Chương 322: Không Có Thể Chất Bất Khả Chiến Bại (1)
Kỳ thật bất kể Phệ Yêu tiên thể là thật hay giả, nàng đều sẽ lựa chọn Cố Thanh Phong, một loại thể chất, hay là ba loại thể chất so ra, kẻ ngốc đều biết chọn như thế nào. Nhưng Ám Hoàng chưa bao giờ trải qua tình cảm nam nữ làm sao có thể nghĩ đến, chuyện tình cảm, không phải yêu thì là hận, tuyệt đối không có hòa bình chung sống.
Rất nhanh, một con Thất Thải Huyền Điểu từ không trung bay tới, chậm rãi đáp xuống.
“Cố đạo hữu, có muốn thử một lần không?” Ám Hoàng hỏi
“Không ngại cứ thử thôi.” Cố Thanh Phong mỉm cười đối mặt với mọi người, lập tức đi tới trước Thất Thải Huyền Điểu.
Bộ dáng thản nhiên như thế, làm cho trong lòng mọi người không khỏi tin tưởng thêm vài phần.
“Kính mong Cố đạo hữu đừng nên vận dụng bất kỳ sức mạnh nào” Ám Hoàng bình tĩnh nói.
“Ừm.” Cố Thanh Phong gật đầu.
Cường giả Thần cảnh còn lại cũng nhao nhao tập trung tinh thần quan sát.
Dưới ánh mắt chăm chú của một đám cường giả Thần cảnh, Cố Thanh Phong căn bản không thể lén vận dụng sức mạnh của bản thân chống lại công kích của Thất Thải Huyền Điểu.
“Đắc tội rồi.” Ám Hoàng xin lỗi một tiếng, lập tức phân phó Thất Thải Huyền Điểu công kích.
Thất Thải Huyền cũng không lề mề trực tiếp nâng cái mỏ chim to lớn lên, mang theo một vệt ánh sáng lạnh lẽ bảy màu liền tập kích về phía bàn tay Cố Thanh Phong.
Đoàng!
Một tiếng kim loại va đập vang lên.
Cùng với đó là một tiếng kêu thảm thiết.
Thất Thải Huyền Điểu kêu lên thảm thiết.
Chỉ thấy Thất Thải Huyền Điểu kêu thảm thiết, nhanh chóng thu hồi cái mỏ chim hơi cong cong, trốn đến phía sau Ám Hoàng, run cầm cầm giống như cực kỳ tủi thân.
Có điều lúc này căn bản không có ai để ý một con chim tủi thân.
Mà là nhao nhao trợn mắt há hốc mồm nhìn Cố Thanh Phong đang không hề nhúc nhích.
Ánh mắt của bọn họ tập trung vào bàn tay không thương tích của Cố Thanh Phong.
“Thế mà… Thực sự không có thương tích! ”
“Việc này…. Sao lại có thể! ”
“Không nghĩ tới trên đời lại thật sự có loại thể chất này, thật sự không thể tưởng tượng nổi!”
“Không dùng đến bất cứ sức mạnh nào, dưới công kích của đại yêu Hóa Long đỉnh phong, không tổn hao chút nào, Phệ Yêu tiên thể quá mạnh rồi!”
Ám Hoàng lúc này nhìn bàn tay Cố Thanh Phong, trong mắt cũng là liên tục phát ra ánh sáng khác lạ.
Cố Thanh Phong nghe tiếng kinh hô của mọi người, trong lòng lại không quá vui mừng.
Bởi vì hệ thống không hề rung âm báo.
Điều này cũng có nghĩa là công kích của yêu ma Hóa Long đỉnh phong đối với mình bây giờ mà nói, đã không có chút tác dụng nào.
Ôi, đôi khi quá mạnh mẽ cũng là một loại đau khổ.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói bất hòa truyền đến.
““Hừ, bị yêu ma Hóa Long đỉnh phong công kích mà không bị thương thì có thể chứng minh được cái gì chứ? Mọi người đừng quên, Cố Thanh Phong có được Ma long bất diệt thể, có thể lấy danh bất diệt, chắc chắn nổi danh nhờ phòng ngự. Theo ta thấy, hắn sở dĩ có thể không bị tổn thương chẳng qua chỉ là Bất diệt ma long thể phòng ngự mà thôi.”
Trên đời này căn bản không thể tồn tại Phệ Yêu tiên thể gì hết. ”
Ngụy Cô Vân lạnh lùng nói.
Lời nói của hắn quả thật có vài phần đạo lý, có mấy vị Thần cảnh nghe được lời này, trong lòng có chút tán thành.
“Cố Thanh Phong, ngươi đừng tưởng rằng dùng loại thủ đoạn đê tiện này có thể lừa gạt mọi người, tất cả mọi người đều là cường giả Thần Cảnh, há có thể để cho ngươi lừa gạt.” Ngụy Cô Vân cười lạnh với Cố Thanh Phong nói.
Nghe nói vậy, Cố Thanh Phong không tức giận chỉ cười tươi, cười cường giả Thần cảnh này cũng có một ngày chán sống.
“Ngụy Cô Vân, không nói đến sự thật giả của Phệ Yêu tiên thể, ta chỉ hỏi ngươi một câu, Tiên thiên kiếm thể rác rưởi của ngươi, có thể so sánh với ngẫu nhiên một cái trong Hỏa thần thể, Phong thần thể, hoặc là Bất diệt ma long thể sao?
Sắc mặt Ngụy Cô Vân trong nháy mắt trở nên khó coi.
“Nội tâm của ngươi cũng tự hiểu mà nhỉ, ngươi không so bì nổi dù chỉ là một cái, huống chi ta đây tam thể một thân, ngươi thúc ngựa cũng không đuổi kịp.
Vừa rồi chính Ám Hoàng cũng nói, người mà nàng muốn gả chính là thiên phú tài tình thậm chí thể chất xuất chúng, ngươi tự hỏi, ngươi lấy cái gì so với ta?”
Ha ha, thật là buồn cười, thế mà lại còn có công phu nghi ngờ Phệ Yêu tiên thể thật giả, lão tử thắng chắc ván này rồi, còn cần lừa bại tướng thủ hạ như ngươi?
Ám Hoàng lo nghĩ cho nhân tộc, muốn sinh ra con nối dõi mạnh nhất để lại cho nhân tộc làm mồi đuốc. Nguyện vọng vĩ đại như vậy, Cố mỗ ta được trời chiếu cố, có được bốn loại thiên mệnh dị thể, vì tương lai của nhân tộc, tất nhiên sẽ xả thân tương trợ, nhưng ngươi thì giỏi rồi, chỉ là một kẻ tham hoa háo sắc, lại tìm mọi cách ngăn cản.
Trong lòng ngươi, đặt nhân tộc ở đâu?
Chẳng lẽ sắc đẹp lại quan trọng như vậy? Làm cho ngươi ngay cả nhân tộc cũng thèm quan tâm đến sao? ”
Lời tru tâm này vừa nói ra, quả nhiên dẹp tan những lời bàn tán, đánh thẳng vào lòng tự ái.
Nói vẻ mặt Ngụy Cô Vân đỏ lên dữ tợn, lồng ngực nghẹn ngào, nhưng căn bản không biết phản bác như thế nào.
Giờ khắc này, một đám cường giả Thần cảnh không bao giờ quan tâm đến Phệ yêu tiên thể thật hay giả nữa, bởi vì lời Cố Thanh Phong nói quả thật là lý, có Phệ Yêu tiên thể hay không cũng chả khác gì.
Trong số những người ở đây, luận về thể chất, ai có thể so sánh với hắn ta?
Ba loại thể chất vừa xuất hiện liền đứng đầu tất cả, quả thật không cần thiết phải bịa ra một loại thể chất khác.
“Ngươi… Ngươi… Ngươi đánh rắm!” Ngụy Cô Vân sắp nghẹn đến bùng nổ, lúc này mới nghẹn ra một câu: “Ta không phải kẻ háo sắc! Ta đối với Ám Hoàng đại nhân chỉ có ngưỡng mộ, chỉ có sùng kính!
Rõ ràng là ngươi! Ngươi mới là người thèm muốn thân thể của Ám Hoàng đại nhân! ”