Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 190 - Khuê nữ hoàng hoa 68 tuổi

Chương 190 - Khuê nữ hoàng hoa 68 tuổi


Hoàng Phi Hổ cũng vội vàng nói: “Nữ nhi Hoàng Thiên Anh của ta cũng làm phiền tiểu hữu chiếu cố rồi.”
Thương Dung nhắc nhở: “Đừng quên, vừa rồi ngươi đã đồng ý sẽ chăm sóc nữ nhi Thương Thanh Quân của ta.”
Tỷ Can: “Ngươi cũng đồng ý phải chăm sóc nữ nhi n Kiều Nga của ta rồi.”
“Nói chung, nữ nhi của chúng ta đều nhờ cậy ngươi.” Đám người đồng thanh nói.
Lý Nguyên: “...”
Hắn thấy bộ dạng mọi người đều ỷ lại vào mình thì nhất thời sắc mặt dở khóc dở cười, không biết nên nói gì mới đúng.
Chăm sóc người khác là chuyện rất phiền phức.
Đát Kỷ chính là một ví dụ sống sờ sờ.
Biết trước thì hắn sẽ không tính toán vận mệnh gì cho đám người này cả.
Quả thực là tự chịu tội.
Vẫn nên uống một ngụm trà an ủi vậy.
Thương Dung đột nhiên nghĩ đến điều gì, vẻ mặt lập tức hưng phấn nói với Lý Nguyên: “Hay là chờ hai ngày nữa, tiểu hữu cưới nữ nhi của ta đi! Như vậy cũng thuận tiện chăm sóc hơn.”
Phụt!
Lý Nguyên sợ hãi ngạc nhiên trực tiếp phun trà trong miệng ra.
Phun lên mặt đám người.
Nhưng Thương Dung, Tỷ Can, Đặng Cửu Công, Hoàng Phi Hổ hoàn toàn không để ý đến nước trà trên mặt.
Mấy người lập tức vỗ tay khen hay, liên tục gật đầu.
“Tiểu hữu dứt khoát cưới cùng lúc cả bốn nữ nhi của chúng ta như vậy sẽ càng náo nhiệt hơn.”
“Lời này nói phải.”
“Vậy vui vẻ quyết định như vậy đi!”
“Cái gì mà vui vẻ quyết định như vậy?” Lý Nguyên nhanh miệng nói: “Không phải đã nói là chăm sóc thôi sao, sao lại biến thành cưới gả rồi?”
“Chăm sóc không phải là đón dâu sao?” Thương Dung nghi ngờ nói.
Tỷ Can vung tay lên: “Một nam nhân làm sao chiếu cố một nữ nhân được? Đương nhiên phải cưới nàng.”
Đặng Cửu Công: “Việc ngươi đã đồng ý rồi, ai đổi ý thì chính là con rùa khốn kiếp.”
Hoàng Phi Hổ: “Sinh ra con không biết đánh rắm.”
Thấy mấy người nói ra những lời tuyệt tình như vậy, Lý Nguyên khóc không ra nước mắt.
Đây không phải là ép hôn sao?
Ta còn chưa chuẩn bị tâm lý cưới vợ đâu!
Cơm nước xong, mấy người Thương Dung, Tỷ Can, Đặng Cửu Công, Hoàng Phi Hổ mang tinh thần phấn chấn rời đi.
Còn Lý Nguyên thì có vẻ ủ rũ.
Người không biết, còn tưởng rằng hắn không được chết tử tế.
“Ôi, Lý lão đệ, không ngờ lại gặp ngươi ở đây.”
Lý Nguyên vừa ra khỏi Khoái Hoạt Lâm chưa được mấy bước thì thấy một người râu tóc bạc phơ, nhưng tinh thần hào sảng, vẻ mặt nhiệt tình chào hỏi Lý Nguyên.
Lão tẩu bên cạnh thì mang vẻ mặt u buồn, lão ông thì phúc hậu, chắp tay nói với Lý Nguyên: “Lý lão đệ, việc làm ăn của Khoái Hoạt Lâm của ngươi ngày càng tốt.”
Lý Nguyên nhìn một cái, hóa ra là hai người quen cũ Tống Dị Nhân và Mã Viên Ngoại.
Hai người này đều là phú thương ở Triều Ca, nhà có vạn mẫu đất, vô số cửa hàng.
Trước đây Khoái Hoạt Lâm của Lý Nguyên, những trang viên ở ngoại ô, ruộng đất đều là mua lại từ Mã Viên Ngoại.
Hơn nữa, hai người này còn một thân phận khác.
Huynh đệ kết nghĩa của Tống Dị Nhân là Khương Tử Nha.
Nữ nhi Mã Chiêu Đệ của Mã Viên Ngoại, tương lai sẽ gả cho Khương Tử Nha làm thê tử.
Lý Nguyên chắp tay nói với hai người: “Tống lão ca, Mã Viên Ngoại, các ngươi chuẩn bị đi đâu đây?”
Tống Dị Nhân nở nụ cười: “Đang muốn đến tửu lâu của Lý lão đệ ăn đây. Ta có một chuyện vui muốn tìm Mã Viên Ngoại thương lượng.”
Trong lòng Lý Nguyên hơi động, lập tức đoán được chuyện vui của Tống Dị Nhân là gì.
Hắn giả vờ không biết mà hỏi: “Không biết là chuyện vui gì, có tiện nói cho ta nghe một chút không?”
Tống Dị Nhân không thèm để ý nói: “Không có gì không tiện cả, ta có một vị huynh đệ kết nghĩa, trước đây vẫn luôn học đạo ở núi Côn Luân, khoảng thời gian trước học xong trở về, đến nay 72 tuổi cũng chưa cưới vợ, vì vậy ta chuẩn bị cho hắn một mối hôn nhân, cũng để nối dõi tông đường, không phải cắt đứt hương hỏa. Không phải Mã Viên Ngoại có một khuê nữ sao, 68 tuổi vẫn còn ở trong khuê phòng, đúng lúc xứng đôi với huynh đệ của ta, vì vậy ta đến làm mai với Mã Viên Ngoại…”
Lý Nguyên cố gắng nhẫn nhịn để không bật cười.
Khuê nữ 68 tuổi, mẹ nàng đúng là một nhân tài!
Hắn nói chúc mừng hai người: “Quả thực xứng đôi, ta thấy chuyện này nhất định thành công, trước tiên chúc mừng hai vị đây.”
Tống Dị Nhân cười nói: “Nếu việc này thành thì lúc kết hôn xin mời Lý lão đệ đến uống một chén rượu mừng.”
Mã Viên Ngoại cũng mời Lý Nguyên: “Cũng xin được hân hạnh đón tiếp Lý lão đệ.”
Lúc đầu Lý Nguyên vốn đang đau đầu vì bị bốn người Thương Dung, Tỷ Can đồng thời ép hôn, hắn nghe thấy hai người mời thì trong lòng không khỏi mừng rỡ.
Cảm thấy có thể đến trang viên ở ngoài thánh tránh sóng gió.
Vì vậy lập tức đồng ý: “Được, đến lúc đó nhớ mời ta, ta nhất định sẽ đến.”

Không đến mấy ngày.
Lý Nguyên nhận được thiếp mời kết hôn của Tống Dị Nhân và Mã Viên Ngoại phái người đưa tới.
Hắn lập tức dẫn theo Tiểu Hắc và Anh Vũ, một mình đến Tống gia trang ở ngoại ô.
Trong Tống gia trang, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy Khương Tử Nha và vị khuê nữ hoàng hoa 68 tuổi Mã Chiêu Đệ kia.
Tướng mạo Khương Tử Nha già nua, vóc người vạm vỡ, tóc râu bạc phơ, nhưng tinh thần sảng khoái, không hề có chút tuổi già sức yếu nào.
Mã Chiêu Đệ có vẻ thông minh tháo vát, còn về tướng mạo, chỉ có thể nàng đúng với tuổi, đã qua lứa tuổi nhìn xấu đẹp.
“Lý lão đệ, hoan nghênh, hoan nghênh, cảm ơn ngươi có thể đến, rất hân hạnh được đón tiếp.” Tống Dị Nhân và Mã Viên Ngoại thấy Lý Nguyên, vội vã đi lên chắp tay nói.
Lý Nguyên cũng chắp tay: “Tống lão ca, Mã Viên Ngoại, khách sáo rồi.”
Khương Tử Nha và Mã Chiêu Đệ mặc một bộ đại hồng bào, đi theo phía sau hai người.
Khương Tử Nha thấy cả người Lý Nguyên có pháp lực, cũng là một vị tu sĩ, trong mắt không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên.
Dù sao người tu đạo rất ít người đùa bỡn chơi cùng Tống Dị Nhân.
Sau đó, hắn phát hiện ra thể chất của Lý Nguyên là Tiên Thiên Đạo Thai cực kỳ hiếm thấy, càng bất ngờ hơn, đôi mắt trợn to như sắp lồi cả ra.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất