộ của bản thân, đội quân yêu quái dưới sự chỉ huy của Cố Thanh Phong cũng đã mạnh hơn rất nhiều.
Tất cả yêu quái trong Trấn Yêu tháp đã nhận chủ hết rồi, còn những con không chịu nhận hắn làm chủ nhân cũng chết sạch cả rồi.
Ngoài ra, suốt một tháng nay Khâu Thiên Nhận và Hỏa Nha đạo nhân cũng không rảnh rỗi chút nào, chúng đã cướp không dưới chục Trấn Ma ngục, mang về rất nhiều yêu quái.
Cố Thanh Phong đã tính toán cẩn thận, và đội quân quái vật dưới sự chỉ huy của hắn đã lên tới năm vạn quân.
Với rất nhiều quái vật, đương nhiên không gian Dị độ không thể chứa hết được, nhưng cũng may vốn có một số yêu quái sở hữu vài chiếc âm vực.
Cố Thanh Phong lập tức phá nát âm vực của chúng để mở rộng không gian Dị Độ mới có thể xem như đủ chứa năm vạn yêu quái.
Hiện tại vẫn đang trong quá trình cắt giảm quân, một số quái vật yếu ớt bị loại bỏ một cách tàn nhẫn và bị nuốt chửng bởi những con quái vật mạnh mẽ.
Mục tiêu của Cố Thanh Phong là loại bỏ những yêu quái Chân Khí cảnh trở xuống, để chúng sống thật là lãng phí không khí.
Sau khi kiểm tra thành quả tu luyện của mình, Cố Thanh Phong đột nhiên cảm thấy đầu óc trống rỗng, bởi vì hắn bất ngờ phát hiện ra hình như mình chưa làm gì cả.
Về cơ bản, đã truy quét vắt kiệt tất cả quái vật rồi, cũng không tìm ra được yêu quái nào mạnh cả, còn việc tăng cường sức mạnh lại đang rơi vào ngõ hẹp, nhưng cảm giác lo sợ trong lòng vẫn không hề thuyên giảm chút nào mà còn càng ngày càng khủng hoảng hơn.
Đã quét nhiều yêu quái như vậy rồi mà vẫn chưa thành Thần, vậy phải làm sao bây giờ?
Xem ra phải tìm cơ hội đi ra ngoài một chuyến rồi.
“Được rồi đừng bóp nữa, đi thông báo, hôm nay bổn vương muốn ra ngoài ăn trưa.”
Cố Thanh Phong phiền não ra lệnh
Hắn quyết định nghỉ ngơi cho khuây khỏa.
Khổ tu cả tháng trời mà đế đô cũng không có gì thay đổi, ngày nào cũng chỉ di chuyển giữa vương phủ và Trấn Ma Ti, ngoài ra thì cũng chỉ đến Di Hồng viện, Túy sinh lâu, Ngưng Hương quán, Hồng Trần Các, Ôn Tình cư, Túy Nguyệt hiên mà thôi.
Cuộc sống thực sự nhàm chán.
Sau một lát, đội thị vệ của Nhất Tự Tịnh Kiên vương xuất phát đi thẳng đến tửu lâu lớn nhất đế đô, Thiên Nhiên Cư.
Hai đội thị vệ đi trước mở đường, phía sau là sáu con ngựa cao lớn kéo một chiếc xe kiệu xa hoa rộng mấy chục mét vuông, phía sau cỗ kiệu còn có mười mấy người hầu đi theo hầu hạ.
“Tránh ra tránh ra! Tất cả tránh ra!”
Người qua đường nhìn thấy tư thế và phong cách này, không đợi thị vệ đuổi đi họ đã lập tức bỏ chạy chỉ sợ đắc tội quý nhân.
Họ chạy ra vô cùng thuần thục, sống dưới dân thiên tử là một chuyện tốt, họ luôn có cơ hội để rèn luyện thân thể.
Sau khi đoàn xe của Cố Thanh Phong đi qua, những người đứng hai bên đương chụm lại ở giữa, tụm ba tụm năm bàn tán sôi nổi.
“Xe ngựa này là của ai vậy, sao lại xa hoa long trọng như vậy?”
“Hoàng thượng mới đi cỗ xe sáu ngựa kéo, quý nhân vừa rồi dùng cỗ xe sáu ngựa kéo không phải hoàng thượng sao?”
“Không phải, nhầm rồi, nếu là hoàng thượng thì con đường này đã bị Ngự Lâm Quân phong tỏa từ lâu rồi.”
“Xì! Không phải hoàng thượng nhưng lại dám dùng cỗ kiệu do sáu con ngựa kéo, chẳng lẽ ngươi là… Nhất Tự Tịnh Kiên vương!?”