Chương 337: Ngươi Có Tư Cách Xưng Tên (1)
Chẳng qua là hắn tức giận không phải vì có nhân tộc dám xông vào hoàng cung mà là giận tên thị vệ dám quấy rầy hắn vào thời khắc vui vẻ thế này. “Khốn kiếp! Không phải bản hoàng đã nói bất luận kẻ nào cũng không được quấy nhiễu sao! Chỉ là một tên Thần cảnh nhân tộc, trước kia cũng đâu phải chưa từng có những cường giả mới lên Thần cảnh không biết thế giới nông sâu mà tới Vạn Yêu quốc tìm chết đâu chứ, bắt lại ngay là được, ngươi lại dám vì chuyện này mà quấy rầy hứng thú của bản hoàng!”
Thị vệ ngoài cửa vốn không dám đi vào, trực tiếp quỳ ngoài điện khấu đầu nói: “Bệ hạ, dường như người kia không phải chỉ là Thần cảnh bình thường, thực lực hơi mạnh, chỉ sợ đã đạt đến Thần cảnh đỉnh phong, đến cả Hầu tướng quân cũng không phải là đối thủ!”
“Phế vật! Một đám phế vật!”
Thanh Ma hoàng tức giận muốn giật bịt mắt xuống nhưng lúc này đột nhiên lại có một làn gió thơm xộc vào mũi.
“Bệ hạ, nếu như ngài chơi xấu, tối nay người ta không chơi với ngài đâu.”
Hơi thở ấm áp như lan như xạ phun bên tai Thanh Ma hoàng, trong phút chốc liền làm cho toàn bộ lửa giận của hắn chuyển thành tà hỏa.
“Mỹ nhân, bản hoàng không tháo, tuyệt đối không tháo.” Thanh Ma hoàng mang vẻ mặt cười làm lành nói.
Tiếp theo lại giận dữ hét lên với thị vệ ngoài cửa: “Ngu xuẩn, Hầu tướng quân không địch lại thì ngươi không biết đi tìm Kim tướng quân hay sao? Vạn Yêu quốc hơn ngàn cường giả Thần cảnh, đi lựa đại mấy người không được hay sao, mau cút đi! Đừng quấy rầy nhã hứng của bản hoàng!”
“Vâng, bệ hạ!”
Thanh Ma hoàng mắng đuổi thị vệ đi, lại bắt đầu chơi đùa.
“Hắc hắc, mỹ nhân, bản hoàng bắt được nàng rồi!”
Bởi vì Bạch Hồ hoàng hậu tới nói chuyện với khoảng cách gần cho nên bị Thanh Ma hoàng một phát bắt được bàn tay nhỏ non mịn.
“Đáng ghét! Lần này không tính.”
Bạch Hồ hoàng hậu cười duyên một tiếng rồi lập tức rút tay nhỏ mềm như lụa, lại chạy ra.
“Mỹ nhân, đừng chạy!”
Đang lúc Thanh Ma hoàng muốn đuổi theo.
Đột nhiên!
Một giọng nói như tia chớp vạch phá bầu trời đêm dọa cho Thanh Ma hoàng và Bạch Hồ hoàng hậu nhảy dựng lên một cái.
“Thanh Ma hoàng, nghe nói Bạch Hồ hoàng hậu của ngươi là đệ nhất mỹ nhân hồ tộc, thứ tốt nên cùng chia sẻ cho mọi người chứ, hay là ngươi cho bản tôn mượn hoàng hậu dùng thử nha?”
Giọng nói này vừa vang lên, đầu tiên Thanh Ma hoàng cảm thấy sửng sờ sau đó lập tức giận tím mặt kéo bịt mắt xuống: “Mẹ nó! Bọn chuột nhắt ở đâu ra dám làm càn như thế!”
Hắn mắng to một tiếng, mặt áo bào vào rồi muốn ra ngoài.
Nhưng lại bị Bạch Hồ hoàng hậu gọi lại.
“Bệ hạ, vậy người ta làm sao bây giờ.”
“Mỹ nhân chờ bản hoàng một lát, bản hoàng đi một lát sẽ trở lại.”
“Không mà bệ hạ, người ta đang có hứng mà, hơn nữa không phải ngài đã phái người đi rồi sao, có bọn người Kim tướng quân ra tay, nói không chừng ngài còn chưa đi tới cửa hoàng cung thì người đã được giải quyết rồi.”
Thanh Ma hoàng ngẩn người, cảm thấy dường như chuyện chắc là như vậy, thế là dò xét hỏi thử: “Vậy thì tiếp tục?”
Bạch Hồ hoàng hậu cười mị hoặc một tiếng, lại đeo bịt mắt lên cho Thanh Ma hoàng.
Trò chơi tiếp tục.
...
Ngoài hoàng cung.
Cố Thanh Phong nhìn đám yêu ma chết ngắc kia, cảm thấy rất nhàm chán.
Vào lúc đang muốn mắng thêm vài câu khó nghe nữa thì đột nhiên, một luồng khí thế mạnh mẽ khó mà tưởng tượng nỗi phóng lên tận trời, vào lúc này, trời giống như sắp sập vậy.
“Khà khà khà… Cuối cùng cũng đã đến! Trò hay bắt đầu rồi!” Cố Thanh Phong hưng phấn khó mà kiềm chế nỗi.
Sau một khắc, mấy tia sáng phóng lên tận trời bay về hướng này.
Cầm đầu chính là một người đàn ông toàn thân toát ra kim quang, vẻ mặt có nhiều đường vân kỳ dị, sau người còn có mấy tên yêu ma Thần cảnh đỉnh phong đi theo.
Cố Thanh Phong hưng phấn đánh giá đám yêu ma, hắn biết, người đàn ông toát lên kim quang kia nhất định chính là nô bộc thánh tộc.
Từ Ám giới, hắn biết được không phải tất cả yêu ma đều có thể được thánh tộc thu làm nô bộc, truyền thụ pháp thuật thượng giới.
Chỉ có những yêu ma có thiên phú dị bẩm mới có thể.
Rất hiển nhiên, người đàn ông kia chính là một trong số đó, giống như Ngân công tử lúc trước vậy.
Mặc dù người đàn ông kim quang là Thần cảnh đỉnh phong nhưng khí thế xung quanh ngưng thực, khác với mấy yêu ma Thần cảnh đỉnh phong đi theo hắn.
Người đàn ông kim quang đáp xuống đất, lạnh lùng nhìn Cố Thanh Phong, trực tiếp nói với thủ hạ: “ Bắt sống.”
“Rõ, tướng quân.”
Mấy vị yêu ma Thần cảnh đỉnh phong cũng bắt đầu xuất thủ trong phút chốc, Cố Thanh Phong nhìn thấy thì cảm thấy vui mừng, hắn chỉ thích những yêu ma dứt khoát như vậy đó.
Sau một khắc.
Ầm ầm ầm!
Tiếng vang kịch liệt nổi lên bốn phía, bóng dáng Cố Thanh Phong trực tiếp bị dòng lũ do đám yêu ma hợp lực phát ra yêu lực nuốt mất.
Đinh! Đinh! Đinh!
âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Tu vi liên tục tăng như tên lửa, chỉ một lát sau, tu vi vốn đang kẹt lại ở Cương Khí cảnh đỉnh phong đột phá lên Tông Sư cảnh trong nháy mắt!
Cương khí trong cơ thể cũng bốc lên như nước sôi, bắt đầu sinh ra sự thay đổi, chuyển thành thuộc tính thuộc về riêng Tông Sư cảnh, Tiên Thiên cương khí.
“Sảng khoái!” Thực lực tăng lên làm cho Cố Thanh Phong không kiềm được mà hét lên một tiếng.
Yêu lực như dòng lũ tràn khỏi bờ đê, lộ ra bóng dáng không bị thương chút nào của hắn.
“Cái gì!”
“Làm sao có thể!”
Chúng yêu cùng nhau biến sắc, bọn họ thân là cường giả Thần cảnh siêu đỉnh cấp, mặc dù không được nhận sự chỉ bảo của thánh tộc nhưng đây cũng thật sự là Thần cảnh đỉnh phong, bây giờ đánh ra một kích do cả đám hợp lực lại mà đối phương lại chẳng bị thương chút nào!