Chương 298: Thịnh Yến
Hắn đã thấy cái gì vậy? Đó là từng vị đại yêu Thần cảnh, yêu khí quấn quanh cả người bọn họ, khuôn mặt dữ tợn, quỷ dạ xoa mặt xanh kích cỡ giống như nhân tộc, cũng có con trăn vảy đen cao mấy trượng, đầu rắn cao vút, còn có ba con quái điểu xoay quanh giữa không trung, dường như muốn che trăng máu trên trời…
Còn Tuyệt Minh Tử lúc này cũng lắc mình biến đổi, rồi biến thành một con quái vật thân người đầu sư tử, đầu cao tới hơn trăm trượng, giống như ngọn núi cao.
Trong mắt bọn họ mang theo ánh mắt khát máu tham lam, cười quái dị nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong đang bị xiềng xích trói lại, giống như nhìn lại thịt trên tấm nỉ.
Cục diện như vậy, quả nhiên là đám yêu quái đang nhảy múa điên cuồng.
Bỗng dưng, Tuyệt Minh Tử hóa thành yêu quái hình người đầu sư tử nhe răng cười nói: “Chúng ta vẫn dựa theo quy tắc cũ, mỗi một người mỗi ngày chỉ có thể cắt một miếng thịt để ăn, tuy nói cường giả Thần cảnh khôi phục tương đối nhanh, nhưng cắt nhiều thịt sợ là sẽ ảnh hưởng đến phẩm chất, chúng ta ăn trước hai năm, đợi đến hai năm sau Thánh sứ hạ giới, rồi đưa hắn cho thánh sứ.
Chư vị, lát nữa khi xuống miệng nhớ giữ chút lý trí, nhớ tránh chỗ hiểm, đừng cắn chết.”
Lúc này, con trăn khổng lồ vảy đen ở một bên đột nhiên cười quái dị nói: “Đừng dọa hắn nữa, không nhìn thấy hắn đã bắt đầu run rẩy rồi sao, nếu lỡ dọa hắn sợ đái ra quần, ảnh hưởng đến khẩu vị thì làm sao bây giờ?”
“Nói có lý.” Tuyệt Minh Tử gật đầu với cái đầu sư tử khổng lồ, sau đó nhìn xuống Cố Thanh Phong nhe răng cười nói: “Cố đạo hữu, đây là Ám giới bọn ta vì hoan nghênh ngươi, mà đặc biệt tổ chức yến hội, không biết ngươi có hài lòng không?”
Một đám yêu ma nhìn xuống Cố Thanh Phong giống như con kiến hôi không ngừng cúi đầu run rẩy, trong mắt lộ vẻ tham lam châm chọc không cần nói cũng biết.
Nghe thấy Tuyệt Minh Tử chào hỏi, thân thể Cố Thanh Phong càng ngày càng run rẩy, đến mức gần như không thể kiểm soát được.
“Khặc khặc…”
“Khặc khặc khặc …”
Một tràng cười dữ tợn tràn ngập hưng phấn còn vặn vẹo phát ra từ trong thân thể run rẩy của Cố Thanh Phong, tiếng cười của hắn càng lúc càng lớn, gần như vang vọng khắp hiện trường.
Đám yêu ma nghe thấy tiếng cười này nhất thời sửng sốt, thậm chí trong ánh mắt còn lộ ra ý chế giễu.
“Nhóc đáng thương, bị dọa đến ngu người…”
“Hài lòng!”
Một âm thanh vì hưng phấn mà vặn vẹo đột nhiên vang vọng trong tai bọn yêu ma, cắt đứt cuộc nói chuyện của bọn họ.
“Bản tôn quá hài lòng!”
Bỗng dưng! Cố Thanh Phong đột nhiên ngẩng đầu lên.
Tất cả yêu ma nhìn thấy biểu cảm lúc này của Cố Thanh Phong đều ngẩn người.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới vẻ mặt của một người lại có thể tham lam dữ tợn thậm chí còn quỷ quyệt ma quái hơn bọn yêu ma.
