Chương 403: Ta Có Rất Nhiều, Ngươi Chịu Đựng Chút (1)
Lần đầu tiên Cố Thanh Phong nhìn thấy Nguyên Thạch, chính là ở thông đạo xuyên biên giới, Tượng Điền dùng để bày trận. Lúc ấy cũng không quá để ý tảng đá trong suốt kia, cho rằng chỉ là nguyên liệu trận pháp ẩn chứa thiên địa nguyên khí.
Bây giờ ngẫm lại đột nhiên có chút hối hận.
Quả nhiên là mới quen không biết đó là tiền, gặp lại đã nghèo rớt mồng tơi!
Mịa nó bản tôn không có đến một viên nguyên thạch!
Sớm biết lúc vừa hạ cánh ở sân bay, sẽ thuận tay mượn một chút.
Ừm… Hình như cũng không đúng lắm, nào có chuyện nhìn cô nương, còn để cho cô nương đưa tiền a.
Đúng rồi, Voi yêu cũng là Thương Minh giới, trên người hắn hẳn là có nguyên thạch.
Bất giác, Cố Thanh Phong vừa nảy ý tưởng, trực tiếp thông qua thiên đạo liên lạc với Voi Yêu đang mở yến hội.
“Tên kia, lấy toàn bộ nguyên thạch trên người ngươi ra đây.”
“A a a!”
Voi Yêu còn đang kêu thảm thiết nghe được thanh âm của Cố Thanh Phong, vội vàng nói: “Chủ thượng, tiểu yêu không có nguyên thạch a! ”
“Bớt xạo sự, Tượng Điền còn có nguyên thạch, ngươi mà không có sao?
“Chủ thương ơi! Nguyên thạch của tiểu yêu cơ bản đều bị Tượng Điền mượn đi, còn lại một chút, cũng dùng hết để chữa thương. ”
“Nguyên Thạch còn có thể chữa thương?”
“Nguyên thạch là tảng đá ẩn chứa tinh thuần thiên địa nguyên khí, không chỉ có thể dùng để chữa thương, thậm chí tu luyện, luyện khí, bày trận đều có thể.”
Cố Thanh Phong vừa nghe, món đồ Nguyên Thạch còn ngầu đét hơn tiền vàng.
“Được rồi, cúp máy đi.”
Nói xong, Cố Thanh Phong liền cúp máy.
Thiếu niên muốn làm hướng dẫn viên thấy Cố Thanh Phong lề mề không nói lời nào, cũng không đưa tiền, trong lòng không khỏi thấp thỏm, đã nảy sinh ý định thoái lui.
“Tiền bối, tiểu tử…”
“Đan dược được không?”
Thiếu niên sửng sốt, lập tức lộ vẻ vui mừng: “Đan dược? Tất nhiên là được rồi! ”
Cố Thanh Phong gật gật đầu, lập tức lấy ra một viên Bồi Nguyên Đan.
Thiếu niên nhận lấy Bồi Nguyên Đan, sắc mặt vui mừng nhất thời cứng đờ: “Tiền… Tiền bối, đan này chẳng lẽ là lấy cỏ dại luyện chế? Nguyên khí ẩn chứa trong này cũng quá ít đi, còn không bằng tự mình hít một hơi. ”
Sắc mặt Cố Thanh Phong tối sầm lại.
Đừu!
Thương Minh giới chết tiệt này!
Vì thế hắn đành phải lấy ra một viên Thăng Nguyên Đan cao cấp hơn.
Thiếu niên lúc này mới lại lộ vẻ vui mừng, khôi phục sự nhiệt tình.
“Đa tạ tiền bối, không biết tiền bối muốn đi nơi nào trước?”
Cố Thanh Phong trầm ngâm một lát, quyết định vẫn là đổi nguyên thạch trước, một phân tiền làm khó anh hùng hán, không có tiền thật sự nửa bước khó đi.
Cũng may mình ngoại trừ vàng bạc ra, còn có một ít thiên tài địa bảo, đan dược linh binh, đa phần đều không dùng được, vừa hay đổi lấy nguyên thạch.
Về phần núi vàng núi bạc kia, tìm cơ hội trở về thế giới trong lòng bàn tay tiêu xài đi thôi.
“Trong tay ta có một ít nguyên liệu cần bán đi.”
“Tiền bối, tiểu tử đề cử ngài đi Vạn Bảo thương hành, đây là thương hành lớn nhất thành Lạc Nhật, cơ bản các thành trấn nhân tộc của Thanh Mộc vực đều có chi nhánh, nơi đó có nghiệp vụ đấu giá, nếu như ngài không vội, đồ đạc mang đi đấu giá sẽ bán ra giá cao hơn so với bán trực tiếp, đương nhiên, nhà đấu giá Vạn Bảo ngoại trừ bán đấu giá ra, cũng có thể trực tiếp thu mua.”
“Dẫn đường.”
Cố Thanh Phong nói ngắn gọn, toát lên phong phạm cao nhân, muốn cứu vớt thái độ quẫn bách vừa rồi khi không có tiền.
Rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của thiếu niên, hai người đi tới trước một gian đại điện ba tầng rộng lớn, phía trên treo tấm biển vàng treo [Vạn Bảo Thương Hành]
Đứng ở cửa có hai vị nữ tiếp tân thân hình yểu điệu, mắt hạnh má đào, mặc phục sức tiếp tân nghênh đón.
Hai nàng thấy Cố Thanh Phong đi tới nơi này, vội vàng nở nụ cười, cung kính hành lễ chào hỏi, sau đó lại dẫn đường, nụ cười phục vụ chuyên nghiệp, thái độ không có gì để bắt bẻ.
Nếu như nhất quyết muốn nói có khuyết điểm gì, vậy đại khái chính là không đủ mát mẻ.
Dưới sự dẫn dắt của nữ tử, Cố Thanh Phong nhìn thấy một vị quản sự của Thương Hành.
Người quản sự này là tu vi Nhân Nguyên cảnh, mặt trắng không râu, nhìn qua rất là hiền lành.
Quản sự thấy Cố Thanh Phong tuy rằng chỉ là tu sĩ Thần Hồn cảnh, nhưng khí độ bất phàm, rất giống đệ tử thế gia, liền cung kính mời hắn đến phòng tiếp khách.
Trong phòng tiếp khách.
Cố Thanh Phong không nói nhảm, trực tiếp bày tỏ ý đồ tới đây.
“Vậy phiền đạo hữu lấy ra vật muốn bán.” Quản sự khách khí nói.
Cố Thanh Phong nhìn bốn phía: “Ở đây? ”
“Nơi này có gì không ổn sao?” Quản sự kỳ quái nói.
“Số lượng của ta có hơi nhiều, sợ ngươi chứa nổi không nổi.”
Khóe miệng quản sự giật giật, số lượng của ngươi hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể lấp đầy cả gian phòng sao?
“Đạo hữu đừng nói đùa, nơi này nhìn như không lớn, nhưng bên trong chứa trận pháp gấp lại, không gian thực tế lớn hơn gấp mười lần so với những gì ngươi có thể nhìn thấy, cho dù đạo hữu lấy ra một tòa núi nhỏ, nơi này cũng có thể chứa nổi.”
“Được thôi.”
Cố Thanh Phong nghe đối phương đều nói như vậy, vì thế không khỏi lấy ra toàn bộ thành quả mình nhiều năm lao động vất vả ở Thanh giới.
Ầm ầm!
Một ngọn núi nhỏ do linh binh đan dược thiên tài địa bảo chồng chất thành xuất hiện trong phòng.