Chương 538: Thất Kiếm Hợp Nhất (2)
Ầm ầm! Hai phe trong nháy mắt va chạm vào nhau, tựa như Cửu Thiên Thần Lôi nổ tung ở chân trời, sóng trào cuồn cuộn nương theo năng lượng cuồng bạo sôi trào, khuếch tán khắp nơi.
Cây cối trong phạm vi trăm dặm, trong nháy mắt bị tiêu diệt!
Vô số tiếng kêu thảm thiết cùng lúc vang lên, giống như ném một quả pháo vào trong đám người, toàn bộ đệ tử Địa Ngục Môn nổ tung, dòng sông huyết sắc ầm ầm nghiền nát, vô số hài cốt cánh tay đứt lìa rơi đầy đất.
“Cái gì! Sao lại có thể làm được như vậy! “U Minh lão quái cầm đầu sắc mặt biến đổi điên cuồng gào thét trong sợ hãi.
Hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới, Thất Kiếm Tru Tiên Trận lại mạnh mẽ như vậy, chỉ một kích đã đánh tan hợp lực của mấy vạn đệ tử.
Các Thánh tử Kiếm Môn nhìn vô số kẻ địch đã chết, mỗi người đều mang vẻ kích động hưng phấn không thể tin được, có chút không thể tin được một kích vừa rồi là do mình phát ra.
Lúc này, một tiếng rống giận hàm chứa bi phẫn chấn động thấu trời.
“Tiểu súc sinh Kiếm Môn, dám đả thương môn nhân ta, chịu chết!”
U Minh lão quái nổi giận gầm lên một tiếng, cả người giống như là một chiến thần huyết sắc, từ thần giới hạ phàm, một quyền phá vỡ không gian, mang theo một cỗ khí thế khủng bố chưa từng có, nhanh như xẹt điện vọt về hướng đám người Cố Thanh Phong.
Theo sau là chín vị Thiên Nhân còn lại của Địa Ngục Môn.
Trong đó Thiên Tứ một người, Thiên Tam hai người, Thiên Nhị ba người, còn lại đều là Thiên Nhất.
Đối mặt với kẻ địch hùng hổ, mọi người Kiếm Môn vẻ mặt nghiêm túc, lần lượt giơ kiếm nghênh chiến.
Trong lúc nhất thời, hai phe đứng thành một hàng!
Oanh oanh oanh!
Cơn sóng thần lực không ngừng kích nổ, kích động toàn bộ hiện trường, mấy vị Thiên Nhân giao thủ dẫn đến trời đất rung động, không gian vỡ nát, phảng phất như quần tinh rơi xuống.
Đám Kiếm Môn lập tức rơi vào thế hạ phong.
Không phải bởi vì Thất Kiếm Tru Tiên Trận không đủ mạnh, mà là bởi vì đây là lần đầu tiên mọi người thi triển trận pháp này, phải biết rằng lúc trước bọn họ chưa từng diễn tập qua lần nào, khó tránh khỏi xa lạ, dù sao nhiều người kết thành trận pháp, thứ cần chú ý nhất chính là ăn ý.
Nhưng tuy rằng rơi vào hạ phong, nhưng nội tình trận pháp này dù sao cũng bày ra ở đó, cho dù là lần đầu tiên thi triển, vẫn bày ra uy lực phi phàm.
Hơn nữa theo thời gian trôi qua, tất cả mọi người đều là nhân tài hiếm có, trong chiến đấu sự ăn ý càng lúc càng nhanh, Thất Kiếm Tru Tiên Trận dần dần thuần thục.
Đối mặt với thế công của kẻ địch, chống đỡ càng ngày càng thuận lợi.
Cán cân chiến thắng bắt đầu dịch chuyển theo thời gian.
Chẳng qua Cố Thanh Phong lại đánh rất khó chịu, cần phải phối hợp cái này, phối hợp với cái kia, cuống tay cuống chân.
Lúc này, U Minh lão quái của Địa Ngục Môn cũng nhìn ra mọi người Kiếm Môn càng thêm ăn ý, chuông báo động trong lòng reo to.
Trong mắt ông ta hiện lên một tia nghiêm nghị quát: “Không thể cho bọn họ thời gian nữa, nhanh chóng phá trận!
Trong bảy người này, tu vi Kiếm Môn Đế tử yếu nhất, hắn chính là điểm đột phá! ”
Vì thế mười vị Thiên Nhân Địa Ngục Môn thay đổi thế công lúc trước, toàn bộ coi Cố Thanh Phong là điểm đột phá, phát động tấn công mạnh mẽ.
Cố Thanh Phong khẽ thở dài, cái gì gọi là mắt nhìn người? Mẹ nó chính là như thế này!
Xin chúc mừng người đã trúng giải, chọn phải kẻ mạnh nhất.
Nhưng mà không đợi Cố Thanh Phong phát lực, mọi người Kiếm Môn trong nháy mắt cả người đều toát mồ hôi lạnh, bọn họ rất rõ ràng, một khi chỗ Cố Thanh Phong bị xé mở một lỗ hổng, kiếm trận pháp kia sẽ bị phá, tất cả mọi người đều phải chết.
Thấy toàn bộ kẻ địch đều nhằm vào Cố Thanh Phong, bọn họ cũng không khỏi biến đổi kiếm thế, từ tấn công biến thành toàn lực phòng thủ, chia bớt áp lực thay Cố Thanh Phong
Cố Thanh Phong rất cạn lời.
Mọi người ở Địa Ngục Môn thấy thế vui thầm, kẻ địch bối rối vừa vặn chứng minh thế công của phe mình là đúng, vì thế càng ra sức.
“U Minh Phá Thiên Chỉ!”
Đám Thiên Nhân Địa Ngục Môn hét lên một tiếng, huyết quang trên người đồng loạt hiện ra, một cỗ ý cảnh đáng sợ xông thẳng lên trời cao, mười hắc động to lớn, phảng phất như thông thẳng tới U Minh, xuất hiện trước người bọn họ.
U quang khủng bố ngưng tụ từ cửa động, lập tức bắn mạnh về phía Cố Thanh Phong!
“Không hay rồi! Mau ngăn lại!” Sở Kính Trần vội vàng rống to, thần quang toàn thân bừng sáng, thôi phát Vạn Nhận Kiếm trong tay đến cực hạn, mấy người còn lại cũng làm như thế.
Bảy hư ảnh dị thú Thái Cổ gầm thét ra, nghênh đón mười đạo U Minh Phá Thiên Chỉ.
Oanh oanh oanh!
Đó là thanh âm hư ảnh dị thú cùng U Minh Phá Thiên Chỉ va chạm tiêu diệt lẫn nhau.
Mắt thấy mười đạo U Minh Phá Thiên Chỉ đồng quy vu tận cùng hư ảnh dị thú, mọi người thoáng thở phào nhẹ nhõm, nhưng đúng lúc này, đột nhiên phát sinh ra dị biến.
U Minh khí bị đánh tan trong nháy mắt ngưng kết, hoàn thành củng cố, hình thành một đạo U Minh Phá Thiên Chỉ nhỏ hơn một chút, chỉ thẳng vào Cố Thanh Phong.
Mọi người Kiếm Môn trong nháy mắt biến sắc, bọn họ lúc này đang trong tình huống sức mới chưa nạp sức cũ đã đi, căn bản không thể cứu viện, chỉ có thể trơ mắt nhìn một ngón tay này bắn về phía Cố Thanh Phong.
“Cố sư thúc! Tránh ra! “Nam Cung Tuyết kinh hô một tiếng, muốn ngăn cản, nhưng tốc độ của nàng căn bản không đuổi kịp một ngón tay kia.
Sắc mặt Sở Kính Trần âm trầm âm thầm mắng một tiếng: “Đáng chết! ”
Theo hắn thấy, Cố Thanh Phong chắc chắn không đỡ được một ngón tay đến từ Ngũ Kiếp Thiên Nhân này, Thất Kiếm Tru Tiên Trận chắc chắn sẽ bị phá, đám người phe mình sợ cũng phải xong đời theo.