Chương 105 - Đầu óc Nữ Oa hơi ngây ngốc!
Đát Kỷ thả lỏng nói: “Ta biết rõ, Dương bá căn bản không có thân phận gì khác, nương rất dễ bị lừa gạt.”
Nữ Oa không còn gì để nói, rốt cuộc là ai dễ bị lừa gạt?
“Hậu Thổ nói với ta?”
Lý Nguyên nhìn thấy muội muội dẫn Tiểu Vân đến, vẻ mặt có phần kinh ngạc.
Ðát Kỷ gật đầu chắc chắn.
Nàng nói với Tiểu Vân: “Đây chính là ca ta, cũng là Lý Nguyên ngươi muốn tìm, Hậu Thổ nương nương bảo ngươi nói cái gì, ngươi tự nói với hắn.”
Tiểu Vân thấy dung nhan như ngọc của Lý Nguyên, khí độ bất phàm, lập tức xấu hổ cúi đầu.
Nàng nhỏ giọng nói: “Hậu Thổ nương nương mời Lý công tử phải tới Địa phủ một chuyến, nương nương chuyện gì muốn chính diện thỉnh giáo Lý công tử.”
“Hậu Thổ nương nương lại có chuyện thỉnh giáo ca ta, có lầm hay không?”
Vẻ mặt Ðát Kỷ khiếp sợ, nhấn hai chữ “thỉnh giáo” rất quan trọng.
Suy cho cùng Hậu Thổ nương nương lại là Thánh Nhân, còn có chuyện gì phải tới thỉnh giáo ca ca thối, chẳng lẽ là muốn thỉnh giáo ca ca chơi dắt chó chọi gà, uống rượu ăn thịt thế nào à! Nghĩ tới đây, bản thân Ðát Kỷ không khỏi cười ngây ngô.
Nghe nói Hậu Thổ mời mình, khuyết điểm cá mặn của Lý Nguyên lại tái phát, hắn do dự nói: “Địa phủ xa quá đi, có phần không muốn di chuyển cho lắm.”
Tiểu Vân vội la lên: “Nhưng nương nương mời ngươi đi một chuyến, nàng nói có chuyện gấp.”
Ðát Kỷ dừng suy nghĩ lung tung, cũng khuyên nhủ ca ca: “Đây chính là Hậu Thổ nương nương đấy, mời ngươi thì ngươi phải đi, nếu như ngươi ngại phiền toái, hay là ta dẫn ngươi đi!”
Nàng còn thật sự có chút muốn đi xem Hậu Thổ lớn lên trông thế nào, thuận tiện nghe một chút Hậu Thổ tìm ca ca thối làm gì.
Lý Nguyên nhớ tới việc thiện của Hậu Thổ dĩ thân hóa luân hồi, cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Vậy cũng tốt, ta đi một chuyến.”
“Thật tốt quá!”
Tiểu Vân thấy Lý Nguyên đồng ý, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nàng nói cáo từ với mọi người: “Nói ta đã truyền xong, sẽ không quấy rầy các ngươi.”
"Ta tiễn ngươi.”
Ðát Kỷ nhiệt tình nói.
Hai người rời khỏi phòng khách, Nữ Oa nói với Lý Nguyên: “Hậu Thổ mời ngươi đi Địa phủ, nhất định là vì chuyện ngươi thổi phồng ngày đó.”
“Ta thổi phồng!”
Vẻ mặt Lý Nguyên mờ mịt: “Làm sao ta không nhớ rõ, dường như ta nhớ bản thân không thổi phồng!”
Nữ Oa liếc mắt nhìn Lý Nguyên, lộ ra cái nhìn không nói nên lời.
Nàng nhắc nhở: “Ngày đó ngươi nói ngươi có biện pháp khiến Hậu Thổ rời khỏi Địa phủ, chắc chắn bị Hậu Thổ biết rồi, cho nên mới sai người tới mời ngươi.”
“Thì ra là chuyện này!”
Lý Nguyên bừng tỉnh nói: “Chẳng qua đây cũng không phải là đang khoác lác.”
Nữ Oa: “Ngươi mạnh miệng vậy, chờ sau khi ngươi gặp được Hậu Thổ, kết quả tới khi không nói ra nổi biện pháp, xem ngươi không biết xấu hổ như nào.”
Nói tới đây, đột nhiên Nữ Oa nghĩ đến cái gì, khóe miệng không khỏi lộ ra một chút cười âm hiểm.
Nếu như Hậu Thổ biết Lý Nguyên đang khoác lác, nhất định sẽ tức điên, nghĩ đến cảnh tượng Hậu Thổ quát lên như sấm, tâm trạng Nữ Oa không khỏi sảng khoái vô cùng.
“Ngươi và Hậu Thổ có thù oán sao?”
Lý Nguyên nhìn thấy bộ dáng nữ tử, không khỏi hỏi một câu:
Nữ Oa nhanh chóng dừng nụ cười, phủ nhận nói: “Không!”
Lý Nguyên nói: “Cuộc chiến Vu Yêu tỷ năm rồi, ngươi còn nhớ thù cũ, bụng dạ có chút hẹp hòi.”
Phốc! Ðát Kỷ tặng Tiểu Vân trở về, vừa lúc nghe thấy ca ca nói Nữ Oa nương nương bụng dạ hẹp hòi, suýt nữa trái tim nhỏ rơi rụng.
Ca ca thối thật đúng là cái gì cũng dám nói! Nữ Oa cũng là... Không so đo Lý Nguyên nói nàng bụng dạ hẹp hòi, ngược lại, nàng có phần ngạc nhiên hỏi Lý Nguyên: “Ngươi còn biết ân oán giữa ta và Vu tộc!”
Lý Nguyên bình tĩnh nói: “Này lại không phải bí mật gì!”
“Nương nương và Vu tộc có ân oán sao?”
Ðát Kỷ mờ mịt hỏi Nữ Oa.
Vu Yêu lượng kiếp đã qua vài tỷ năm, vì vậy thật ra rất nhiều tu sĩ cũng không biết đoạn chuyện cũ xa vời này.
Đầu tiên là Nữ Oa liếc nhìn Lý Nguyên, dường như muốn nói, như thế nào, có người không biết sao, mới đáp lại Ðát Kỷ: “Có một chút, chẳng qua chuyện sớm đã trôi qua.”
Lý Nguyên: “Các ngươi tán gẫu, ta đi Địa phủ thôi.”
Ðát Kỷ nhanh chóng nói: “Ta cũng muốn đi.”
Lý Nguyên: “Ngươi đi xem náo nhiệt gì?”
Ðát Kỷ lập tức ôm chặt cánh tay Lý Nguyên: “Dù sao… Ta muốn đi, hơn nữa ta lớn như vậy còn chưa đi Địa phủ.”
Lý Nguyên cực kỳ im lặng: “Ngươi cho rằng phải đi du lịch, người bình thường cũng sẽ không muốn đi Địa phủ.”
"Dù sao.... Ta không quan tâm!”
Ðát Kỷ ôm cánh tay Lý Nguyên thật chặt là được… Không buông tay.
Lý Nguyên thấy muội muội không có biện pháp, chỉ đành phải thỏa hiệp nói: “Được rồi, muốn đi thì đi thôi, có thể nới lỏng tay chứ?”
“Ừm!”
Ðát Kỷ vui mừng nhảy lên.
“Nương nương cùng đi không?”
Ðát Kỷ hỏi Nữ Oa.
Nữ Oa lắc đầu nói: “Ta không đi, tránh cho đánh nhau với Hậu Thổ.”
“Không phải ngươi nói đều là chuyện đã qua sao?”
Ðát Kỷ không hiểu nói.
Nữ Oa thản nhiên nói: “Mặc dù ta buông xuống, chỉ sợ nàng chưa buông xuống được.”
Ðát Kỷ tiếc nuối nói: “Vậy cũng tốt.”
Chúng ta không bồi ngươi.
Lý Nguyên và Ðát Kỷ trực tiếp phá vỡ hư không, bay về phía U Minh giới.
Nữ Oa thấy Lý Nguyên rời đi, đột nhiên nhớ ra, dường như nàng lại đi hỏi Hiên Viên chuyện mộ phần nghiệp hỏa của ba têu.
“Quên đi, lần sau hỏi.”
Nếu chủ nhân cũng đi, Nữ Oa cũng không nên tiếp tục lưu lại nơi này, chuẩn bị rời đi.
Chẳng qua, khi nàng đi ngang qua viện Thạch Lâm, phát hiện thanh Thí Thần thương kia lại còn sáp trong sân, trên chuôi thương còn chụp vài cánh diều.
Nữ Oa lập tức không biết nên nói gì cho phải.
“Tâm của Lý Nguyên cũng quá lớn, tùy tiện để Tiên thiên chí bảo ở trong sân, nếu bị người xấu trộm đi thì làm sao.”
Ôi, ta vẫn giúp hắn thu nhặt một chút.
Nữ Oa nhặt Thí Thần thương từ trên mặt đất.
“Ôi, đâm rất chặt.”
Nữ Oa lại dùng một phần vạn khí lực, lúc này mới rút được Thí Thần thương.
Thí Thần thương rút khỏi bùn đất trong nháy mắt, vẻ linh quang đột nhiên hiện lên trong mắt Nữ Oa.