Chương 397: Hắc Kiếm Thấu Tận Tim Gan (1)
Rất lâu sau đó. Cố Thanh Phong cũng không còn ái ngại gì nữa, trực tiếp dung hoà bản nguyên của Thất khiếu linh lung thể.
Không bao lâu, đợi sau khi hoàn thành dung hoà, Cố Thanh Phong cảm nhận rõ thấy sự thay đổi của đất trời.
Nói chính xác hơn, không phải là thiên địa thay đổi, mà là tầm nhìn của hắn đã thay đổi, vạn vật thế gian trong mắt hắn trở nên vô cùng rõ ràng, giống như mở ra một lớp màn che.
Trong vỏ não xuất hiện tín hiệu của sự thoải mái chưa từng có, trong ánh mắt phát ra những chùm sáng rực rỡ, giống như có thể nhìn thấu hết tất cả đạo cùng lý.
Vốn đã có tính giác ngộ từ Tiên thiên thần thánh thể gia cố nay lại càng được bùng nổ hơn.
Đã đột phá gia tăng đến mức có thể nói là đáng sợ rồi.
Thất khiếu linh lung thể không có khả năng gì đặc biệt, ngoại trừ có thể gia tăng tính giác ngộ.
Nhưng chỉ cần dựa vào chút tính giác ngộ này là đủ để khiến thể chất này xếp vô hàng đầu rồi.
Thời gian đầu tu luyện phải dựa vào tư chất, nhưng những thời gian sau đó chủ yếu phải dựa vào tính giác ngộ, người có tính giác ngộ mạnh, sẽ có sức mạnh hoá điềm gở thành điềm lành.
Có thể giúp ngươi dung hoà cùng đạo và lý của thế gian, kế thừa và phát huy, học một biết mười, thậm chí nếu tính giác ngộ của ngươi đủ lớn, cho dù con đường phía trước bị cắt đứt, thì vẫn có khả năng tự tạo cho mình một con đường mới!
Đây chính là thứ khiến tính giác ngộ trở nên đáng sợ.
Không hề nói quá chút nào khi nói Cố Thanh Phong dựa vào tính giác ngộ của hiện tại, kết hợp với kinh nghiệm từng giao thủ với Thần đan cảnh, đã có thể tự sáng tạo ra một cách ngưng tụ Thần đan cảnh mới.
Tất nhiên, hắn sẽ không tự đi sáng tạo, thứ nhất là vì quá lãng phí thời gian, dù sao tự biên tự diễn là một chuyện cần rất nhiều thời gian.
Hai là, số liệu hiện tại hắn có quá ít, Thành đan chi pháp mới được tạo ra chắc chắn không thể so được với công pháp hàng đầu của Thương Minh giới, số công pháp hàng đầu này đều đã được thông qua nghiệm chứng hàng vạn năm, trăm luyện vạn dũa mới thành.
Tuyệt đối không có chuyện Cố Thanh Phong vừa làm ra liền có hàng ngon nghẻ hơn được.
Ngoại trừ về mặt tính giác ngộ, thực lực của Cố Thanh Phong cũng tăng lên.
Loại gia tăng này không phải đến từ Thất khiếu lung linh thể, mà là sau khi tính giác ngộ trở nên mạnh mẽ liền tự động gỡ rối cho bản thân, cùng với vận dụng sức mạnh cho chính mình.
Thứ Cố Thanh Phong biết quá nhiều, cũng vì biết quá nhiều mà trở nên loạn, mỗi một loại năng lực đều không thể phát huy hết được giới hạn tuyệt đối của nó.
Nhưng sau khi có được Thất khiếu linh lung thể, sẽ không còn như vậy nữa.
Nó cũng giống như một cái đại não vậy, là hệ thống thần kinh trung ương, điều phối hoạt động của các cơ quan, đồng thời giúp bọn chúng hoạt động phối hợp nhịp nhàng với nhau, từ đó có thể bùng phát ra sức mạnh càng to lớn hơn!
Lấy một ví dụ đơn giản.
Cố Thanh Phong của trước đây có thể điều khiển sức mạnh ngũ hành, nhưng sau khi có được Thất khiếu linh lung thể, hắn không chỉ có thể điều khiển ngũ hành, thậm chí còn có thể làm được những việc phức tạp hơn thế như khống chế chính và nghịch của ngũ hành!
Ví dụ như thuộc tính mộc, mộc đại diện cho sinh cơ, do đó được coi là chính, vậy thì nghịch chỗ nào? Gốc cây của đại thụ cắm sâu vào lòng đất để lấy dinh dưỡng nuôi dưỡng bản thân, do đó nghịch của nó chính là chiếm đoạt!
Lấy thêm ví dụ về thổ, thổ đại diện cho sâu dày, đức hạnh vĩ đại mang chúng sinh, là chính. Nhưng đừng quên rằng, đại địa trong lúc nâng đỡ chúng sinh, đồng thời cũng chôn vùi sinh linh trên thế giới, từ xưa đến nay có biết bao nhiêu chúng sinh yên giấc dưới lòng đất.
Cho nên, thổ này có thể là đất mẹ mang vác chúng sinh, cũng có thể là nền đất tăm tối nơi người chết an giấc ngàn thu, điều này được xem là nghịch!
Chính ngũ hành vạn vật hài hoà với nhau, đó là dương, nghịch ngũ hành nặng nề hội tụ, đó là âm!
Điều này gọi là âm dương đại đạo!
Đây chính là tổng kết về một của Thất khiếu linh lung thể, sáng tạo đưa ra những loại năng lực khủng khiếp!
Sau khi làm quen với Thất khiếu linh lung thể, Cố Thanh Phong không còn chần chừ thêm, trực tiếp đi lên Thượng giới, dù sao lúc nào cũng có thể trở về, thậm chí còn tiện hơn đi làm ở thời hiện đại nữa.
…
Thương Minh giới, cấm địa Thái Sơ!
Một bóng người phong thần tuấn tú giống như trích tiên đột nhiên xuất hiện giữa không trung.
Chính là Cố Thanh Phong.
Sau khi Cố Thanh Phong xuất hiện, lập tức mở cảm tri cảm nhận tình hình xung quanh.
Ừm, rất yên tĩnh, rất bình yên.
Đám tộc Man Di đó không có nằm vùng, cũng không hề giăng ra cái bẫy nào.
Thế này cũng có chút phù hợp về tình về lý, nói cho cùng thì trí khôn của đám Man Di thấp, có thể hiểu được.
“Nhiệm vụ cấp bách hiện giờ là nhanh chóng rời khỏi cấm địa Thái Sơ, sau đó tìm được nơi nhân tộc sinh sống lấy được công pháp, Thương Minh giới quá nguy hiểm, chủng tộc quá nhiều, phải nhanh chóng nâng cao thực lực.”
Vừa nói, Cố Thanh Phong liền thi triển Đại tiểu như ý, ngay lập tức biến thành một người nhỏ bé bằng con muỗi, sau đó lại thêm một tầng thuật ẩn thân.
Nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Bay như tên bắn về phía ngoài vùng cấm địa Thái Sơ này.
Mặc dù hắn là một tên mù đường, nhưng ở cấm địa Thái Sơ này sẽ không sợ lạc đường, bởi vì chỉ cần cảm nhận được độ đậm nhạt của ma chú, sẽ có thể phán đoán được phương hướng.
Càng vào sâu bên trong, ma chú sẽ càng thêm đậm, ngược lại bên ngoài sẽ càng nhạt.