Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 398: Hắc Kiếm Thấu Tận Tim Gan (2)

Chương 398: Hắc Kiếm Thấu Tận Tim Gan (2)

Cố Thanh Phong cứ ẩn thân rồi bay theo như vậy, cả đường điên cuồng chạy loạn, nhưng mà cấm địa Thái Sơ quả thật quá rộng, rộng đến mức hắn bay vừa tròn một ngày một đêm vẫn chưa thấy đường ra đâu. Có điều may mắn ở chỗ, cả đường đi ngược lại thu thập được không ít thuốc quý, thậm chí còn có một vài thiên tài địa bảo sinh trưởng trên vài vạn năm rồi.
Điều này vừa khớp với những dự đoán của hắn trước đây, cấm địa Thái Sơ vì rất ít có dấu chân của đám tu sĩ, cho nên sinh trưởng rất nhiều thứ đồ tốt, thậm chí có thể gọi là bảo khố.
Ngoại trừ thuốc quý, Cố Thanh Phong cũng đụng mặt phải vài tên Man Di mấy lần, lần nào gặp phải hắn cũng đều tự động tránh xa trước.
Tộc Man Di không tu cảnh giới, không có linh hồn, cho nên khả năng cảm nhận rất kém, bọn chúng chủ yếu chỉ dựa vào năm giác quan cực kì nhạy bén của mình.
Nhưng Đại tiểu như ý cộng thêm một lớp ẩn thân của Cố Thanh Phong vừa hay khắc chế được bọn chúng, trừ khi khoảng cách quá gần nếu không tuyệt đối sẽ không bị phát hiện.
Trong thời gian này, cũng gặp phải không ít dị thú, có con giống sư tử lai hổ, trên người lại bao bọc bởi một lớp vảy đen, còn có con trông giống tinh tinh lai vượn, nhưng lại có đến ba cái đầu, lần lượt là đầu khỉ, đầu sói, đầu rắn, tóm lại là trông con nào con nấy cũng lạ cực kì.
Chỉ có duy nhất một điểm chung đó là trong ánh mắt chúng để hiện rõ sự thất thần, không có linh hồn.
Cố Thanh Phong không thèm để ý đến bố con thằng nào, sợ sẽ khiến tộc Man Di chú ý đến.
Lại thêm một ngày bay trôi qua.
Cuối cùng Cố Thanh Phong cũng dừng lại, không phải là bởi vì đã đến nơi, mà là hắn phát hiện ra một khóm hồn anh đào vạn năm.
Hồn anh đào cực kì quý giá, là một loại thuốc quý hiếm có dùng để gia tăng sức mạnh thần hồn mà không có tác dụng phụ, đặc biệt là một đoá có tuổi thọ trên hàng vạn năm, đối với việc gia tăng sức mạnh thần hồn sẽ càng không thể tưởng tượng được.
Đây là loại thuốc quý giá trị nhất mà hiện tại hắn phát hiện ra, dù sao hắn cũng là bay theo hướng ra ngoài, những thứ thực sự có giá trị đều nằm ở sâu trong cấm địa.
Không ai nói gì, ta đến, ta thấy, ta hốt luôn.
Cố Thanh Phong thấy xung quanh không có người, trực tiếp giải trừ đại tiểu như ý, hồi phục chân thân, sau đó giơ tay ra lấy hồn anh đào, chuẩn bị bứng rễ của nó lên.
Nhưng vào đúng khoảnh khắc này!
Đột nhiên Cố Thanh Phong cảm thấy lồng ngực mình nhói lên!
Hắn cúi đầu nhìn xuống, thế mà phát hiện ra, giữa ngực mình lại tòi ra thêm một lưỡi kiếm.
Đó là một thanh kiếm dài thân kiếm đen kịt, trên lưỡi kiếm sắc nhọn còn được bao phủ bởi một lớp vảy đen, kèm theo đó là những dòng điện luân chuyển.
Mịa!
Con mẹ nó đứa nào lại dám đâm lén sau lưng bổn tôn một nhát!
Cố Thanh Phong vừa bất ngờ lại vừa tức giận, không ngờ rằng người này lại có thể không chút động tĩnh gì tiếp cận được phía sau lưng hắn, khiến hắn lãnh trọn một kiếm rồi mới phát hiện ra, cấm địa Thái Sơn không hổ là một trong những cấm địa lâu đời nhất, đúng là má nó nguy hiểm, ở Thanh giới cả một đời còn chưa bị thương bao giờ, mới đến Thương Minh giới được có mấy ngày, đã liên tục bị thương rồi.
Hắn không kịp suy nghĩ nhiều, cứ vậy dứt khoát phi thân về phía trước, hắc kiếm đâm vào ngực hắn cũng theo đó mà rời ra.
Mà chính vào khoảnh khắc hắn thoát khỏi phạm vi của thanh hắc kiếm, vết thương xuyên thấu lồng ngực cũng nhanh chóng liền lại, luồng điện truyền vào cơ thể cũng trực tiếp trở thành dinh dưỡng bị cơ thể hấp thụ.
Mặc dù trường kiếm của đối phương không tầm thường, có thể xuyên qua lớp phòng ngự của Trấn ngục long tượng thể, nhưng cũng không thể ngăn chặn được khả năng tự phục hồi cấp cao.
Ánh điện càng không thể nào đụng chạm đến Tiên thiên thần thánh thể được.
Có hai loại thể chất hàng đỉnh này trên người, khả năng kháng công vật lý, kháng phép, khả năng phục hồi sớm đã đạt đến mức độ vô cùng khủng khiếp, rất khó tiêu diệt được hắn.
Mả cha, Cố Thanh Phong kéo dài khoảng cách rồi xoay người lại nhìn, muốn xem thử coi đối phương là kẻ nào.
Kết quả vừa thấy liền đơ ra luôn!
Thế mà lại mà một nữ tử, con mẹ nó lại còn trông khá là xinh đẹp!
Đó là một nữ tử xinh đẹp lạnh lùng áo trắng như tuyết, tà áo màu trắng bay bay phiêu diêu trong gió có lẫn thêm vết máu, giống như rụng dâu bị tràn ra chút.
Mặc dù toát ra một vẻ cực kì hung tợn, nhưng trên thân người có một lớp thần quang lưu chuyển, mờ ảo bất định, bóng lên làn da trắng sáng cùng cơ bắp rõ nét, giống y như một nữ thần.
Đối mặt với một nữ thần thế này, một người phụ nữ đâm cho mình một nhát từ sau lưng, Cố Thanh Phong cảm thấy, ngoại trừ việc đấm bay cái đầu xinh đẹp của đối phương ra, thì không còn cách thức báo đáp lại ân tình bị đâm cho nhát này nữa rồi.
Trông xinh đẹp như vậy, đoán chắc rằng khi cái đầu kia nổ tung, trạng thái não bộ văng ra ngoài cũng sẽ đẹp như vậy thôi ha?
Mặc dù Cố Thanh Phong thích gái đẹp, nhưng đối mặt với kẻ địch muốn giết hắn, bất kể là nam hay nữ đều như nhau, cùng lắm thì lúc đối đầu với nữ nhân, sẽ nhiều hơn một bước so với nam nhân mà thôi.
Gừ rào!
Cùng với tiếng rồng gầm và voi hú vang lên, Trấn ngục ma long cùng Trấn ngục ma tượng thấy thể xuất hiện, lập tức che kín ánh sáng mặt trời.
Cùng lúc đó, sức mạnh ngũ hành giữa trời đất điên cuồng rúng động, chính nghịch ngũ hành tập hợp lại phía sau Cố Thanh Phong, sức mạnh âm dương chầm chậm xuất hiện, cuối cùng hoá thành một tấm Thái cực đạo đồ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất