Chương 104 - Lời mời đặc biệt đến từ Hậu Thổ
ba têu thấy Nữ Oa nương nương lại đi tìm Lý Nguyên, trên mặt lập tức lộ ra vẻ mặt khó nói rõ.
“Rốt cuộc tại sao Lý Nguyên lại biết được cả chuyện nương nương không biết!”
Bạch Ngọc tảo cảm thán.
Tỳ bà ngọc thạch kỳ lạ nói: “Trước đây ta đã kiểm tra tu vi của Lý Nguyên, rõ ràng hắn chỉ là Địa Tiên kỳ thôi mà.”
Chim trĩ chín đầu nhìn Tỳ Bà Tinh, vô cùng cảm khái nói: “Nhớ lúc trước, ngươi còn muốn làm nên chuyện tốt với Lý Nguyên, lại không nghĩ tới người này có quan hệ ngang hàng với nương nương.”
“Trước đây chẳng qua là ta cảm thấy hắn oai hùng tuấn tú, không ngờ hắn lại bất phàm như thế!” Tỳ bà ngọc thạch vừa cảm thán vừa tiếc nuối.
…
Hôm nay, gần nhà Lý Nguyên đã xảy ra một chuyện lớn chấn động.
Một nữ tử giặt quần áo chết đuối, vào đêm hôm sau khi chết thì lại sống lại.
Hàng xóm xung quanh đều sợ ngây người.
Mọi người chạy đi xem đều ngạc nhiên.
Sau khi Đát Kỷ nghe được chuyện này cũng hưng phấn đi xem náo nhiệt.
Nữ tử mất mạng là người nhà bình thường, có căn nhà gỗ ba bốn gian phòng.
Giờ phút này sân nhà được bao quanh bởi đám đông đến xem náo nhiệt.
Nhưng mọi người cũng không dám đi vào trong, chỉ tò mò đứng ở sân bàn tán chuyện lạ này.
Đát Kỷ rướn cổ lên, liên tục nhìn vào trong.
“Cơ thể Tiểu Vân rõ ràng đã lạnh rồi, còn cứng ngắc nữa, nhưng tối hôm qua đột nhiên tỉnh lại, bò ra khỏi quan tài của mình, lúc ấy dọa cho Hác lão nhị thủ linh sợ tới mức khóc cha gọi mẹ, sợ đến tiểu cả ra…”
“Ha ha ha, lá gan của Hác lão nhị nhỏ quá đi, muội muội nhà mình cũng sợ!”
Đám người cười vang.
Đát Kỷ cũng theo đó cười khanh khách không ngừng.
“Người đã chết đột nhiên sống lại, không thể nào có chuyện này!” Có người cảm thán nói.
Một thím đen mập với vẻ mặt thần bí nói: “Chuyện khó tin vẫn còn ở phía sau, sau khi Tiểu Vân bò ra khỏi quan tài, làm loạn muốn đến tìm Lý công tử ở đại lộ Nam Môn, nói là Hậu Thổ nương nương có lời muốn nàng nói cho Lý công tử.”
Đám người đều mang vẻ mặt ngạc nhiên khiếp sợ.
“Thế mà Hậu Thổ nương nương lại để cho Tiểu Vân nhắn lời? Chẳng lẽ Hậu Thổ nương nương làm cho Tiểu Vân chết đi sống lại sao?”
“Nếu như là Hậu Thổ nương nương thì có khả năng này.”
“Đại lộ Nam Môn, không phải chỉ có một nhà họ Lý sao?”
“Đúng vậy, là nhà của Lý Nguyên thiếu gia, nhà hắn rất rộng lớn, ở phía trước không xa.”
“Sao Hậu Thổ nương nương lại gửi lời đến Lý thiếu gia?”
“Chẳng lẽ Lý thiếu gia còn quen biết Hậu Thổ nương nương?”
“Hả…”
Đát Kỷ nghe đến đó thì nghi ngờ chớp mắt một cái: “Ca ca của ta không phải tên Lý Nguyên sao? Sao Hậu Thổ nương nương lại gửi lời đến ca của ta?”
Trong lòng nàng không khỏi tò mò.
“Ra rồi, Tiểu Vân ra rồi.”
Đúng lúc này, đám người đột nhiên hỗn loạn rối rắm, không tự chủ được mà lùi ra ngoài mấy bước.
Đát Kỷ lại nhân cơ hội chen vào.
Chỉ thấy một cô nương sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ tiểu gia bích ngọc được một phu nhân trung niên đỡ lấy, đi ra từ trong nhà.
Mọi người thấy nữ tử thì vừa tò mò lại mang theo ba phần sợ hãi.
Đát Kỷ lén sử dụng Đại La pháp nhãn, kiểm tra sông dài vận mệnh của Tiểu Vân.
Nàng phát hiện sức sống của Tiểu Vân đã bị cắt đứt từ hôm qua, hiện giờ Tiểu Vân chỉ dùng trạng thái hồn phách bám vào cơ thể.
“Nương, ta phải đi tìm Lý công tử, Hậu Thổ nương nương chỉ cho phép ta ở lại nhân gian ba ngày.” Tiểu Vân nói với nữ nhân trung niên.
“Thân thể ngươi còn yếu, nương đi cùng ngươi.” Nữ nhân trung niên lo lắng nói.
Đát Kỷ nghe vậy thì đảo mắt, vội vã chạy đến đỡ Tiểu Vân, nói: “Tiểu Vân cô nương, ta dẫn ngươi đi! Nhà Lý Nguyên ta rất quen thuộc.”
“A, cô nương này không phải là muội muội của Lý thiếu gia sao?”
“Xinh đẹp như vậy, không sai!”
Có người lập tức nhận ra Đát Kỷ.
Nghe có người khen nàng xinh đẹp, vẻ mặt Đát Kỷ đắc ý.
Tiểu Vân biết Đát Kỷ là muội muội của Lý Nguyên, cũng rất vui mừng, lập tức gật đầu đồng ý yêu cầu của Đát Kỷ.
…
Trên đường đưa Tiểu Vân về nhà, Đát Kỷ không chờ được hỏi Tiểu Vân: “Tiểu Vân, Hậu Thổ nương nương để cho ngươi đến nói gì với ca của ta?”
Tiểu Vân lắc đầu nói: “Nương nương thông báo, chỉ có thể nói với Lý công tử.”
Đát Kỷ: “Ta là muội muội của hắn, nói cho ta biết cũng giống thế.”
“Không được, ta không thể vi phạm lời hứa với nương nương.” Tiểu Vân kiên trì nói.
Thấy Tiểu Vân không nói, Đát Kỷ bất đắc dĩ.
Nàng đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, tò mò hỏi Tiểu Vân: “Dung mạo của Hậu Thổ nương nương có xinh đẹp không?”
“Đương nhiên đẹp, xinh đẹp giống ngươi vậy.” Tiểu Vân đáp.
“Haha, miệng ngươi ngọt thật, thảo nào nương nương lại tìm ngươi truyền lời.”
Chỉ chốc sau, hai người đã đến cửa Lý phủ.
“Đát Kỷ.”
Đát Kỷ vừa muốn vào cửa đã nghe thấy giọng nói quen thuộc gọi mình.
Nàng xoay người lại thì thấy Nữ Oa, vừa bất ngờ vừa vui mừng: “Nương nương, ngươi lại đến nữa rồi.”
Nữ Oa: “...”
Nàng chỉ cảm thấy lời này là lạ, dường như nàng rất chăm chỉ đến đây vậy.
Nữ Oa nhìn Tiểu Vân, kỳ lạ nói: “Người này không phải đã chết rồi sao? Lại chưa đến Địa phủ đầu thai đi?”
Tiểu Vân thấy dung mạo của Nữ Oa không thua kém Hậu Thổ nương nương, trong lòng rung động ngạc nhiên.
Lúc này nàng thấy Nữ Oa liếc mắt một cái đã nhìn ra nàng là người chết, không khỏi càng thêm giật mình.
Đồng thời trong lòng nàng cũng tò mò về Lý Nguyên hơn, rốt cuộc là ai mà bên cạnh lại có nhiều nữ tử cao quý xinh đẹp như vậy.
Đát Kỷ kể lại chuyện của Tiểu Vân đơn giản cho Nữ Oa nghe.
Nữ Oa nghe vậy thì trên mặt không khỏi hiện lên vẻ hiếu kỳ: “Hậu Thổ tìm ca của ngươi làm gì?”
“Đợi lát nữa sẽ biết.”
Nhóm người vào nhà.
Nữ Oa thấy Dương Hòe đang quét rác, suýt chút nữa thì té ngã.
Khiến cho đại năng như vậy quét rác cũng chỉ có Lý Nguyên làm được!
Mấu chốt là, đại năng này còn cam tâm tình nguyện quét.
Nữ Oa cảm thấy có lẽ thế giới này điên rồi.
“Ngươi có hỏi ra thân phận của quản gia các ngươi không?” Nữ Oa đẩy Đát Kỷ, nhỏ giọng hỏi.