Chương 379: Gặp Nhạc Phụ (2)
Xung quanh lỗ máu còn có không ít chồi thịt chậm rãi sinh sôi, khép lại. Cố Thanh Phong biết, người này chính là nhạc phụ của mình.
Chỉ là nhìn bộ dáng của ông ta, hình như thần trí cũng sớm tiêu tán…
“Trái tim đâu?”
Voi yêu nghe Cố Thanh Phong bình tĩnh nói, không biết vì sao, luôn cảm giác nhiệt độ chung quanh hình như giảm xuống vài độ.
“Thất Khiếu Linh Lung thể trân quý nhất chính là trái tim, được xưng là Thất Khiếu Linh Lung Tâm, cho nên bình thường sau khi trái tim phát triển tốt, sẽ bị moi đi…”
“Moi ở chỗ này?” Cố Thanh Phong mặt không chút thay đổi nói.
Hắn muốn tìm lại trái tim, như vậy phục hồi sẽ nhanh chóng.
“Không ở chỗ này, đều là ở bên ngoài, bởi vì còn đang đập thì hiệu quả tốt nhất.”
Cố Thanh Phong im lặng, hiện tại hắn xem như biết vì sao nhạc phụ có thể truyền tri thức thượng giới cho Thương Tâm Nghiên, thì ra là thừa dịp bị đưa ra bên ngoài để moi trái tim, lén học được.
“Mở trận pháp ra.”
“Vâng, chủ nhân.”
Sau khi trận pháp mở ra, Cố Thanh Phong đi vào, ngồi xổm xuống nhìn về phía nhạc phụ của mình.
Nhạc phụ giống như cái xác không hồn, không nhúc nhích.
“Có nghe thấy không?”
Nhạc phụ không trả lời, vẫn không nhúc nhích.
Cố Thanh Phong thở dài một tiếng, cuối cùng vẫn đến trễ.
Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, lại nói: “Thương Ngạo Bạch. ”
Đây là tên của nhạc phụ.
Vẫn không có phản ứng.
“Thương Tâm Nghiên.”
Ba chữ này vừa nói, Thương Ngạo Bạch liền động đậy, thân hình giống như điêu khắc khẽ run lên, đồng tử dần dần tập trung, hai mắt khôi phục một chút thần thái.
“Nghiên Nghiên… Nghiên nhi! ”
Một giọng nặng nề khàn khàn, giống như tiếng của hai khối xương khô ma sát từ trong miệng Thương Ngạo Bạch phát ra.
Ông ta ngẩng đầu lên, trong hai mắt tỏa ra hai đạo thần quang, gắt gao nhìn chằm chằm Cố Thanh Phong nói: “Ngươi là ai! Tại sao lại biết tên Nghiên nhi! Chẳng lẽ nó cũng bị bắt tới đây? ”
Cố Thanh Phong hơi cả kinh, lúc này hắn mới phát hiện, thì ra tất cả biểu cảm lúc nảy của Thương Ngạo Bạch đều là giả bộ, ông ta không có mất đi thần trí, thậm chí vô cùng thanh tỉnh, trạng thái lúc trước, tất nhiên là dùng bí pháp tự phong gì đó.
Mãi đến khi nghe được ba chữ Thương Tâm Nghiên, lúc này mới thoát ra từ trong trạng thái tự phong.
Trách sao ông ta có thể tìm được cơ hội truyền lại tri thức thượng giới cho Thương Tâm Nghiên. Ông ta không bao giờ tuyệt vọng.
Suy nghĩ một chút, Cố Thanh Phong trầm ngâm nói: “Nhạc phụ, con là Cố Thanh Phong, là con rế của người, Nghiên Nhi rất khỏe, còn ở Thanh Giới.”
Thương Ngạo Bạch nhất thời sửng sốt: “Con rể?! ”
Ông ta lại nhìn voi yêu đứng ở một bên, trong mắt rõ ràng hiện lên vẻ hoài nghi.
Cố Thanh Phong tiếp tục giải thích: “Con cũng là người Thanh Giới, cách đây không lâu đã thành hôn với Nghiên Nhi, hôm nay chính là đặc biệt đến thượng giới cứu người, về phần con voi yêu này, không cần lo lắng, nó đã đã nhận con làm chủ. ”
Nói xong, Cố Thanh Phong lại quay đầu nói với voi yêu chỉ có một cây ngà voi: “Bẻ ngà xuống, chứng minh cho nhạc phụ ta thấy đi. ”
Voi yêu chớ dám không nghe theo, cắn răng, nhẫn tâm, trực tiếp bẻ gãy một cây ngà còn sót lại.
Phụt!
Máu tươi giống như đài phun nước phun ra từ chỗ ngà voi bị gãy của hắn ta.
Thương Ngạo Bạch hoàn toàn ngây dại, hiển nhiên đối với một màn trước mắt không có phản ứng kịp.
Có điều lúc này Cố Thanh Phong đã một chưởng đập nát xiềng xích, đỡ Thương Ngạo Bạch từ trên mặt đất dậy.
“Nhạc phụ, hiện tại không có thời gian giải thích nhiều như vậy, hiện tại mau đi theo con.”
Cố Thanh Phong nói xong, liền đỡ ông ta bay về phía thông đạo xuyên biên giới.
Hắn muốn đưa Thương Ngạo Bạch về Thanh Giới trước, bởi vì hắn không biết Thiên Tượng lão tổ dù có coi trọng thất khiếu linh lung thể đến mấy cũng sẽ không phải bởi vậy mà xuất quan.
Ngộ nhỡ nếu cường thế tập kích, đánh nhau, nhạc phụ bị ảnh hưởng, vậy thì có thể…
Về phần vì sao không để Thương Ngạo Bạch ở không gian dị độ.
Rất đơn giản, bởi vì bên trong có quá nhiều nữ yêu tinh, nếu như bỏ vào đó khác gì dẫn nhạc phụ đi KTV, ôm gái chứ?
Trước thông đạo xuyên biên giới.
Lúc này nguyên thạch trên trận pháp đã bắt đầu ảm đạm, tất nhiên lực lượng trong đó không duy trì được bao lâu.
“Nhạc phụ, người về Thanh Giới trước, có chuyện gì chờ con trở về rồi nói sau.”
Thương Ngạo Bạch lúc này vẫn đầu đầy sương mù chả hiểu gì, nhưng cũng hiểu đại khái người trước mắt này chắc là con rể của mình, đến cứu mình.
Bởi vì Thánh tộc không cần phải tốn nhiều công sức như vậy, lừa gạt chính mình.
“Mặc dù ta không biết ngươi có chỗ dựa gì, nhưng thánh tộc có thể đối phó Thần Đan cảnh, cũng không có nghĩa là có thể đối phó Thiên Tượng lão tổ, Thiên Tượng lão tổ thực lực sâu…”
Cố Thanh Phong trực tiếp cắt ngang nói: “Nhạc phụ, con tự có biện pháp, người yên tâm, con sẽ không để Nghiên nhi thủ tiết. ”
Thương Ngạo Bạch nhìn Cố Thanh Phong thật sâu, ông ta biết hiện tại không phải lúc lôi thôi, cuối cùng nặng nề gật gật đầu, không có ngăn trở, sau đó chuẩn bị xoay người rời đi.
Lúc này, Cố Thanh Phong vội vàng từ trong không gian dị độ thả ra một con yêu ma Thần cảnh, cũng để cho hắn chăm sóc cho Thương Ngạo Bạch.
Dù sao lúc này Thương Ngạo bạch thân mang trọng thương, lực lượng còn chưa khôi phục, quá mức yếu ớt.
Sau khi làm tất cả mọi thứ, bọn họ liền đi mất.
Theo trận pháp quang mang sáng lên, thân ảnh Thương Ngạo Bạch biến mất không thấy, mà nguyên thạch trên trận pháp cũng theo lúc này truyền tống mà lực lượng hao hết, triệt để mất đi sáng bóng, hóa thành bột phấn, theo gió mà biến mất.
Các lối đi xuyên biên giới cũng đóng lại.