Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 199 - Khương Tử Nha và Thân Công Báo

Chương 199 - Khương Tử Nha và Thân Công Báo


“Lý tiền bối, Thân Công Báo quấy rầy ạ.”
Khương Thượng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy sư đệ đồng môn của hắn, chẳng biết Thân Công Báo đã đến bên ngoài từ bao giờ, đang khom người, vô cùng cung kính hành lễ với Lý Nguyên.
Thấy Thân Công Báo xuất hiện ở đây, Khương Thượng cũng rất bất ngờ.
Hắn nghe Thân Công Báo gọi Lý Nguyên là tiền bối thì mày nhíu chặt lại.
Nếu không phải Thân Công Báo còn đang khom mình hành lễ thì hắn thậm chí còn cho rằng lỗ tai của mình có vấn đề.
Gọi một vị tu sĩ Địa Tiên kỳ là tiền bối, đây không phải là đầu óc có bệnh sao?
Lý Nguyên nhìn Thân Công Báo, lại liếc nhìn Khương Thượng thì cười nói: “Hai người các ngươi đúng là có duyên, lại còn đến cùng nhau nữa.”
Lúc này Thân Công Báo nhìn thấy Khương Tử Nha thì trên mặt không khỏi lộ vẻ bất ngờ.
“Hóa ra là Khương sư huynh.”
“Sư đệ, sao ngươi lại quen biết Lý lão đệ?” Khương Tử Nha tò mò hỏi Thân Công Báo.
Thân Công Báo nghe Khương Tử Nha gọi Lý Nguyên là Lý lão đệ thì trong mắt hiện lên vẻ khinh thường.
Lý Nguyên nói chuyện với Thánh Nhân ngang hàng, mà ngươi lại gọi là lão đệ? Thực sự làm phàm nhân nhục nhã, to gan làm loạn.
Hắn biết Khương Tử Nha không biết bí mật nên trong lòng Thân Công Báo nhất thời nảy sinh cảm giác ưu việt, càng cảm thấy Khương Tử Nha không bằng mình.
Trong lòng hắn mặc dù khinh bỉ Khương Tử Nha nhưng trên mặt lại không biểu hiện ra, vẻ mặt nhún nhường hồi đáp: “Một lần ngẫu nhiên, may mắn biết Lý tiền bối.”
“Sao sư đệ lại gọi Lý lão đệ là tiền bối?” Khương Tử Nha hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Thân Công Báo cười, nói: “Đương nhiên là thân phận của Lý tiền bối cao quý hơn ta. Sư huynh cũng có thể gọi tiền bối giống ta, ba chữ Lý lão đệ quá bất kình.”
Vẻ mặt Khương Tử Nha mờ mịt, nhất thời không biết làm thế nào mới phải.
Lý Nguyên thấy bộ dáng đối trá của Thân Công Báo thì không còn gì để nói.
Mặc dù người này giỏi giao tiếp hơn Khương Tử Nha, thiên phú cũng cao nhưng đáng tiếc nội tâm lòng vòng, tính kế quá nhiều, làm cho người ta không thích nổi.
Hắn mở miệng nói: “Được rồi, cũng chỉ là xưng hô mà thôi, gọi cái gì không quan trọng.”
Thân Công Báo: “Lý tiền bối giản dị gần gũi, tính cách hào hiệp, khiến người ta kính nể.”
Đúng là nịnh bợ quen miệng.
Lý Nguyên nhìn thoáng qua Thân Công Báo, bất đắc dĩ nói: “Bỏ đi, ngươi cũng vào đây đi.”
Được người khác cung kính đối đãi như thế, thật ra cảm giác không tệ.
“Đa tạ Lý tiền bối.”
Thân Công Báo cung kinh nhưng không mất đi ung dung đi vào trong sân.
Khương Tử Nha thấy Lý Nguyên đang chiên khoai tây nhưng hắn không biết đến khoai tây, tò hỏi hỏi: “Lý lão đệ đang nấu cơm sao?”
Lý Nguyên còn chưa mở miệng, Thân Công Báo đã đầy vẻ châm chọc khinh bỉ nói với Khương Tử Nha: “Thân phận của Lý tiền bối như vậy sao có thể nấu cơm được? Nhìn đây là đang luyện chế đan dược gì vậy, phương pháp còn rất đặc biệt…”
Lý Nguyên suýt chút nữa bị lời của Thân Công Báo làm cho sặc.
Nhà ngươi dùng dầu chiên luyện chế đan dược à?
“Ta đang nấu cơm.” Hắn tức giận nsoi.
Thân Công Báo nghe vậy thì trên mặt không khỏi lộ vẻ xấu hổ vô cùng.
Hắn nào biết rằng, nhân vật kết giao cùng Thánh Nhân lại còn biết nấu cơm.
Không phải tu sĩ đều nên luyện đan chân khí, thu thập sương mai sao?
Thân Công Báo càng ngày càng nhìn không hiểu Lý Nguyên.
Khương Tử Nha nhìn khoai tây, vẻ mặt tò mò hỏi: “Đây là món ăn gì, sao từ trước đến nay ta chưa từng thấy?”
Ba mươi mấy tuổi Khương Tử Nha mới lên núi Côn Luân học đạo, trước đây vẫn luôn sống ở nông thôn, còn từng bán hàng rào, do đó quen thuộc với tất cả các loại cây trồng.
Nhưng hắn lại chưa từng nhìn thấy khoai tây.
Lý Nguyên thuận miệng nói: “Cái này gọi là khoai tây, bên trong Cửu Châu không có thứ này.”
Trong Cửu Châu không có?
Khương Tử Nha không khỏi càng tò mò hơn.
Hắn lại hỏi: “Không biết sản lượng của khoai tây này như thế nào? Có thể làm thực phẩm chủ yếu được không?”
Lý Nguyên bất ngờ nhìn Khương Tử Nha.
Người này đúng là có tài tể tướng.
Thấy một nguyên liệu nấu ăn mới, thế mà lập tức nghĩ đến công dụng và snr lượng.
Giống như ba người Đát Kỷ, Nữ Oa, Hậu Thổ, ăn khoai tây lâu như vậy nhưng đến bây giờ chưa từng quan tâm vấn đề này.
“Sản lượng phụ thuộc vào độ màu mỡ của đất, một mẫu đất gần khoảng hai nghìn cân! Có thể làm thực phẩm chủ yếu.”
Bịch!
Khương Tử Nha lảo đảo một cái, lập tức ngã xuống đất.
Thân Công Báo bên cạnh thấy vậy thì khinh thường lắc đầu.
Thật sự là không có phong độ của một đại tướng, không có khí thế trấn định, không biết tại sao sư phụ lại để cho hắn đến trợ giúp tân vương nữa?
Khương Tử Nha vội vàng bò dậy khỏi mặt đất, hắn há hốc mồm nhìn chằm chằm khoai tây, liếm môi nói: “Sản lượng của thứ này cao vậy á? Thiệt hay giả thế?”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Thật ra ta còn nói thấp đó, nếu như đất đai màu mỡ, trồng trọt cẩn thận thì sản lượng của khoai tây có khả năng lên đến bốn đến năm ngàn cân.”
Bịch!
Khương Tử Nha lại ngã xuống đất.
Bốn đến năm ngàn cân?
Hắn thật sự không tin vào tai mình.
Phải biết rằng, thực phẩm chính của người dân Triều Ca ngày nay là năm loại thóc, lúa, gạo, lúa mạch, đậu.
Trong đó sản lượng cao nhất cũng chỉ một mẫu gần hai trăm cân.
Hai trăm cân với bốn đến năm ngàn, đây có ý nghĩa gì?
Nếu có thể mở rộng trồng trọt khoai tây trên toàn quốc thì không cần lo lắng lương thực không đủ ăn nữa.
Mặc dù Khương Tử Nha nỗ lực để bản thân giữ bình tĩnh nhưng vẫn không kiềm chế được, lộ vẻ mặt kích động.
Thân Công Báo thấy Khương Tử Nha hưng phấn như vậy thì lần này không cười nhạo nữa.
Dù sao hắn cũng là nhân vật trí tuệ siêu việt, thấy Khương Tử Nha hai lần hỏi về sản lượng của khoai tây thì cũng phản ứng lại.
Mặc dù hắn không rõ sản lượng ngũ cốc ngày nay là bao nhiêu nhưng chắc chắn không đạt được đến một nghìn cân.
Khoai tây này đúng là thần vật ích nước lợi dân.
Nghĩ đến đây, trong lòng Thân Công Báo không khỏi ảo não.





Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất