Chương 312: Từ Hôm Nay Sẽ Làm Nhân Vật Phản Diện (2)
Tuyệt Minh Tử ở bên cạnh hình như nhìn ra được sự ngờ vực của Cố Thanh Phong, ông ta đi qua thấp giọng giải thích: “Đại trận 108 Đô Thiên Lục Ma là nhân tố quyết định chuyển bại thành thắng của Ám giới. Trận này có thể mượn sức mạnh của thiên đạo, phản công yêu ma, đồng thời có thể cắt đứt con đường từ Thượng giới đến Thanh giới. Đại năng của Thánh tộc Thượng giới đã thiết kế một con đường ở Thanh giới, mà con đường này nằm ở Vạn Yêu quốc. Chỉ cần cắt đứt nó, lúc đó Thanh giới sẽ lần nữa trở về Giới Hải, không chịu sự kiểm soát của Đại năng Thánh tộc nữa. Đây chính là tia hy vọng duy nhất của Nhân tộc ở Thanh giới.
Cố Thanh Phong hơi sững sờ: “Khoan đã, không phải ông nói thiên đạo cận yêu, sao còn có thể mược sức mạnh của thiên đạo chứ?”
“Lão phu quả thật từng nói thiên đạo cận yêu, nhưng chưa từng nói thiên đạo là yêu.
Tuy thiên đạo đang không ngừng bị yêu hoá, nhưng phía bên thiên đạo, cho dù là thiên đạo của tiểu thiên thế giới thì muốn luyện hoá cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Hàng ngàn năm đã trôi qua, thiên đạo tuy càng ngày càng tiếp cận với Yêu, nhưng chung quy nó vẫn giữ được một chút ý thức của mình và có thể sử dụng một phần sức mạnh.
Cho nên nhân lúc thiên đạo chưa bị luyện hoá hoàn toàn thì vẫn có thể mượn sức mạnh của nó, hơn nữa thiên đạo vốn chống lại sự yêu hoá.
Ám giới bọn họ là vì bảo vệ thế giới này không bị Thánh tộc xâm hại, cho nên mượn được sức mạnh thiên đạo rất dễ dàng, dùng nó để cắt đứt thông đạo!”
Cố Thanh Phong càng nghe càng thấy kinh ngạc, thì ra đây chính là con át chủ bài của Ám giới.
Bọn họ chưa từng muốn chiến đấu với Thánh tộc, mà là muốn cắt đứt thông đạo, ngăn cách Thánh tộc.
Mẹ nó!
Nếu như thật sự chặt đứt con đường tới Thánh tộc, vậy chẳng phải tương đương với việc lấp kín đường của bản tôn sao?!
Yêu ma mạnh nhất Thanh giới cùng lắm là sắp với tới cấp bậc trên Thần cảnh, nhưng chắc chắn không phải trên Thần cảnh!
Vả lại cường giả Thần cảnh cũng không thể trường sinh bất lão. Như vậy cũng có nghĩa là nếu như sau này mình muốn nâng cao thực lực, muốn trường sinh bất lão thì bắt buộc phải đến Thượng giới.
Nhưng mà thế giới này không có khái niệm phi thăng. Nếu muốn lên Thượng giới thì con đường tốt nhất vẫn là đi qua thông đạo của Thánh tộc.
Cho nến nói thông đạo của Thánh tộc tuyệt đối không thể bị cắt đứt được!
Nếu như bị cắt đứt, tiền đồ cả đời này của mình cũng xong luôn.
Không được, nhất định phải nghĩ cách ngăn chặn Ám giới!
Cố Thanh Phong biết mình làm như vậy có hơi thất đức. Dù sao Ám giới người ta ngậm đắng nuốt cay muốn giải cứu thế giới, mình lại muốn phá hoại nó.
Chuyện này bất kể là ai làm cũng sẽ bị lương tâm lên án.
Nhưng cũng may Cố Thanh Phong không có lương tâm.