Hai mắt Cố Thanh Phong tràn ngập vẻ tham lam hưng phấn, gắt gao nhìn chằm chằm một đám yêu ma, ánh mắt kia, giống như muốn nuốt chửng tất cả yêu ma ngay cả xương cốt, quả thực muốn bốc lên lục quang, khóe miệng không kiềm chế được nhếch lên, lộ ra hàm răng trắng, giống như ác quỷ, dữ tợn đáng sợ không nói nên lời.
“Tuyệt Minh Tử đạo hữu, ngươi thật đúng là vì bản tôn chuẩn bị một kinh hỉ thật lớn, nói thật, bản tôn hiện tại thật sự không biết nên cảm tạ ngươi như thế nào.” Cố Thanh Phong nhìn chằm chằm Tuyệt Minh Tử nói lời cảm tạ.
Giờ khắc này, trong lòng một đám yêu ma nhao nhao dâng lên một loại cảm giác hoang đường cùng quái dị, vì khi Cố Thanh Phong nói lời này, ngữ khí vô cùng chân thành, thật giống như một vị lữ nhân sắp khát chết trong sa mạc, đột nhiên được một người có lòng tốt tặng cho một ly nước, đó là một lời cảm kích cực nóng bỏng và chân thành dâng lên từ tận đáy lòng.
“Điên rồi, nhân tộc này chắc chắn là bị dọa điên rồi.”
“Hơn nữa, ăn thịt kẻ điên, sẽ không bị nhiễm bệnh điên chứ?”
“Ngươi cũng không ăn thần hồn của hắn, thì sợ cái gì chứ.”
“Chư vị yêu ma hảo tâm, bản tôn xin ngắt lời chút.” Cố Thanh Phong nhe răng cười ngắt lời bọn họ, sau đó hỏi: “Xin hỏi lối ra Ám giới này ở đâu?”
Đám yêu ma đầu tiên là sửng sốt, sau đó ôm bụng cười pha sleen: “Ha ha ha, ta không nghe lầm đấy chứ, người này lại hỏi chúng ta lối ra ở đâu?”
“Ngươi không phải là muốn ta nói cho ngươi biết lối ra, sau đó ngươi sẽ chạy trốn chứ? Thú vị, mẹ nó thực sự thú vị, lần đầu tiên trong đời ta nhìn thấy một nhân tộc thú vị như vậy. ”
“Hahaha, nói cho ngươi biết cũng không sao, lối ra duy nhất của Ám Giới này chính là Huyết Nguyệt (trăng máu) trên đỉnh đầu, trái lại ta rất muốn nhìn xem, rốt cuộc ngươi làm sao chạy thoát ra khỏi chỗ này trong sự bao vây của bọn ta.” Một tên quỷ Dạ Xoa mặt xanh điên cuồng cười nói.
“Các ngươi hiểu lầm rồi.” Cố Thanh Phong lắc đầu, lập tức cười lạnh lùng: “Bản tôn chỉ sợ các ngươi chạy trốn.”
Đám yêu ma giống như nghe thấy một trò cười hài hước gì đó, bắt đầu cười điên cuồng không ngừng.
“Ta không nghe nhầm, đúng không? Vừa rồi có phải hắn nói sợ chúng ta chạy trốn hay không?”
“Hahaha, ta cũng nghe thấy vậy, ta đột nhiên có chút không muốn đưa người này cho thánh sứ, không bằng chúng ta giữ lại hắn lấy…”
Bùm!
Tiếng xiềng xích vỡ vụn cắt ngang tiếng cười điên cuồng của đám yêu ma, còn chưa đợi bọn họ phản ứng, Cố Thanh Phong ngay lập tức phóng lên trời!
Tốc độ bộc phát trong nháy mắt kia làm cho đám yêu ma chấn động.
“Mau ngăn hắn lại! Đừng để hắn chạy mất!”
“Muốn chạy! Không có cửa!”
Đám yêu ma thể hiện tài năng, nhao nhao đuổi theo Cố Thanh Phong.
Nhưng mà tốc độ của Cố Thanh Phong quá nhanh, lại đánh phủ đầu, mặc cho bọn yêu ma cố gắng như thế nào, vẫn không thể đuổi kịp.