Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 546: Lô Đỉnh Song Tu (1)

Chương 546: Lô Đỉnh Song Tu (1)

Sắc mặt của sáu đứa nhóc hoàn toàn thay đổi, giải thích điên cuồng nhưng căn bản là không có người nào chịu tin. Dù sao thì chuyện này quá mức hoang đường.
Nói đùa cái gì vậy. Bảy người các ngươi thi triển Thất Kiếm Tru Tiên trận cũng bại, ngược lại một mình Cố Thanh Phong có thể diệt toàn bộ Địa Ngục Môn sao?
Còn đánh bại U Minh lão quái nắm giữ Tôn Hồn Phiến một tỷ?
Đây chính là Tôn Hồn Phiến một tỷ, bảo vật so sánh với cấp Thiên Quân, còn Cố Thanh Phong có tu vi gì? Mới Địa Nguyên cảnh mà thôi.
Chuyện Địa Nguyên cảnh sơ kỳ giết được Kiếm Thiên Đế Địa Nguyên cảnh đỉnh phong đã đủ khiến người nghe kinh sợ, hiện tại còn biến thành giết được Ngũ Kiếp Thiên NHân?
Lại còn là Ngũ Kiếp Thiên Nhân cầm Tôn Hồn Phiến một tỷ. Thực lực thế này ngay cả Độc Cô Nguy có tự mình ra tay cũng không giết được.
Còn cần bỏ phí một phen công phu, Cố Thanh Phong có thể làm được sao?
Quả thật là kể chuyện ma trong truyện ma!
Sáu người này không bị u hồn xâm chiếm tâm trí thì là cái gì?
Nhưng mà, sáu nhóc con này rất nhanh đã bị mang trở lại. Từng đứa cúi rạp đầu, có vẻ hơi uể oải.
Hiển nhiên là loại chuyện kiểm tra tâm trí như thế này có chút tổn thương thân thể.
“Chưởng môn, sáu người bọn chúng không có dấu hiệu u hồn xâm chiếm.” Mặt mũi trưởng lão phụ trách kiểm tra tràn đầy kinh hãi nói.
Độc Cô Nguy cũng hoàn toàn trầm mặc, trầm ngâm một lát: “Có ai không, đưa trưởng lão kiểm tra cũng vào kiểm tra một lượt.”
Sắc mặt của trưởng lão kiểm tra nhoáng cái đã biến đổi, sau đó bị người kéo đi.
Lại một hồi lâu sau.
“Chưởng môn, ta đã kiểm tra trước sau ba lần, trưởng lão phụ trách kiểm tra thật sự không có dấu hiệu u hồn xâm lấn.”
Độc Cô Nguy nhìn chằm chằm người nói chuyện này thật lâu, thẳng cho đến khi đầu người này chảy đầy mồ hôi mới bỏ qua.
Không có dấu hiệu bị u hồn xâm lấn, nói cách khác chuyện sáu người bọn chúng nói là sự thật!
Cố Thanh Phong thực sự lấy một người diệt Địa Ngục Môn!
“Đệ tử của Kiếm Môn ta cuối cùng là quái vật gì?” Rốt cuộc Độc Cô Nguy cũng tin tưởng sự thật, có chút biến sắc nói.
“Mấy người các ngươi, mau kể lại chi tiết chuyện đã xảy ra một lượt.”
Sáu nhóc con nghe thế đành phải lặp lại kỹ càng một lần nữa.
Sau khi nghe xong, sắc mặt Độc Cô Nguy trở nên cực kỳ đặc sắc: “Cố sư đệ nói muốn diệt môn tất cả các đại môn khái rồi mới về?”
“Vâng, Cố sư thúc nói thế.”
Phủ Vô Song.
Tọa lạc trên một tiên sơn mù mịt, cảnh sắc nơi này yên bình, cây cối xum xuê. Trong đó đình đài lầu vũ, thác nước chảy ầm ầm tô điểm trong đó, tiên hạc bay múa. Ở giữa là sương trắng mịt mờ, hào quang bảy sắc, giống như tiên cảnh nhân gian.
Nhưng mà ngày hôm nay, Phủ Vô Song phong cảnh hài hòa lại có một vị khách không mời,
Đột nhiên, âm phong nổi lên bốn phía, tiếng quỷ khóc vang lên, chân trời xuất hiện mây đen khí áp cũng bắt đầu giảm xuống.
Dị biến như vậy lập tức kinh động đến đệ tử bên trong phù Vô Song. Bọn họ nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên, và chỉ thấy một chiếc Bạch Cốt Huyết Châu to lớn đang chậm rãi bay đến từ phía chân trời.
“Là Bạch Cốt Huyết Châu của Địa Ngục Môn!”
“Chuyện gì xảy ra vậy? Không phải Địa Ngục Môn và phủ Vô Song của chúng ta cùng đi đánh Kiếm Môn hay sao? Sao bây giờ lại đến thăm?”
“Chẳng lẽ các ngươi chỉ chú ý đến Bạch Cốt Huyết Châu hay sao? Không thấy u hồn trên thuyền tổng không dưới trăm vạn. Chỉ sợ là kẻ đến không thiện.
Lúc này mấy đường lưu quang từ trong phủ Vô Song bay ra, ngăn trước mặt Bạch Cốt Huyết Châu. Cầm dầu rõ ràng chính là một vị Ngũ Kiếp Thiên Nhân, tiên phong đạo cốt dù già vẫn tráng kiện, người mặc áo trắng tay cầm phất trần, diễn xuất một bộ như lão thần tiên.
Hiển nhiên, mặc dù các đại môn phái dùng toàn lực tấn công Kiếm Môn, nhưng đều rất ăn ý là lưu lại một phần lực lượng để bảo vệ sơn môn của mình, sợ có người nảy mưu đồ làm loạn.
“Không biết người đến là vị cao nhân nào của Địa Ngục Môn, bất ngờ đến thăm phủ Vô Song của ta không biết là có chuyện gì?” Lão đầu áo trắng dẫn đầu khách khí nói,
“Ha ha ha, nghe nói phủ Vô Song có cảnh sắc thiên hạ khó sánh, hôn nay nhìn thấy quả nhiên là danh xứng với thực, giống như tiên cảnh. Chỉ đáng tiếc là, qua hôm nay, kỳ cảnh bực này cũng không còn tồn tại nữa.”
Một tiếng cười nhe răng kinh khủng truyền từ Bạch Cốt Huyết Châu truyền đến. Trong nháy mắt, năm vị Thiên Nhân của phủ Vô Song biến sắc, trên mặt tràn đầy vẻ tức giận.
“Các hạ là người phương nào, chẳng lẽ là Địa Ngục Môn các ngươi muốn cùng khai chiến với phủ Vô Song?”
Bịch bịch bịch.
Tiếng bước chân không nặng không nhẹ vang lên, chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi phong trần tuấn lãng bước ra từ Bạch Cốt Huyết Châu, phong thái phiêu nhiên giống như trích tiên hạ phàm.
Chỉ đáng tiếc là u hồn quấn quanh, chân cưỡi Bạch Cốt Huyết Châu cộng thêm ba phần quỷ khí, nhìn không giống trích tiên mà giống Ma Thần.
Nhóm Thiên Nhân của phủ Vô Song nhìn dáng vẻ của nam tử trẻ tuổi, trong nháy mắt sững sờ: “Đệ tử Kiếm Môn Cố Thanh Phong! Sao lại là ngươi!”
“Hừ, mấy tên sâu kiến cũng dám gọi tục danh của bản tôn? Quả nhiên là muốn chết!”
Cố THanh Phong rét hừ một tiếng, không hề nói nhảm mà trực tiếp ra tay.
“Vô Tận Pháp Vực! Bát Phương phong cấm! Càn khôn nghịch chuyển! Cửu Long khốn thiên!!!”
Ầm ầm!
Trời đất bỗng nhiên tối sầm lại. Trong chớp mắt bốn phương tám hướng đều dâng lên bốn cột sáng thô bạo. Ánh sáng lấp lóe giữa cột, từng đường màn sáng bắn ra bên ngoài nối thành một bản, sừng sững tám hướng.
Trời đất bắt đầu nghịch chuyển dẫn đến rối loạn không gian, ngăn cản bất cứ kẻ nào muốn xuyên không gian để chạy thoát.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất