Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 533: Ê, Ta Lại Đi Ra Nè

Chương 533: Ê, Ta Lại Đi Ra Nè

Đây chính là Vương Diêm Diêm Vương đó! Đường đường là môn chủ địa ngục môn, cường giả Thiên Quân cảnh, phóng mắt nhìn cả Thanh Mộc Vực cũng là tồn tại đứng đầu! Bây giờ lại bị một tiểu bối, đùa giỡn như thế, quả thực làm cho mọi người giật mình.
“Ê, bản tôn lại đi ra nè, đến bắt ta đi!” Cố Thanh Phong ở bên cạnh trận pháp nhảy tưng tưng.
Vương Diêm tức giận không thể kiềm chế, hận không thể phanh thây ra, vừa muốn hành động, nhưng lại bị Kiếm Tinh Hà ngăn lại.
“Vương huynh, huynh còn muốn bị người này đùa giỡn sao?”
Vương Diêm lúc này mới từ trong cơn giận dữ phục hồi tinh thần lại, ông ta nhìn lướt qua bốn phía, phát hiện ánh mắt mọi người nhìn về phía mình đều kỳ quái.
Hơn nữa người trong Kiếm môn, cả đám nghẹn cười, giống như đang nhìn một tên ngốc.
Vương Diêm trong lúc nhất thời trên mặt có chút không nhịn được.
“Vương huynh, theo bổn tọa thấy, trên người kẻ này nhất định có không gian dị bảo, bằng không nhất định không thể vượt qua không gian phong tỏa, ngươi cũng không nên bị hắn dắt mũi.”
“Vậy thì sao? Chẳng lẽ trơ mắt nhìn hắn ở nơi đó nhảy tới nhảy lui?” Vương Diêm nghiến răng nghiến lợi nói.
“Không nên rơi vào trong tiết tấu của đối phương, chúng ta chỉ cần công phá kiếm môn đại trận, tiểu tử này nhảy nhót không được lâu.”
“Không sai.” Đoàn Trường Sinh cũng nói: “Kế hoạch hiện tại, chỉ có phá trận trước, nhân số chúng ta đông đảo, mặc dù kiếm môn đại trận mạnh hơn nữa, liên tiếp mãnh công, sớm muộn gì cũng có thể công phá, đừng nên để ý tiểu tử kia nữa. ”
Vương Diêm thấy thế chỉ có thể thỏa hiệp, vì thế đám người bọn họ bắt đầu tập kết môn hạ đệ tử bày trận, định lấy trận phá trận.
Lúc này, trong hiện trường xem như xuất hiện một kỳ cảnh.
Đó chính là ngòi nổ Cố Thanh Phong của cuộc chiến tranh này, cứ như vậy công khai đứng ở bên ngoài trận pháp, một mình đối mặt địch nhân đầy trời, kết quả lại không có ai để ý đến hắn.
Hắn giống như vật siêu nhiên, có thể tùy ý đi lại trên chiến trường.
Đương nhiên, Cố Thanh Phong cũng không dám cách mấy vị Thiên Quân kia quá gần, bởi vì khoảng cách quá gần, Thiên Tống chi trận căn bản không kịp thi triển, khả năng sẽ bị đối phương bắt được.
Cố Thanh Phong thấy đối phương không còn để ý nữa, vì thế mình lại trở lại trong Kiếm Môn.
Khi hắn tiến vào trong đó, thứ nghênh đón chính là ánh mắt như gặp quỷ của mọi người ở Kiếm môn.
“Cố…. Cố sư đệ, ngươi… Ngươi rốt cuộc là thần thông gì? “Độc Cô Nguy giờ phút này bị khiếp sợ đến mức nói lắp bắp.
Vốn là một trận chiến diệt môn rất nghiêm túc, thế mà lại bị Cố Thanh Phong chơi thành dắt chó đi dạo, thật là buồn cười.
Ngay cả Độc Cô Nguy cũng vẻ mặt như vậy, các thánh tử còn lại cùng với các tiểu bối thì càng đừng nói, ai nấy đều kinh hãi như thiên nhân.
Đây có phải là đế tử không?
Khó trách người ta là đế tử, rõ ràng chỉ có Địa Nguyên cảnh, lại có thể dắt Thiên Quân đi dạo như chó.
Lúc này, Lâm Diệu Khả đột nhiên kinh nghi bất định nói: “Cố sư đệ, đây chẳng lẽ là Thiên Tống trận trong truyền thuyết? ”
Lâm Diệu Khả chưởng quản Phong Thiên Cấm nhiều năm, tuy rằng chỉ lĩnh ngộ chút ít, nhưng đối với phong thiên cấm có trận pháp gì, vẫn nắm trong lòng bàn tay.
Trải qua nhiều lần quan sát của nàng ta, lúc này mới xác định, Cố Thanh Phong sử dụng rất có khả năng là một trong vài loại trận pháp cao nhất trong Phong Thiên Cấm, Thiên Tống trận!
Cố Thanh Phong gật gật đầu: “Không sai, sư tỷ nhãn lực tốt, chính là Thiên Tống trận. ”
Lâm Diệu Khả càng thêm khiếp sợ, nàng ta tất nhiên biết trình độ tu luyện của Thiên Tống chi trận cao bao nhiêu, đây chính là mượn lực thiên đạo tiến hành truyền tống, cho dù là thiên quân cường giả cũng không thể mượn, Cố Thanh Phong làm sao làm được?
Hơn nữa ngay cả Thiên Tống trận cũng nắm giữ, vậy chẳng phải là nói…
“Cố…. Cố sư đệ, chẳng lẽ ngươi đã hoàn toàn nắm giữ Phong Thiên Cấm?” Lâm Diệu Khả có chút không thể tin nói.
“Ừa.”
Nghe Cố Thanh Phong ừ hử lên một tiếng, mọi người lập tức lâm vào thầm lặng.
Là bị sốc trong sự thầm lặng.
Đó chính là Phong Thiên Cấm, một trong những thượng cổ cửu cấm, đại biểu cho thành tựu cao nhất trong trận pháp chi đạo.
Nếu như hoàn toàn nắm giữ Phong Thiên Cấm, vậy chẳng phải có nghĩa là Cố Thanh Phong lúc này đã trở thành đệ nhất trận pháp đương thời sao!?
Đây chính là chỗ kinh khủng của Thiên Đế tương lai sao?
Đang lúc mọi người còn muốn nói gì nữa, ầm ầm!
Bên ngoài Kiếm Môn đại trận truyền đến vô số tiếng ầm ầm như sấm sét.
Mọi người nhìn lại theo tiếng động, chỉ thấy kẻ địch đã tập kết thành trận, bắt đầu tiến công.
Lúc này màn đêm buông xuống, thần quang ngút trời, mây đen áp đỉnh, sấm chớp xẹt điện, từng đợt thế công vô cùng khủng bố được kẻ địch ngưng tụ ra, oanh kích trên đại trận Kiếm Môn.
Có nguyệt hoa vô biên như thủy ngân trút xuống, hình thành dòng nước lũ trùng kích đại trận hộ sơn.
Còn có thiên lôi diệt thế, lôi xà cuồng vũ, từng đạo từng đạo bổ xuống.
Cũng có huyết hải ngập trời, cuồn cuộn lên từng ngọn sóng, rất có thế nước tràn ngập kim sơn.
......
Trong lúc nhất thời các loại thần quang liên kết vòng trời, gần như muốn nuốt chửng Kiếm Môn.
Một số đệ tử Kiếm Môn tu vi thấp, đã khi nào thấy qua cảnh tượng diệt thế bực này, nãy giờ đã sợ tới mức hai chân run rẩy, mặt cắt không còn máu.
Cũng may, mặc cho công kích của kẻ địch có mạnh hơn nữa, Kiếm Môn đại trận vẫn hiên ngang bất động, giống như là thần sơn màu vàng sừng sững ngàn năm, dưới kim quang hắt trời, hóa giải tất cả công kích.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất