Chương 100 - Tây Phương Nhị Thánh bị đánh khóc
Đây sợ là Thánh Nhân thứ nhất bị tát đi! Đây là muốn không chết không ngừng à! Chuẩn Đề đạo nhân phản ứng lại, tức giận đến run rẩy cả người, hắn giận không thể nguôi trừng mắt nhìn Dương Hoè: “Ngươi vậy mà dám đánh ta! !”
“Chát, chát…chát!”
Không ngờ rằng, chờ đợi Chuẩn Đề lại là một loạt những cái tát vang dội.
Dương Hoè vừa đánh vừa mắng: “Chiếu cái con mẹ ngươi á chiếu, thích phát sáng như vậy, sao ngươi không đi làm mặt trời đi!”
Lúc này mấy Thánh Nhân Lão Tử, Nữ Oa nhìn mà choáng váng.
Thậm chí, lão Tử kích động đến mức vuốt râu mình rụng xuống cũng không phát hiện ra.
Miệng Thông Thiên giáo chủ mở to đến mức có thể nhét một quả trứng ngỗng.
Nguyên Thủy Thiên Tôn ngây ra như phỗng.
Nữ Oa thì giống như bị điểm huyệt.
Cảnh tượng này quá rung động.
Thánh Nhân lại bị một lão già đánh đập điên cuồng như cháu chắt.
Sao Chuẩn Đề không né tránh?
Mấy Thánh Nhân đều giật mình, trong lòng thấy khó hiểu.
Thật ra Chuẩn Đề có tránh, nhưng điều khiến hắn bối rối là hắn phát hiện mình không tránh khỏi cú tát của Dương Hòe.
Cho dù hắn trốn tránh như thế nào thì bàn tay Dương Hòe vẫn có thể chuẩn xác rơi lên mặt hắn.
Chuẩn Đề đạo nhân cũng muốn phản kháng nhưng hắn vừa chuẩn bị thi pháp thì lại phát hiện nguyên thần của mình bị một hồng quang giữ chặt.
Luồng hồng quang này mặc dù mảnh mai như dòng nước nhưng nó lại chứa sát khí thuần túy nhất.
Sát khí này nồng đậm bao trùm, còn mạnh hơn cả hồng mông, còn cuồng bạo hơn cả hỗn độn.
Thậm chí Chuẩn Đề đạo nhân còn mơ hồ cảm nhận được xung quanh hồng quang có ba ngàn đại đạo quấn quanh, không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc, sinh mệnh pháp tắc,... cùng nhau mờ ảo, sụp đổ rồi tái sinh, tràn đầy đạo vận vô tận.
Nguyên thần của Chuẩn Đề đạo nhân bị hồng quang giữ lại, hoàn toàn không thể điều động pháp lực.
Hắn có cảm giác, nếu mình cưỡng ép thúc dục pháp lực thì nguyên thần sẽ bị hồng quang chém xuống.
Cho nên người ở bên ngoài nhìn vào, hắn giống như một người bình thường bị Dương Hòe đánh đập, không thể phản kháng.
Tiếp Dẫn đạo nhân thấy sư đệ chịu nhục, đương nhiên không thể ngồi yên mặc kệ.
“Dừng tay!”
Hắn quát lạnh một tiếng, bàn tay màu vàng óng ánh vỗ về phía người Dương Hòe, muốn nuốt Dương Hòe vào trong Chưởng Trung Phật Quốc để chế tạo.
Nhưng mà cũng giống như Chuẩn Đề, trong nháy mắt, Tiếp Dẫn đạo nhân lập tức cảm thấy nguyên thần của hắn bị một hồng quang giữ chặt.
Khiến cho hắn không thể nào điều động pháp lực nữa.
Chưởng Trung Phật Quốc đã không còn pháp lực chống đỡ, trực tiếp sụp đổ tan vỡ.
“Ngươi cũng không phải thứ tốt đẹp gì!”
Dương Hòe mắng Tiếp Dẫn đạo nhân một câu, lập tức điên cuồng tát Tiếp Dẫn.
“Chát chát chát!”
Hai người Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề lập tức bị tát cho mấy chục cái, da mặt bị đánh nát, khóe môi chảy máu nhầy nhụa.
Lão Tử, Nguyên Thủy, Nữ Oa, Thông Thiên thấy đều bị chết lặng.
Chỉ cảm thấy thế quan của mình vỡ nát đầy đất.
Đây là Thánh Nhân chí cao vô thượng, chúa tể vạn cổ sao?
Đây là hai người bình thường tay trói gà không chặt mới đúng.
Cũng không biết qua bao lâu, lão Tử mới hồi phục tinh thần trong thất hồn lạc phách, hắn ngơ ngác hỏi Lý Nguyên: “Đây thật sự là quản gia của ngươi?”
Lý Nguyên thở dài: “Xem ra để cho hắn trông cửa, không mài giũa, tính khí vẫn rất nóng nảy.”
“Sao hắn lại nghe lời ngươi?” Nữ Oa trăm nghi vấn không có lời giải.
Lý Nguyên: “Bởi vì ta so với…”
“Bởi vì ta lợi hại hơn hắn.” Nữ Oa giành lấy lời nói của Lý Nguyên, nàng liếc xéo Lý Nguyên: “Ta biết ngươi muốn nói như vậy, ta muốn nghe lời thật lòng!”
Thấy Nữ Oa không tin, Lý Nguyên cũng không muốn giải thích thêm, hắn lập tức đứng dậy đi ra sân, đi đến cửa chính.
Mấy người lão Tử, Nữ Oa vội vã theo sau.
“Công tử.”
Dương Hòe thấy Lý Nguyên, lúc này mới ngừng đánh Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề, cung kính gọi Lý Nguyên một tiếng.
Chỉ thấy hai bên mặt của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề bị đánh đến hỏng, miệng dính đầy máu, trông vô cùng thê thảm.
Lão Tử, Thông Thiên, Nữ Oa và Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy dáng vẻ của hai người thì đều không khỏi sững sờ, theo bản năng sờ mặt mình.
A, thật đau!
“Lão nô không khống chế được tâm trạng của mình, vi phạm quy định của công tử, xin công tử nghiêm phạt.” Dương Hòe đột nhiên quỳ xuống trước mặt Lý Nguyên, cúi đầu nhận tội nói.
Nữ Oa, Thông Thiên thấy dáng vẻ Dương Hòe cung kính với Lý Nguyên, vừa rồi lại là bộ dáng hung hăng đánh nhau với Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề thì nhất thời cảm thấy không chân thực.
Đây có phải cùng một người không?
Rốt cuộc Lý Nguyên thu phục được cái quản gia sâu không lường được này như thế nào?
Lại còn chủ động quỳ xuống xin Lý Nguyên nghiêm phạt, đây cũng không phù hợp với thân phận cao thủ rồi!
Lý Nguyên lạnh lùng liếc mắt nhìn Dương Hòe, thản nhiên nói: “Trước đó ngươi dẫn dụ Minh Hà lão tổ đến, quả thực nên phạt, sau này cả sân đều do ngươi quét dọn, để cho Thược Dược nghỉ ngơi.”
“Vâng công tử.” Vẻ mặt Dương Hòe đau khổ nói.
Diện tích cái sân này chính là một thế giới Hồng Mông, xem ra sau này đừng mong được nghỉ ngơi.
Ôi, thật sự không nên vì sung sướng nhất thời!
“Tiểu hữu Lý Nguyên, chuyện hắn đánh chúng ta, sao ngươi không nhắc đến?” Chuẩn Đề đạo nhân thấy Lý Nguyên Không nói đến chuyện Dương Hòe đánh người, chỉ nói không nên để Minh Hà lão tổ đến, nhất thời vẻ mặt ủy khuất chất vấn.
Mặt hắn bị đánh vỡ rồi lẽ nào còn không bằng Minh Hà lão tổ sao?
Tiếp Dẫn đạo nhân cũng tủi thân vô cùng: “Bọn ta đến bái phỏng tiểu hữu, nhưng hắn lại đánh bọn ta, tiểu hữu phải làm chủ cho bọn ta!”
Nói xong, giọng nói không khỏi nghẹn ngào.
Nghĩ lại từ khi bọn họ đắc đạo đến nay còn chưa từng bị tủi nhục lớn như vậy.
Sau này ở trước mặt Huyền môn sẽ triệt để không ngóc đầu lên được.
Bây giờ Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề đã biết Dương Hòe không đơn giản, không thể chọc vào, riêng hồng quang của hắn cũng khiến hai người khiếp đảm rồi.
Nhưng hai người thấy Dương Hòe dường như rất sợ Lý Nguyên vì vậy lập tức cáo trạng với Lý Nguyên, hy vọng hắn có thể giúp bọn họ ra mặt.