Chương 311: Từ Hôm Nay Sẽ Làm Nhân Vật Phản Diện (1)
Cố Thanh Phong bị dọa giật mình, vội vàng bảo “Ám Hoàng” trở về không gian Dị độ, sau đó tốn mất một lúc để bình ổn lại cảm xúc mãnh liệt, lúc này mới ra khỏi động phủ. “Tuyệt Minh Tử đạo hữu, ông có biết ta đang tu luyện đến giây phút quan trọng hay không? Cứ phải nhằm vào lúc này mà quấy rầy ta.” Cố Thanh Phong mặt mày bất mãn nói.
“Cố đạo hữu chớ trách, chủ yếu là Ám Hoàng đại nhân muốn lão phu thông báo tất cả thành viên trong Ám Giới đi tới điện chính, nói là có chuyện muốn tuyên bố.” Tuyệt Minh Tử xin lỗi nói.
“Ám Hoàng triệu tập? Chẳng lẽ là Vạn Yêu quốc có dị động gì?” Tâm trạng Cố Thanh Phong đột nhiên từ âm u chuyển sang quang đãng.
“Ám Hoàng đại nhân cũng không nói cho lão phu là chuyện gì, tóm lại ngươi cứ đến đó trước đi, lão phu còn phải thông báo cho những người khác.”
Tuyệt Minh Tử nói xong, liền vội vội vàng vàng rời đi.
Cố Thanh Phong cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức phất tay gọi một áng mây đến rồi cưỡi nó rời đi.
Hắn đoán rằng quá nửa là chuyện về Vạn Yêu quốc chuyện, dù sao hiện tại đối thủ lớn nhất của Ám Giới chính là Vạn Yêu quốc. Ngoại trừ chuyện này, Cố Thanh Phong không nghĩ ra còn có thể có chuyện gì cần triệu tập tất cả mọi người.
Kể ra, đây hình như là lần đầu tiên Ám Hoàng mở đại hội toàn thể kể từ khi mình gia nhập được một tháng, xem ra là trường hợp khẩn cấp!
Dọc đường đi, Cố Thanh Phong càng nghĩ càng hưng phấn, pháp thuật hắn cũng đã học hòm hòm rồi. Ám Giới ngoại trừ đại mỹ nhân như Ám Hoàng thì vốn không có giá trị quá cao. Đã đến lúc cân nhắc đến Vạn Yêu quốc chơi đùa rồi.
Nếu quả thật là động thái khác thường từ Vạn Yêu quốc, vậy mình gặp dịp đi một chuyến luôn.
Rất nhanh, Cố Thanh Phong đã tới điện chính.
Lúc này ở điện chính đã có hơn mười vị cường giả Thần cảnh có mặt. Bọn họ tụm năm tụm ba hàn huyên với nhau.
Cố Thanh Phong cũng nhìn thấy rất nhiều cường giả Thần cảnh trước giờ chưa từng lộ mặt.
Cường giả Thần cảnh tuổi thọ lâu dài, tu luyện cũng không phải một lần là xong, cho nên có khối người bế quan ba năm – năm năm.
Cố Thanh Phong liếc nhìn bốn phía, phát hiện Ám Hoàng còn chưa tới, liền tìm đại một muội muội nào đó cùng chen vào tán gẫu với mấy nữ Thần cảnh.
Nữ nhân có thể tu luyện tới Thần cảnh sẽ không phải người kém sắc, thân thể trải qua nhiều năm tu hành, được nguyên khí thiên địa gột rửa, có thể nói ai ai cũng da trắng mỹ mạo, vóc người cực đẹp.
Tán gẫu một hồi lâu, cuối cùng mọi người đều tập trung đông đủ.
Cố Thanh Phong đếm đi đếm lại, phát hiện Ám Giới tổng cộng có 101 vị cường giả Thần cảnh bao gồm cả mình, tu vi Thần cảnh nhị tam trọng chiếm hơn nửa, Thần cảnh đỉnh phong cũng có mấy người.
Mọi người tề tựu một chỗ, bàn luận sôi nổi. Lần này Ám Hoàng triệu tập mọi người không biết là có chuyện gì. Kết quả kà sau khi hỏi thăm lẫn nhau, vậy mà chẳng ai biết là tại sao cả.
Lúc này, có một người thân mặc áo choàng màu vàng đen, trên mặt mang mặt nạ hoàng kim, dáng người uyển chuyển xinh đẹp khoang thai đi đến từ lối vào.
“Ám Hoàng đại nhân.”
“Ra mắt Ám Hoàng đại nhân.”
Mọi người rối rít cung kính vấn an, hiển nhiên Ám Hoàng rất được lòng dân.
Ám Hoàng gật đầu đáp lại, xuyên qua từ trong đám đông đi đến trước đài, xoay người đứng vững, nhìn về phía mọi người.
Đôi mắt lạnh nhạt như làn nước thu đó nhìn lướt qua mọi người dưới lớp mặt nạ, đại khái là muốn nhìn xem có ai không đến hay không.
Thế nhưng khi nàng đụng phải ánh mắt của Cố Thanh Phong thì khẽ cau mày.
Dựa vào thực lực của nàng, hiển nhiên cực kỳ mẫn cảm với ánh mắt người khác. Cho nên nàng phát hiện ánh mắt của Cố Thanh Phong nhìn mình rất khác với ánh mắt của mọi người nhìn mình.
Đó là một ánh mắt hết sức kỳ lạ, trong ánh mắt dường như mang sự thân thuộc khác thường, thật giống như hai người mỗi ngày đều gặp mặt vậy.
Dưới đôi mắt đó, Ám Hoàng đột nhiên có một loại cảm giác toàn thân như không mặc quần áo, không có một chút bí mật nào.
Ám Hoàng lắc đầu, chỉ cảm thấy quá hoang đường. Đây mới là lần thứ hai mình gặp Cố Thanh Phong, nói gì đến thân thuộc chứ?
Nàng sắp xếp lại suy nghĩ, lên tiếng: “Chư vị.”
Khi giọng nói lạnh lùng của nàng vang lên, hơn trăm vị thần cảnh cường giả đều dồn dập an tĩnh trở lại, chờ ám hoàng phát biểu.
“Lần này triệu tập mọi người đến là có một chuyện muốn thông báo: trận nhãn của đại trận 108 Đô Thiên Lục Ma đã luyện chế hoàn thành. Chính là lúc… Ám giới phản công rồi!”
Tĩnh lặng!
Khung cảnh hiện ra sự tĩnh mịch như chân không.
Ngay sau đó liền bùng nổ từng tiếng reo hò phấn khích.
“Quá tốt rồi! Cuối cùng không cần trốn tránh nữa!”
“Ha ha ha! Bọn tạp chủng Vạn Yêu quốc! Cứ đợi chịu chết đi!”
“Là lúc thanh trừng yêu ma trên thế gian, trả lại cho thiên địa một mảnh trong sạch!”
…
Cố Thanh Phong nghe những lời điên cuồng của đám người, cảm thấy có hơi kinh ngạc. Xem ra những cường giả Thần cảnh này đã chịu áp bức quá lâu rồi, bức xúc đến nỗi thất lễ như thế này đây.
Thật ra chuyện này cũng có thể hiểu. Vốn dĩ cường giả Thần cảnh chính là cường giả đứng đầu thế gian, ở đâu mà không cao cao tại thượng chứ. Nhưng hiện nay lại bị người ta coi như con chó, bị đánh đến trốn chui trốn nhủi, người bình thường còn cảm thấy ấm ức chứ đừng nói gì đến những cường giả hàng đầu này.
Nhưng đại trận 108 Đô thiên lục ma là cái quỷ gì? Vậy mà có thể mang lại tự tin cho Ám Giới như vậy?
Lẽ nào bọn họ không biết cho dù có đánh chết vạn yêu quốc, thì phía sau còn có Thánh tộc sao?
Chỉ cần Thánh tộc bất diệt, Vạn Yêu quốc có thể gây dựng lại bất cứ lúc nào.