Chương 409: Loại Oan Gia Này Đến Từ Đâu? (1)
Sau đó, Triệu Sĩ Long lại lấy ra mấy món bảo vật vạn năm, dần dần dẫn tới bầu không khí giữa sân khấu dâng đến cao trào. Chẳng qua là người áo đen kia lại không ra tay nữa, không biết là tiêu hết tiền hay là không xem trọng mấy món đồ đó nữa.
Cố Thanh Phong nhìn thấy thì phải gọi là sốt ruột. Mẹ nó, ngươi mau thay bản tôn đập nhiều tiền vào một chút đi chứ!
“Sau đây là bảo vật áp trục của hội đấu giá lần này, Thần binh vô thượng – !”
Bốn chữ Thần binh vô thượng vừa thốt ra, trong nháy mắt đã nhóm lửa cho cảm xúc toàn hội trường. Đây chính là Thần binh vô thượng đó! Cơ bản đều là bảo vật mà chỉ cường giả Thiên Nhân cảnh mới có, ấy vậy mà lại xuất hiện ở đây.
Rất nhanh đã có người nghi ngờ hỏi lại: “Lão Triệu, Thần binh vô thượng trân quý cơ nào, ngươi nói coi, bảo vật này treo đấu giá ở Thiên Thành còn tạm được, làm sao lại đến đấu giá ở thành Lạc Nhật chứ?”
“Chư vị cứ yên tâm, đừng vội.” Triệu Sĩ Long mỉm cười: “Hộp Kiếm Vàng tuyệt đối là thần binh vô thượng không thể nào sai, nhưng mà bảo vật này có một khuyết điểm khiến cho giá cả giảm bớt đi nhiều.”
“Khuyết điểm gì?”
“Khuyết điểm chính là, bảo vậy này không có bất kỳ sức công kích nào, tác dụng duy nhất của nó chính là để dưỡng kiếm.”
Đám người xôn xao một trận.
“Lấy Thần binh vô thượng dưỡng kiếm? Thế chẳng phải là muốn nuôi Thánh Binh sao? Toàn bộ Thanh Mộc Vực thì có thể tìm thấy mấy món Thánh binh chứ?”
“Theo ý của lão thì chẳng lẽ Hộp Kiếm Vàng này không dùng được hay sao?”
“Các vị yên lặng, nghe lão hủ từ từ kể lại đây.”
Triệu Sĩ Long kêu đám người ngừng ồn ào lại: “Mặc dù hộp kiếm vàng này không có lực công kích, nhưng mà uy lực thực sự của nó còn mạnh hơn so với thần binh vô thượng bình thường, mấu chốt là phải xem sử dụng như thế nào.”
“Lão Triệu, ông đừng có ở đó vòng vo úp mở nữa, nói mau đi.”
“Uy lực của hộp kiếm vàng hoàn toàn được quyết định bởi việc trong nó chứa bao nhiêu thanh kiếm và chất lượng của kiếm. Nó có thể chứa kiếm ở trong, nuôi dưỡng canh kim lực giúp kiếm càng thêm sắc bén, đồng thời trong đó còn chứa trận pháp, có thể tạo thành Canh Kim kiếm trận, kiếm trận này hợp số trời, vô cùng huyền diệu, không gì không phá được, đánh đâu thắng đó.”
“Cấp độ thấp nhất là ba mươi sáu thanh kiếm, nếu như chứa trong đó là ba mươi sáu chuôi thông thiên Linh binh để tạo thành kiếm trận thì Nhân Nguyên cảnh cũng khó tìm được đối thủ. Nếu như là ba mươi sáu chuôi thần binh, vậy thì có thể đánh một trận với Địa Nguyên cảnh. Một trăm linh tám thần binh, thì Thiên Nguyên cảnh cũng chỉ có thể nuốt hận tại chỗ.”
“Số lượng kiếm càng nhiều, chất lượng càng cao thì uy lực của hộp kiếm này càng mạnh.”
Nghe đến đây, đám người giống như ong vỡ tổ, nháo nhào mắng: “Thiên Nguyên cảnh cũng chưa chắc có được hơn một trăm loại thần binh, nếu như lão tử có bản lĩnh góp đủ hơn một trăm loại thần binh thì đã thành Thiên Nhân từ lâu rồi! Còn cần phải tìm hộp kiếm vàng à?”
“Ta cũng muốn biết, coi như là góp đủ một trăm linh tám chuôi thần binh, nhưng nếu một vị tu sĩ Nhân Nguyên cảnh cầm đi giết Thiên Nguyên vậy thì hắn có đủ sức mạnh để điều khiển số lượng thần binh như thế không?”
Triệu Sĩ Long có chút bối rối: “Vị đạo hữu này nói không sai. Kiếm càng nhiều thì sức mạnh cần có để điều khiển cũng càng nhiều, vậy nên muốn sử dụng bảo vật này thì tốt nhất vẫn là người có tu vi thâm hậu.”
“Được rồi, các vị đạo hữu, giá khởi điểm của bảo vật này là hai ngàn vạn lượng nguyên thạch.”
Lão ta vội vàng nói sang chuyện khác, trực tiếp cho bắt đầu đấu giá, nhưng mà… khung cảnh hoàn toàn yên tĩnh.
Triệu Sĩ Long càng thấy xấu hổ. Đều do trước đó phải dùng mánh lới lấy thần binh vô thượng ra hội đấu giá, bởi vì dù sao nghe thấy trong hội đấu giá nghe thấy có một thần binh vô thượng thì không phải rất ngầu hay sao.
Lần này thì hay rồi, cơ bản là không ai mua.
Cố Thanh Phong nhìn hộp kiếm Canh Kim trên đài lộ rõ vẻ suy tư. Trách sao lại có thể đấu giá thần binh vô thượng ở đây, thì ra vật này chính là gân gà.
Muốn phát huy uy lực của bảo vật này thì nhất định phải có ba điều kiện: một là có tiền, thứ hai là mẹ nó phải có tiền, thứ ba chính là tu vi thâm hậu.
Mấu chốt là người có ba điều kiện này trên cơ bản đều là cường giả một phương. Có tiền đến mức này thì mua chút đan được để gia tăng tu vi không thơm hơn sao?
Hắn suy nghĩ, có vẻ như mình hoàn toàn phù hợp với điều kiện này nha.
Có tiền lại có nội công thâm hậu, cảnh giới thấp thiếu chiến lực mạnh mẽ, hộp kiếm vàng này có thể bù vào chỗ trống một cạc hoàn mỹ.
Bản tôn muốn hộp kiếm này!
Cũng không biết có kẻ chết oan nào lấy xuống thay bản tôn không.
Cố Thanh Phong quét mắt nhìn quanh đám người, nhưng thời gian trôi qua thật lâu rồi mà vẫn không ai ra giá.
Vẻ mặt của hắn không khỏi sụp đổ. Mẹ nó, đây không phải là buộc bản tôn dùng tiền hay sao?
Đương nhiên, cho dù dùng tiền thì Cố Thanh Phong cũng không thể ra giá cạnh tranh ngay hiện tại. Dù sao thì một lát nữa đấu giá thất bại thì tự mình đi tìm Triệu Sĩ Long là được rồi.
Đến lúc đó còn có thể tiện tay ép giá, hai ngàn vạn lượng nguyên thạch không bán được thì còn có thể không hạ giá không?
“Nếu không ai muốn, vậy thì hội đấu giá lần này…”
Ngay khi Triệu Sĩ Long muốn nói kết thúc hội đấu giá thì đột nhiên có một giọng nói vang lên ngắt lời: “Hai ngàn vạn!”
Triệu Sĩ Long trước hết là sững sờ, sắc mặt lập tức vui mừng nhìn về phía người ra giá kia.
Không phải ai khác chính là người áo đen đã mua Thiên Lôi Tử, Cửu Thiên du long bộ.