Đồng thời, kế hoạch phá hoại Ám giới cũng không có nghĩa là Cố Thanh Phong muốn diệt thế, muốn nhân tộc vĩnh viện chịu kiếp nô dịch.
Nói thật ra, những chuyện như giải cứu thế giới này một mình hắn là đủ rồi!
Hoàn toàn không cần phải chặt đứt thông đạo, Thánh tộc muốn xuống thì cứ cho bọn hắn xuống, đến đứa nào chết đứa đó, có đi không có về.
Thậm chí Cố Thanh Phong sớm đã có ý định phản công Thượng giới bằng chính sức của mình. Thánh tộc không phải là kiểm soát Thanh giới sao? Lên đó diệt hết Thánh tộc là xong chuyện, đánh thẳng vào gốc rễ của vấn đề.
Còn có thể giữ lại thông đạo, đến lúc đó những cường giả Thần cảnh thuộc Nhân tộc có thể phi thăng lên thượng giới, có hy vọng bước lên cảnh giới cao hơn. Đây quả là chuyện vẹn cả đôi bên.
Nhưng vấn đề hiện tại chính là Cố Thanh Phong không thể nói chuyện này ra được, bởi vì chắc chắn sẽ không ai tin, chuyện về hệ thống cũng không biết phải mở lời giải thích với người ta thế nào.
Nghĩ tới nghĩ lui, Cố Thanh Phong hạ quyết tâm, nhất định phải phá hoại kế hoạch của Ám giới.
Nhưng khi trong đầu hắn đang nổi lên cái ý nghĩ này, bỗng nhiên hắn phát hiện…
Mẹ nó!
Đây không phải đều là chuyện mà nhân vật phản diện hay làm sao?
Các nhân vật chính đoàn kết một lòng, cố gắng thông qua một cách nào đó (chẳng hạn như thu thập Thần khí các kiểu các kiểu…), chuẩn bị đánh bại thế lực tà ác. Sau đó lúc này thế nào cũng sẽ xuất hiện trùm cuối gian ác, phát rồ phát dại gây trở ngại, phá hoại kế hoạch của nhóm nhân vật chính. Nhưng kết thúc câu chuyện luôn luôn là nhóm nhân vật chính bùng nổ năng lượng, không cho trùm cuối đạt được ý xấu, từ đó thu được thắng lợi chung cuộc!
Đệch!
Vì sao phải ép bổn tôn làm chuyện này?
Bổn tôn chỉ muốn làm người tốt thôi mà!
Cố Thanh Phong tự an ủi bản thân, tuy chuyện mình sắp làm trông có vẻ rất giống trùm cuối, điểm xuất phát là tốt mà. Vả lại nếu như cuối cùng thành công, thế giới chắc chắn sẽ tốt đẹp hơn, hoàn toàn là chuyện đẹp cả đôi bờ.
Tạm thời người ta không hiểu cũng không sao, đợi sau khi thành công, thế nhân đều sẽ cảm tạ mình thôi.
Chỉ là nghĩ ngợi một hồi, Cố Thanh Phong đột nhiên nhớ tới Bái Nguyệt giáo chủ của trong Tiên Kiếm, Pain trong Naruto, Thanos trong Marvel…
Điểm chung của những trùm phản diện này hình như đều muốn biến thế giới trở nên càng tốt hơn…
Đệch!
Tự an ủi mình thất bại rồi!
Thôi dẹp đi, phản diện thì phản diện, không được thế nhân thấu hiểu thì thôi. Bổn tôn cả đời làm việc không cần phải giải thích với người khác.
Nói thật, Cố Thanh Phong lúc này có hơi vui mừng. Hắn vui vì mình đã tới Ám giới, vui vì mình đã thông qua khảo nghiệm, nếu không sao có thể biết được kế hoạch của Ám giới?
Nếu như thật sự làm hoàng đế trong hoàng cung hai năm, ngu ngốc chờ đợi Thánh tộc giáng lâm, nói không chừng đến cuối cùng thứ mình đợi được lại là bị giam cầm ở thế giới này mãi mãi.