Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 296: Lần Đầu Tiên Trong Đời Nằm Trong Quan Tài (1)

Chương 296: Lần Đầu Tiên Trong Đời Nằm Trong Quan Tài (1)

Đó là một lão già trông như bước nửa chân vào quan tài, ánh mắt đục ngầu, hơn nữa dường như không thể chuyển động, nhìn chằm chằm hai người Cố Thanh Phong. Phối hợp với hoàn cảnh âm u, nhìn qua cực kỳ gợn người.
Cố Thanh Phong lặng lẽ đánh giá lão già, phát hiện đối phương cũng không phải là tuyệt thế cao nhân ẩn giấu gì, mà chính là một vị lão giả bình thường, có thể là bởi vì tác phong làm việc, ngày thường tiếp xúc âm khí quá nặng, dẫn đến bộ dáng cương thi như vậy.
“Hai vị muốn mua quan tài?” Giọng nói như ma sát giấy nhám từ trong miệng lão già cương thi phát ra.
Tuyệt Minh Tử chỉ chỉ: “Mua quan tài.”
“Mua cho ai? Vật liệu thế nào, kích thước ra sao? ”
Tuyệt Minh Tử chỉ chỉ mình cùng Cố Thanh Phong nói: “Mua cho bản thân, cần gỗ nam kim ti nam, về phần kích thước, ông thiết kế riêng cho chúng ta là được. ”
Lão già cương thi rơi vào trầm mặc, nhìn chằm chằm Tuyệt Minh Tử cùng Cố Thanh Phong một hồi lâu, mới mở miệng nói: “Tiến vào đi. ”
Hai người tiến vào cửa tiệm quan tài, chỉ thấy trong sảnh đường không lớn khắp nơi đều bày đầy đủ các loại quan tài.
Quan tài bằng gỗ vàng, quan tài gỗ liễu, quan tài gỗ bách và gỗ thông, còn có một số quan tài gỗ bị hỏng.
Bên cạnh đều đánh dấu giá cả, loại tốt hơn trăm lượng, loại rẻ hơn mấy lượng, thậm chí mấy chục văn tiền cũng có, bên cạnh còn dựng một tấm bảng hiệu, trên mặt viết có thể thương lượng.
Giải thích đầy đủ cái gì là sinh mệnh có quý tiện, giá cả dễ thương lượng.
Lão già cương thi nhìn thấy dáng người hai người trong chốc lát, lập tức chọn ra hai cỗ quan tài bằng gỗ kim ti nam: “Chỉ có hai cỗ quan tài này, các ngươi thấy thế nào? ”
Tuyệt Minh Tử gật đầu: “Được rồi. ”
“Hai trăm lượng.”
Tuyệt Minh Tử nhìn về phía Cố Thanh Phong: “Ngươi đến đây đi, tiền của lão phu vừa rồi tiêu sạch ở Khách Duyệt Lai. ”
Trong ánh mắt Cố Thanh Phong tràn ngập hoài nghi, hắn không tin một cường giả Thần cảnh có thể nghèo như vậy.
Nhưng hắn cũng không từ chối, tốt xấu gì người ta mời khách ăn cơm, vậy ta sẽ mời lại một cỗ quan tài thôi.
“Có thể mua một tặng một không?” Cố Thanh Phong hỏi.
Lão già cương thi ngẩn người, dường như lần đầu tiên nhìn thấy hai người có thân phận thế này lại còn mặc cả.
“Không được.”
“Trên tấm biển này của ngươi không phải viết có thể thương lượng sao?”
“Đó là đối với người khác, các ngươi không được, dựa vào thân phận của các ngươi, chẳng lẽ còn không có lấy hai trăm lượng?”
Lời nói của lão già cương thi hiển nhiên hiểu rõ hai người Cố Thanh Phong là ai.
Cố Thanh Phong bĩu môi, sau đó lấy ra hai trăm lượng cho lão già cương thi.
Sau đó, Tuyệt Minh Tử lấy hai cỗ quan tài, liền mang theo Cố Thanh Phong đi thẳng đến hậu viện.
Có một giếng cổ rêu phong ở sân sau, nhìn từ miệng giếng, có thể nhìn thấy mặt trăng phản chiếu trong nước dưới đáy giếng.
Lão già cương thi cũng không có đi theo, hậu viện chỉ có hai người Cố Thanh Phong cùng Tuyệt Minh Tử.
“Không ngờ tiến vào Ám giới các ngươi còn cần mua quan tài.” Cố Thanh Phong không nói gì, “Hơn nữa điều thái quá nhất chính là lại phải tiêu tiền thật? Đều là người một nhà, còn phải thu phí qua đường sao? Còn không thể mặc cả, làm sứt mẻ cảm tình quá. ”
Tuyệt Minh Tử lắc đầu nói: “Lão Trương bán quan tài thật sự mà nói không tính là người của mình, ông ta cũng không biết Ám giới, cũng không biết thân phận chúng ta. Ông ta chỉ là một người sắp chết, chính bởi vì là người sắp chết, cho nên ông ta không thèm hỏi han gì cả, ông ta không biết chúng ta muốn làm cái gì, chỉ biết chúng ta sẽ mua quan tài rất đắt tiền, có thể kiếm tiền, là đủ rồi.
Được rồi, có nghi vấn gì đến Ám giới rồi nói sau, ngươi nằm vào quan tài trước, lát nữa có xảy ra chuyện gì cũng đừng mở quan tài, bằng không có thể phát sinh chuyện ngoài ý muốn, chờ đến nơi, ta sẽ giúp ngươi mở ra. ”
Giỏi lắm, làm ra vẻ tà ma ghê.
Nhưng Cố Thanh Phong cũng không nói thêm gì, hiện tại hắn tài cao gan lớn, căn bản không sợ hãi.
Vì thế liền trực tiếp nằm vào quan tài, sau đó Tuyệt Minh Tử đậy nắp quan tài lại.
Nhất thời, trước mắt Cố Thanh Phong một mảnh hắc ám.
Có điều việc đối với người có được thần hồn như hắn mà nói, trước mắt có đen hay không đen, hoàn toàn không ảnh hưởng.
Hắn lẳng lặng nằm trong quan tài, cảm giác còn rất thoải mái, không thể không nói, quan tài này tuy rằng đắt tiền, nhưng tuyệt đối đáng giá.
Rất nhanh, Cố Thanh Phong nghe được thanh âm khắc đao xẹt qua khúc gỗ.
Là Tuyệt Minh Tử khắc đồ trên quan tài, cũng không biết khắc cái gì.
Hắn khắc rất nhanh, ước chừng thời gian một nén nhang liền hoàn thành, hẳn là trận pháp nào đó, Cố Thanh Phong có thể cảm giác được hắn đang rót vào sức mạnh của bản thân, kích hoạt trận pháp.
Sau khi trận pháp chuẩn bị xong, Cố Thanh Phong liền cảm giác sức mạnh thần hồn của mình bị ngăn cách trong quan tài, không thể tùy ý dò xét thế giới bên ngoài.
Đương nhiên nếu muốn cũng có thể dễ dàng phá vỡ sức mạnh trận pháp này, dù sao hiện tại sức mạnh thần hồn của hắn cũng không phải chỉ có cấp độ mới vào Thần cảnh.
Nhưng Cố Thanh Phong không hề làm như vậy, lỡ đâu phá hủy trận pháp, không đến được Ám giới thì phải làm sao bây giờ?
Mặc dù sức mạnh thần hồn bị phong tỏa, nhưng cảm giác vẫn còn, còn có thể nghe được thanh âm bên ngoài.
Bỗng dưng, Cố Thanh Phong chỉ cảm giác quan tài của mình đột nhiên nhẹ nhàng lơ lửng, sau đó bắt đầu chậm rãi di chuyển, có vẻ giống bị người khác nâng quan tài, nhưng hắn có thể cảm giác được, hoàn toàn không có người tiếp xúc với quan tài, mà là sức mạnh nào đó đang nâng quan tài đi về phía trước.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất