Chương 301: Lại Đây! Vui Vẻ Nào!
Cho nên bây giờ hắn vô cùng khó chịu, không chỉ khó chịu vì Tuyệt Minh Tử lừa gạt mình, mà càng khó chịu hơn vì thịnh yến yêu ma vừa rồi con mẹ nó đều là giả! Loại cảm giác này giống như ngươi trúng xổ số, sau đó đi đổi thưởng, kết quả lại phát hiện con số trúng thưởng là con số của kỳ trước, không được vui vẻ một trận!
Tuyệt Minh Tử nhìn thấy Cố Thanh Phong mặt mày đen thui, biết trong lòng hắn khó chịu, vì thế vội vàng giải thích: “Cố đạo hữu chớ trách, mộng cảnh vấn tâm là khảo nghiệm mà mỗi người mới đều phải trải qua, dù sao hiện tại thế lực yêu ma lớn mạnh, Ám Giới chúng ta cũng sợ kẻ gian trà trộn vào, bất đắc dĩ đành phải ra hạ sách này.”
Ta nhịn!
Cố Thanh Phong cố nén xúc động muốn tẩn Tuyệt Minh Tử một trận, hắn không ngừng cảnh cáo chính mình, nơi này là địa bàn Thần cảnh nhân tộc, không phải yêu ma, phải khiêm tốn.
Tuy rằng hắn cũng có thể hiểu cách làm của Ám Giới, dù sao kính Chiếu Yêu chỉ có thể phân biệt có phải là nhân tộc hay không, cũng không thể phán đoán người này có đầu quân gia nhập vào yêu ma hay không, thêm một khâu vấn tâm cũng không có gì đáng trách, nhưng hiểu thì có hiểu, tức thì vẫn tức, đây là hai chuyện khác nhau.
Chờ sau này là thiên hạ vô địch, nhất định phải để cho Tuyệt Minh Tử lão tiểu tử này biết vì sao hoa lại đỏ như vậy!
“Được rồi, Cố đạo hữu, theo lão phu đi gặp Ám Hoàng đại nhân thôi.”
Ồ.
Cố Thanh Phong hít sâu một hơi: “Đi thôi.”
…
“Tại hạ Cố Sinh Huy, bái kiến chư vị đạo hữu. Cố Thanh Phong thân thiện chào hỏi.”
Hơn mười người kia cũng có thiện ý gật đầu với Cố Thanh Phong.
“Hoan nghênh ngươi gia nhập Ám Giới, Cố đạo hữu.” Ám Hoàng cầm đầu thản nhiên nói.
Nghe thấy giọng nói của Ám Hoàng, Cố Thanh Phong hơi sửng sốt.
Giọng nói kia lành lạnh biến hoá kỳ ảo, tuy rằng ngữ khí rất lạnh lùng, nhưng cực kỳ êm tai.
Nữ nhân!?
Ám Hoàng lại là một nữ nhân! Thật thú vị.
Kế tiếp, chính là phần tự giới thiệu, mọi người còn lại đang xôn xao chào hỏi với Cố Thanh Phong, sau đó tự giới thiệu bản thân, Cố Thanh Phong cũng lần lượt đáp lễ lại, khung cảnh rất hài hòa.
Trong lúc này Cố Thanh Phong cũng hỏi thăm một chút, Ám Giới sao lại có mấy người như vậy, Tuyệt Minh Tử nói cho hắn biết, còn có một nhóm người đang bế quan, hoặc là ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, toàn bộ Ám Giới ngoại trừ đồ đệ và gia quyến ra, chỉ riêng cường giả Thần cảnh, đã có gần trăm người.
“Cố đạo hữu mời ngồi vào chỗ, hôm nay chúng ta vừa hay tính toán thương nghị một chút, liên quan đến chuyện đối phó Thánh Sứ hai năm sau hạ giới.”
Cố Thanh Phong gật đầu, ngay lập tức ngồi xuống.
Ám Hoàng thấy người ngồi xuống, lúc này mới nói ra lời giật gân: “Phệ Yêu Thần binh đã luyện chế xong, đã đến lúc phản kích nô bộc Thánh tộc rồi.”
Những người còn lại nghe vậy bỗng nhiên kinh ngạc mừng rỡ: “Thật tốt quá! Có Phệ Yêu Thần binh, Ám Giới của chúng ta có hy vọng rồi!”
Mọi người ngươi một lời ta một câu, tràn đầy vẻ hưng phấn.
Cố Thanh Phong nghe không hiểu gì cả, chỉ hiểu được đại khái, dường như Phệ Yêu Thần binh này hình như là một bảo bối để đối phó yêu ma, những người này nghe thấy đã luyện chế hoàn thành, tất cả đều trở nên nắm chắc phần thắng.
Điều này làm cho hắn càng tò mò hơn, một đám cường giả Thần cảnh bị Chó săn dê truy đuổi lẩn trốn khắp nơi, lại vì một món binh khí mà trở nên tự tin như vậy, món binh khí này hình như rất đáng gờm!
Lúc này, Ám Hoàng dường như nhìn ra sự nghi hoặc của Cố Thanh Phong, không thể không giải thích: “Cố đạo hữu, Phệ Yêu thần binh chính là vũ khí bí mật Ám Giới chuẩn bị để đối phó yêu ma, bọn ta đã luyện chế thần binh này mấy trăm năm, uy lực cực lớn, cho dù là yêu ma Thần Cảnh đỉnh phong cũng không cách nào đỡ được một kích của bảo vật này, bảo vật này chính là thần khí thuần túy để đối phó với yêu ma, không có tác dụng đối với người, nhưng đối với yêu ma lại là khắc tinh trí mạng, chúng ta chuẩn bị dựa vào bảo vật này trước tiên diệt trừ tay chân của Thánh tộc ở giới này, áp chế bọn họ!”
Cố Thanh Phong giật mày, con mẹ nó là món bảo vật gì vậy? Không thể đối phó người chỉ có thể đối phó với yêu ma? Yêu ma Thần cảnh đỉnh phong cũng không đỡ được một kích?
Mẹ kiếp!
Đừng chơi như thế chớ! Yêu ma Thần cảnh đều để chết hết, sao ta vượt qua hai năm nay chứ?
“Cố đạo hữu, sao nghe thấy tin tức này ngươi không vui vậy, mà lại có tâm sự nặng nề?” Tuyệt Minh Tử lên tiếng hỏi.
Cố Thanh Phong miễn cưỡng cười cười: “Ta chỉ là quá mức chấn động, không nghĩ tới thế gian lại còn có bảo vật này.”
Tuyệt Minh Tử không nói gì, sau đó Ám Hoàng lại bắt đầu tiến hành bố trí chiến lược, lập kế hoạch tổng thể, nàng ta chia nhỏ từng bước kế hoạch.
Cố Thanh Phong càng nghe càng cảm thấy đám người này hình như có chút thần kinh không ổn định.
Con mẹ nó ta là người mới tới, hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt, tuy nói đã thông qua khảo nghiệm, nhưng cũng không đến mức thật sự không coi ta là người ngoài chứ?
Các ngươi làm vậy là trực tiếp tự khoe nội tình bên trong, còn có kế hoạch, nếu lỡ mẹ nó lão tử là gian tế, các ngươi không phải đã xong rồi sao?
Rốt cuộc nhóm người này sống sót dưới sự săn đuổi của Chó săn dê như thế nào vậy?
Cuộc họp kéo dài cả một buổi chiều, lúc này mới sắp kết thúc, sau đó mọi người tản đi.
Tuyệt Minh Tử thì dẫn theo Cố Thanh Phong đi đến một động phủ.
“Cố đạo hữu, đây chính là nơi ở của ngươi, ngươi cũng mệt mỏi một ngày rồi, vẫn nên nghỉ ngơi một đêm đi, ngày mai lão phu sẽ dẫn ngươi đến Tàng Kinh các.”
“Ừm.” Cố Thanh Phong gật gật đầu, sau khi tiễn Tuyệt Minh Tử rời đi, lập tức đi vào động phủ.