Chương 291: Ba Ngàn Người Đẹp Trong Hậu Cung (2)
“Đi cái rắm… Khụ… Ý trẫm là, nếu nhóm quý phi đều là những người tuổi quá nửa đời người, nói hơi quá thì cũng thuộc lớp người sống chết không màng, hiểu đời hơn trẫm bao nhiêu, tự khắc sẽ không cần trẫm an ủi, trước tiên trẫm nên đi an ủi mấy đứa cháu gái của mình thì hơn, đúng rồi, cháu gái trẫm bao nhiêu tuổi rồi?” “Bẩm… Bẩm bệ hạ, bốn mươi năm trước tiên đế đã không sinh con nỗi dõi rồi, cho nên…”
“Con mẹ! Bãi giá hồi cung!” Cố Thanh Phong nói với khuôn mặt đen như nhọ nồi.
“Đúng rồi, tới vương phủ Cố, đưa hết đám thị nữ tới cho trẫm.”
“Tuân lệnh, bệ hạ.”
…
Ba ngày sau.
Cố Thanh Phong chịu hết nổi rồi,làm hoàng đế cũng thật chẳng dễ dàng gì, còn không bằng làm Nhất Tự Tịnh Kiên vuơng, tuy rằng vẫn là cùng một người, nhưng ít nhất khi đó không cần lên triều, không cần xử lý quốc gia đại sự.
Cho nên Cố Thanh Phong tuyên bố thành lập nội các, chọn lựa một nhóm đại thần có năng lực chính vụ không tệ để đưa vào nội các, để cho bọn họ chủ trì triều chính, sau đó bản thân sẽ mang theo quốc khố cao chạy xa bay.
Kể từ đó, vương triều Đại Viêm bước vào kỷ nguyên dân chủ cộng hòa.
Trong một vùng hoang dã…
Cố Thanh Phong đã đeo lên Huyễn Linh Quỷ Diện, lần thứ hai biến ảo thành vị nam tử đẹp trai đến kinh thiên động địa kia, cũng điều chỉnh khí tức của bản thân đến cấp độ mới vào Thần cảnh, sau đó phát động ngọc phù truyền tin mà Tuyệt Minh Tử đưa cho, chuẩn bị đi Ám giới (thế giới ngầm) một chuyến.
Huyễn Linh Quỷ Diện vốn rất khó gạt được cường giả Thần cảnh, nhưng từ sau khi Ngân công tử trợ giúp tu hành, thực lực Cố Thanh Phong tăng vọt, giờ phút này hắn biến hóa khí tức bản thân bằng Huyễn Linh Quỷ Diện, trừ phi cao hơn hắn một đại cảnh giới, bằng không căn bản không thấy rõ hư thực.
Một lát sau, đột nhiên không gian trước mặt Cố Thanh Phong rung động như sóng nước.
Rất nhanh, một vị lão đầu áo trắng tóc bạc râu trắng từ trong đó đi ra, chính là Tuyệt Minh Tử tinh mắt.
Lúc Tuyệt Minh Tử nhìn thấy Cố Thanh Phong, vừa định nói chuyện: “Đạo…”
Nhưng vừa mới nói một chữ, lại đột nhiên sửng sốt, nhìn chằm chằm mặt Cố Thanh Phong hơn nửa ngày.
Trên đời này lại có nam tử tuấn mỹ như vậy!?
“Nói vậy các hạ chính là Tuyệt Minh Tử đạo hữu rồi” Cố Thanh Phong bắt chuyện chào hỏi.
Tuyệt Minh Tử hoàn hồn lại: “Chính là lão phu, không biết đạo hữu có phải là sư tôn của Cố Thanh Phong? ”
“Đúng vậy.”
“Dám hỏi đạo hữu xưng hô như thế nào?”
Cố Thanh Phong suy nghĩ một chút nói: “Tại hạ Cố Sinh Huy. ”
Cố Sinh Huy? Tuyệt Minh Tử nhẩm lại hai lần, nhất thời sửng sốt, cố phán sinh huy (Đôi mắt đẹp phát ra ánh sáng rực rỡ)? Một cái tên tự kiêu quá đáng.
Hắn lại nhìn thoáng qua diện mạo của Cố Thanh Phong, à, vậy không có việc gì.
“Cố đạo hữu lần này tới gặp lão phu, chắc hẳn cũng là vì giải đáp nghi hoặc trong lòng.”
“Không sai, đạo hữu lúc trước có nói với tiểu đồ đại kiếp trăm năm, cùng với “bọn họ” trong lời nói là ai, còn có Ám Giới, tại hạ quả thật có chút tò mò. ”
Tuyệt Minh Tử vuốt vuốt râu, mỉm cười nói: “Lão phu lần này đến đây, chính là đặc biệt giải đáp nghi hoặc cho đạo hữu, nhưng trước đó, lão phu phải kiểm tra đạo hữu có phải là nhân tộc hay không trước đã, kính mong đạo hữu đừng trách cứ. ”
“Làm thế nào để kiểm tra?”
Tuyệt Minh Tử từ trên người lấy ra một tấm gương: “Kính này tên là kính Chiếu Yêu, mẫn cảm nhất với yêu khí, là người hay yêu, chiếu vào sẽ biết ngay. ”
Kính Chiếu Yêu? Cố Thanh Phong hơi kinh ngạc: “Có phải kính Chiếu Yêu của Trấn Ma Ti vương triều Đại Viêm? ”
“Không sai, hoặc có thể nói, kính Chiếu Yêu của Trấn Ma ti đều là hàng nhái của gương này. Người trong Ám giới chúng ta tuy rằng không dễ dàng hiện thân trên thế gian, nhưng đều là nhân tộc, tất nhiên cũng muốn âm thầm vì thiên hạ thương sinh làm chút chuyện, phương pháp luyện chế kính Chiếu Yêu, chính là được lưu truyền từ trong Ám Giới ra ngoài. ”
Cố Thanh Phong gật gật đầu, trong lòng hiểu rõ, chả trách kính Chiếu Yêu ngay cả loại đại yêu nửa bước thần cảnh như Huyết Ma cũng phát hiện, thì ra phương pháp luyện chế lại là do cường giả Thần cảnh truyền dạy.
Chắc hẳn chiếc kính Chiếu Yêu bản gốc này, chức năng sẽ còn mạnh hơn.
“Được, đạo hữu soi đi.”
Cố Thanh Phong không hề nao núng chút nào, tuy rằng hắn tự xưng là chủ nhân yêu ma, nhưng lại là nhân tộc hàng thật giá thật.
“Đắc tội rồi.” Tuyệt Minh Tử tạ lỗi một tiếng, lập tức giơ lên kính Chiếu Yêu, chân nguyên trong cơ thể tràn vào trong đó, kính Chiếu Yêu nhất thời phát ra một luồng sáng chiếu lên người Cố Thanh Phong.
Một lát sau.
Tuyệt Minh Tử thấy kính Chiếu Yêu không hề phản ứng, nhất thời yên tâm, thu hồi gương lại.
“Kính mong đạo hữu đừng trách, hiện tại thiên đạo cận yêu, nhân tộc chúng ta sinh tồn càng ngày càng gian nan, chỉ có thể vạn sự cẩn thận làm đầu.”
“Thiên Đạo Cận Yêu?” Cố Thanh Phong có chút kinh ngạc.
“Tu sĩ bọn ta, theo cảnh giới sâu sắc, cảm giác đối với thiên đạo cũng sẽ càng ngày càng rõ ràng, chắc hẳn đạo hữu lúc bước vào Thần cảnh, hẳn là cũng cảm giác được chỗ kỳ lạ thiên đạo.”
“Ừm.” Cố Thanh Phong làm như hiểu ra gì đó gật gật đầu: “Cảm nhận được. ”
Trong lòng lại bắt đầu chửi bới, cảm nhận được cái rắm! Lão tử hiện tại mới là Cương Khí cảnh đỉnh phong, đi đâu cảm giác được thiên đạo.