Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 99 - Vậy mà bị một quản gia bắt nạt!!

Chương 99 - Vậy mà bị một quản gia bắt nạt!!


Tiếp Dân và Chuẩn Đề thu liễm tâm tình, đi gõ cửa.
Dương Hoè không kiên nhẫn mở cửa, vừa mới bị Lý Nguyên trách cứ, trong lòng hắn đang khó chịu lắm đấy.
“Tìm ai?”
Hắn tức giận nói với Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề.
Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề nhìn Dương Hoè, âm thầm không ngừng đánh giá.
Càng xem hai người càng nghi hoặc, càng kinh ngạc không thôi.
Bọn họ lại không hề cảm nhận được chút dao động pháp lực nào trên người Dương Hoè.
Nhưng rõ ràng Minh Hà lão tổ nói quản gia là người làm hắn bị thương.
Đây là chuyện gì thế, tâm trạng Dương Hoè vốn đã không tốt, thấy hai nam nhân nhìn mình với vẻ mặt si hán, tức khắc nổi giận: “Nhìn nhìn nhìn, nhìn cái đầu ngươi, hai tên đồng tính chết tiệt.”

Động tĩnh vừa rồi ở Địa phủ, Lão Tử, Nữ Oa, Thông Thiên, Nguyên Thủy Thiên Tôn đều cảm nhận được.
Nữ Oa cảm khái nói: “Không ngờ Minh Hà lão tổ vẫn còn có chút tâm huyết, vậy mà không tiếc tự bạo ác thi.”
Nếu không phải Hậu Thổ ra tay, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề sẽ phải chịu nghiệp lực phản phệ.
Vẻ mặt Lão Tử tiếc nuối.
Nguyên Thủy Thiên Tôn, Thông Thiên giáo chủ gật đầu đồng ý sâu sắc.
Nếu như có thể làm Tây Phương Nhị Thánh chịu chút tổn thất, bọn họ sẽ rất vui cho mà coi: “Đáng tiếc Hậu Thổ không có biện pháp rời khỏi Địa phủ, bằng không Tam giới lại có thêm một vị Thánh Nhân.”
Thông Thiên giáo chủ thở dài nói.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nhìn Lý Nguyên, vẻ mặt lộ ra tia chế nhạo: “Lần trước ngươi nói Đạo Tổ tìm ngươi dò hỏi vấn đề thiên đạo, lượng kiếp, vậy ngươi có biện pháp nào làm Hậu Thổ thoát ly trói buộc của Địa phủ không.”
Hắn vẫn luôn không tin, Lý Nguyên có thể biết vấn đề về thiên đạo, lượng kiếp, vì vậy hắn cố ý hỏi như vậy, để Lý Nguyên mất mặt.
“Đây là gông xiềng thiên đạo, làm sao có cách thoát khỏi được.”
Không đợi Lý Nguyên mở miệng, Nữ Oa đã lắc đầu nói.
“Đúng vậy, ngay cả Đạo Tổ cũng không có cách nào, sao Lý Nguyên có thể làm được, Nguyên Sơ đạo hữu đừng cố ý làm khó Lý Nguyên.”
Thông Thiên giáo chủ bất mãn nói với Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Nguyên Thủy Thiên Tôn thấy Lý Nguyên không trả lời được, không cầm được cố ý cười: “vấn đề này xác thực quá khó, ta không nên.”
“Thật ra cũng không phải không có cách nào.”
Lý Nguyên liếc nhìn Nguyên Thuỷ, nói.
Tứ Thánh thất kinh, bọn họ không ngờ Lý Nguyên lại nói có cách.
“Không có khả năng.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn vội vàng lắc đầu nói: “Sao ngươi có thể có cách làm Hậu Thổ rời khỏi Địa phủ được, đến cả… Đạo Tổ cũng không làm được.”
“Đạo Tổ không làm được, không đại biểu ta không làm được.”
Giọng điệu Lý Nguyên bình tĩnh như nước, nhưng độ cuồng vọng có thể hù chết bốn Thánh Nhân.
Việc Đạo Tổ không làm được, hắn lại có thể làm được, khẩu khí quá cuồng vọng, ngươi cho ngươi là ai thế là thiên đạo à? Nguyên Thủy Thiên Tôn không phục nói: “Vậy ngươi nói ra coi có cách gì có thể để Hậu Thổ rời khỏi Địa phủ không.”
“Vì sao ta phải nói cho ngươi.”
Lý Nguyên khinh thường hỏi lại.
“Ngươi không nói thì chứng minh ngươi đang khoác lác.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn trả lời.
“Ngươi nghĩ thế nào mặc kệ ngươi, dù sao… ta biết đó, có biết cũng không nói cho ngươi.”
Giọng Lý Nguyên đặc biệt ngứa đòn, làm Nguyên Thủy Thiên Tôn buồn bực đến mức gân xanh nhảy thình thịch.
Thông Thiên giáo chủ cũng rất tò mò không biết Lý Nguyên có biết cách để Hậu Thổ rời khỏi Địa phủ thật không. Vào lúc hắn chuẩn bị mở miệng dò hỏi Lý Nguyên thì bỗng nhiên, mọi người chợt nghe thấy ngoài sân truyền đến một hồi động tĩnh…
“Nhìn nhìn nhìn, nhìn cái đầu ngươi, hai tên đồng tính chết tiệt."
Phụt, Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề nhất thời bị tức đến phun máu.
Da mặt hai người không nhịn được co giật.
Thân thể cũng không nhịn được run rẩy.
Nghĩ coi bọn họ đường đường là Thánh Nhân chí cao vô thượng, thế mà lại bị một quản gia trông cửa mắng là đồng tính chết tiệt, lẽ nào không biết Thánh Nhân không thể… nhục sao, quả là tìm chết mà. Chuẩn Đề đạo nhân lập tức giận tím mặt nói: “Ngươi cũng dám nhục mạ bần đạo, thế nào cũng phải… cho ngươi một bài học mới được…!”
Nói xong chỉ thấy sau lưng Chuẩn Đề hiện lên một luồng kim quang lớn, kim quang thế mà còn rực rỡ hơn ánh mặt trời, hơn nữa trong kim quang còn ẩn chứa uy áp khổng lồ, dường như có tiếng phạn âm đang ngâm xướng, bồ tát đang trừng mắt, làm người ta không kiềm chế được sinh ra lòng thần phục cùng tôn thờ.
Chuẩn Đề đạo nhân cảm thấy, chỉ cần mình dùng thần thông Phật Quang Phổ Chiếu, cho dù Dương Hoè không quỳ bái thì cũng phải sử dụng thần thông để chống cự.
Kể từ đó, hắn có thể thăm dò lai lịch của Dương Hoè được rồi.
Nhưng mà khiến hắn chưa từng nghĩ tới là, đối mặt với Phật Quang Phổ Chiếu đến Chuẩn Thánh đều phải thần phục, Dương Hoè lại không hề thay đổi sắc mặt một tí gì.
Càng đừng nói thần phục! Bốn Thánh Nhân trong sân chú ý đến động tĩnh ở cửa, mặt sôi nổi lộ ra vẻ khiếp sợ.
Bọn họ không ngờ rằng, dưới công kích tâm thần của Chuẩn Đề, người quản gia kia thế mà vẫn có thể duy trì bình tĩnh như vậy.
Phải biết rằng, đây chính là công kích của Thánh Nhân đấy, so với Minh Hà lão tổ không biết cao hơn bao nhiêu…
Hắn rốt cuộc là có công pháp đặc biệt chống lại công kích tâm thần, hay là tu vi của hắn đã có thể so với Thánh Nhân rồi, trong lòng mọi người sinh ra vô số nghi hoặc.
Càng thêm tập trung chú ý động tĩnh bên ngoài.
Ở cửa.
Tiếp Dẫn đạo nhân cũng âm thầm kinh ngạc vì sự bình tĩnh của Dương Hoè, hắn ngẫm nghĩ, lập tức xoè lòng bàn tay ra, chuẩn bị thu Dương Hoè vào Chưởng Trung Phật Quốc.
“Chát!”
Đột nhiên, chỉ nghe thấy một âm thanh lanh lảnh vang lên.
Chuẩn Đề đạo nhân đang thi triển Phật Quang Phổ Chiếu bất ngờ ăn một cái tát của Dương Hoè.
Lập tức đánh tan phật quang sau lưng Chuẩn Đề.
Trời ạ! Chuẩn Đề bị tát! Lại là bị một người hầu tát nữa! Lão Tử, Thông Thiên, Nữ Oa, Nguyên Thuỷ lập tức tập thể cằm rớt đầy đất.
Xem đến nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất