Ta Tại Trấn Ma Ti Nuôi Ma

Chương 547: Lô Đỉnh Song Tu (2)

Chương 547: Lô Đỉnh Song Tu (2)

Trong cõi u minh truyền đến chín tiếng rồng ngâm, ngay sau đó chín đầu rồng vô hình xoay quanh bầu trời. Thần huy vô cùng vô tận hóa thành sức mạnh phong cấm, phong tỏa toàn bộ phủ Vô Song! Đối mặt với trận pháp phong ấn lớn mạnh này, người của phủ Vô Song có hơi bối rối.
“Cố Thanh Phong, rốt cuộc là ngươi muốn làm gì? Chỉ là một người cảnh giới Nguyên Thần đan cũng dám đến phủ Vô Song giương oai?” Trong năm thiên nhân có một vị nữ tử đột nhiên quát lớn.
Cố Thanh Phong cũng chẳng che giấu tu vi của mình nên đối phương có thể tùy tiện nhìn thấu tu vi của hắn.
“Ồ?” Cố Thanh Phong nghiêng đầu nhìn một cái thì hai mắt lập tức tỏa sáng, nhìn chằm chằm về phía nữ tử duy nhất trong nhóm năm vị Thiên Nhân.
Nàng ta có dung mạo vô song, khí chất xuất chúng, dáng người nổi bật, Dù kiến thức của hắn có rộng đến mấy thì cũng không nhịn được mà có chút rung động.
Tư sắc của nữ tử nàng cũng không kém Nam Cung Tuyết và Lăng Phỉ Nhi bao nhiêu.
“Ngươi là ai?”
Nữ tử hừ lạnh một tiếng: “Đoạn Vô Song!”
Cố Thanh Phong tham lam nhìn chằm chằm dáng người nổi bật của Đoạn Vô Song rồi nói: “Thì ra ngươi chính là con gái của Đoạn Trường Sinh, Vô Song Thánh nữ – Đoạn Vô Song. Nghe nói bất kể là dung mạo hay thiên tư thì đều là thứ thiên hạ khó sánh. Hôm nay gặp mặt, quả nhiên là lời đồng không giả.”
Nói đến đây, Cố Thanh Phong hít mạnh rồi thở ra một hơi rồi lộ dáng vẻ say mê nói thêm: “Hay cho một huyết mạch cơ thể chứa đầy hàn băng, không hổ là Thánh thể Nghiễm hàn trong truyền thuyết. quả nhiên là lô đỉnh song tu của bản tôn, không có một cái thứ hai!”
“Ha ha ha!”
“Làm càn!” Đoạn Vô Song nhướng lông mày, lớn tiếng quát.
“Chỉ với tiểu bối như ngươi mà cũng dám rình mò Thánh nữ của bản môn?” Lão đầu Ngũ Kiếp Thiên Nhân áo trắng nổi giận nói.
“Ha ha ha” Cố Thanh Phong bỗng nhiên phát ra một trận cường điên cuồng: “Không phải đám sâu kiến các ngươi tung tin đồn nhảm khắp nơi nói bản tôn làm ô uế Tiên Tử Thánh nữ của các phái hay sao. Ta đây là người lương thiện, làm sao các ngươi lại khinh người quá đáng nói xấu bản tôn như thể ma đầu tội ác tày trời vậy.”
“Cũng được, nếu người đời gọi bản tôn là ma, vậy bản tôn dứt khoát theo ý nguyện của các ngươi!”
“Thằng nhãi ranh đừng có làm càn!” Lão đầu áo trắng không quen nhìn dáng vẻ phách lối của Cố Thanh Phong, lúc này không nhịn được mà ra tay.
“Tiếp Càn Khôn Nhất Mạch của lão phu!”
Thiên Thanh Khí và Địa Trọc Khí dưới sự thu dưỡng của lão đầu áo trắng, trong nháy mắt đã ngưng tụ trong lòng bàn tay của hắn ta.
Uỳnh!
Một chưởng tung ra hai làn khói trắng đen cùng tương ứng, xoay tròn mà bắn ra khuấy động thiên địa.
Đối mặt với một chưởng đầy khí thế hung hăng này, Cố Thanh Phong lạnh lùng hừ một tiếng: “Lão thất phu dám làm càn!”
“Trấn Ngục Long Tượng! Bất Diệt Kiếm khí!”
Rầm rầm!
Trấn Ngục Ma Long và Trấn Ngục Thần Tượng xông ra, bóng dáng vạn trượng che khuất bầu trời, kiếm khi xám trắng theo sát bên đó khiến Ma Long và Thần Tượng nhiễm một màu sắc tĩnh mịch.
“Quỳ xuống cho bản tôn!!”
Cố Thanh Phong bạo quát một tiếng, đấm một quyền. Quyền mang óng ánh tách ra ngàn vạn đường thần quang, trong nháy mắt trời đất biến sắc, hư không vỡ tan từng khúc.
Cái gọi là Càn Khôn Nhất Mạch trong nháy mắt tiếp xúc với quyền mang giống như bọt biển tan biến.
“Không!!!”
Lão đầu áp trắng nhìn thấy uy lực một quyền này thì mắt như muốn nứt ra. Hắn ta muốn trốn nhưng trốn không thoát, bởi vì quyền mang che trời lập đến phong tỏa kín lấy hắn ta.
Cuối cùng, dù là xuất ra vài kiện thần binh rồi huy động thần lực cả người cũng khó thoát khỏi cái chết.
Uỳnh!
Cơ thể lão đầu áo trắng trong nháy mắt bị đánh thành phấn vụn, máu thiên nhân rải đầy giữa không trung, nhuộm đỏ một nửa phủ Vô Song.
Giờ phút này, tất cả mọi người trong phủ Vô Song đều kinh hãi.
Một quyền giết chết Ngũ Kiếp Thiên Nhân!?
Đệ tử Kiếm Môn sao lại mạnh như vậy?
“Ở toàn bộ Thanh Mộc Vực này, uy danh Càn Khôn Nhất Mạch của thánh địa Vô Song như sấm vang bên tai, không ngờ hôm nay gặp mặt thật sự khiến cho bản tôn thất vọng!”
Cố Thanh Phong chân đạp Bạch Cốt Huyết Châu, sau lưng có hàng tỷ u hồnđang đứng. Hai tay hắn để trước ngực, thần sắc đạm mạc mà lạnh lùng giống như chuyện giết một Ngũ Kiếp Thiên Nhân chỉ là một chuyện nhỏ không có ý nghĩa.
Vốn dĩ hai con ngươi bễ nghễ kiệt ngạo, lúc này hiện ra một sự thất vọng, không nhịn được mà lắc đầu.
“Cũng may” Cố Thanh Phong đột nhiên ngừng lời, khóe miệng phác họa một ý cười tà: “Thánh nữ Vô Song lại là danh xứng với thực, không đến mức để bản tôn không công mà lui.”
“Thánh nữ Vô Song, ngươi đến đây!”
“Cầm Long Đại Thủ Ấn!”
Cố Thanh Phong vung tay lên, lập tức có vô số thần lực hiện lên ngưng tụ thành một đường kình thiên cự thủ trong không trung, chộp lấy Thánh nữ Vô Song vẫn luôn trong trạng thái chấn kinh.
Thánh nữ Vô Song dù có Nghiễm Hàn Thánh thể nhưng cuối cùng vẫn chưa trưởng thành, mới chỉ ở cảnh giới thứ ba mà thôi. Đối diện với bàn tay này, cơ bản không mảy may có sức phản kháng nào.
Đoạn Vô Song cô độc nhỏ yếu lại bất lực, cứ như vậy mà tùy tiện rơi vào ma trảo của Cố Thanh Phong.
Bị hắn ôm lấy.
Thánh nữ Vô Song kịch liệt phản kháng bộc phát sức lực toàn thân liều mạng đánh vào người Cố Thanh Phong, nhưng hết tất cả đều không làm ra được chuyện gì, cơ bản là không phá được.
Ngược lại là cánh tay cứng như thép kia càng siết càng chặt, siết thành hình dạng Cố Thanh Phong thích.
“Ma đầu! Ngươi mau buông ta ra!” Thánh nữ Vô Song quát không ngừng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất