Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 198 - Mùi quá nồng, đây là nước tiểu

Chương 198 - Mùi quá nồng, đây là nước tiểu


Dương Mi hài lòng gật đầu: “Biết tôn kính người già, ngươi ngoan hơn tên Lý Nguyên kia đó, nếu không phải tư chất của ngươi quá kém thì ta sẽ nhận ngươi làm đồ đệ.”
Ngưu Lang ngại ngùng cười.
Cũng không để ý.
Hắn không cảm thấy lão nhân gia này có thể dạy hắn cái gì.
Học chữ, hắn không học được. Chăn trâu cày ruộng, hắn không cần học.
“Ngươi nói Lý Nguyên, là Lý công tử chủ nhân của trang viên phía trước kia sao?” Ngưu Lang tò mò hỏi.
“Chính là hắn, hoàn toàn không biết tôn kính lão nhân gì cả.” Dương Mi đạo nhân uống một ngụm rượu, gật đầu nói.
Mùi vị ngày càng hăng!
Vẻ mặt Ngưu Lang hy vọng nói: “Nếu ta có thể làm tạp dịch ở nhà Lý công tử thì tốt rồi.”
“Phụt!”
Nghe lý tưởng của Ngưu Lang, Dương Mi đạo nhân lập tức phun rượu ra.
Trực tiếp văng lên mặt Ngưu Lang.
“Tiểu tử ngươi chẳng có tiền đồ gì cả, tạp dịch có gì hay mà làm?” Vẻ mặt Dương Mi đạo nhân đầy khinh bỉ nói.
“Hít hít.”
Ngưu Lang không để ý sự cười nhạo của Dương Mi đạo nhân, hắn hít mũi, ra sức ngửi.
Dương Mi đạo nhân thấy thế thì cười nói: “Lẽ nào ngươi cũng thích uống rượu?”
Ngưu Lang dùng ngón tay quệt thứ dính trên mặt mình do Dương Mi đạo nhân phun ra, để dưới lỗ mũi ngửi.
“Phì phì.”
Hắn lập tức ghét bỏ nôn ra vài ngụm nước bọt, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Dương Mi đạo nhân, kêu lên: “Rượu gì, sao ngươi lại uống nước tiểu?”
Phụt!
Dương Mi đạo nhân không nhịn được, phun ra rượu còn lại trong miệng.
Lại bắn lên mặt Ngưu Lang lần nữa.
Hắn tức giận nhảy dựng lên, tức giận quở trách Ngưu Lang: “Tiểu tử này sao ngươi cũng học xấu rồi? Lão nhân gia ta có thể uống nước tiểu sao? Đây là rượu, ngươi chưa từng uống thì đừng nói lung tung.”
Ngưu Lang khóc không ra nước mắt, lau nước tiểu trên mặt đi.
Vẻ mặt hắn khẳng định nói với Dương Mi: “Mặc dù ta không uống rượu, nhưng ta thường thấy nước tiểu, đây là vị của nước tiểu, hoặc là nước tiểu để lâu ngày, chắc chắn không sai.”
“Rào rào!”
Ngưu Lang vừa nói xong, hắn rắc nước tuổi của con trâu vừa ngâm xong.
Ngưu Lang nói với Dương Mi: “Ngươi ngửi đi, có phải nước đái bò này cùng một mùi với cái ngươi uống không?”
Dương Mi đạo nhân nửa tin nửa ngờ ngửi một cái.
Đúng, quả nhiên cùng một mùi!
Gương mặt Dương Mi đạo nhân lập tức đen như than đá.
Vừa đen vừa đỏ, đỏ bừng cả lên.
Lông mi, chòm râu, tóc tai vểnh cả lên vì tức giận.
Bộ ngực phập phồng, lên xuống không ngừng.
“Rõ ràng bên trong là rượu, sao lại biến thành nước tiểu?” Hắn kinh hoàng la hét lên.
Ngưu Lang tỏ ra vô tội.
Hắn nhắc nhở: “Lão nhân gia, ta cảm thấy ngươi nên đi súc miệng đi, ngươi nói chuyện có mùi nước tiểu.”
“Ọe!”
Cuối cùng Dương Mi đạo nhân không nhịn được nữa, trực tiếp nôn ra.
Hơn nữa còn ói lên ói xuống, nôn cả mật đắng ra.
Mùi gay mũi xông thẳng lên khiến Ngưu Lang không chịu nổi, lập tức kéo con trâu tránh ra.
Lý Nguyên âm thầm quan sát động tĩnh của Dương Mi đạo nhân.
Hắn thấy hiện giờ Dương Mi đạo nhân mới phát hiện ra thì không khỏi cười đến nghiêng ngả.
Đây là chuyện vui nhất trong khoảng thời gian này, hắn cảm thấy không còn gì vui bằng nữa.
Thậm chí đến Thược Dược bình thường rất ít thay đổi sắc mặt, giờ phút này cũng bật cười.
“Hahaha, phản ứng của lão nhân này chậm quá, nếu không có người khác nhắc nhở, e rằng hắn uống hết rượu không biết chuyện gì đang xảy ra.”
Thật ra không thể trách phản ứng của Dương Mi đạo nhân chậm được, từ khi hắn hóa hình đến bây giờ, sợ là chưa đi tiểu bao giờ.
Vì vậy hắn đương nhiên không nhạy cảm với nước tiểu.
“Ọe!”
Mặc dù Dương Mi đã nôn hết mọi thứ trong dạ dày ra nhưng chỉ cần hắn nghĩ đến thứ mùi kia thì sẽ không kiềm chế được mà nôn khan.
“Rốt cuộc là ai đang chơi ta?”
Sau khi Dương Mi đạo nhân bình tĩnh lại thì tức giận đùng đùng trở lại tửu phường.
Hắn thề, nếu tìm được người nào đang chơi đùa hắn thì nhất định sẽ nhét hết rượu còn thừa lại trong hồ lô vào trong miệng tên kia.
Vẫn dùng thuật ẩn thân tiến vào tửu phường, hắn phát hiện, bên trong vạc rượu đúng là rượu, không phải là nước tiểu.
Hơn nữa vạc rượu cũng chưa từng di chuyển.
Vì vậy loại trừ khả năng có ai thay đổi rượu.
“Kỳ lạ.”
Dương Mi đạo nhân không thể nghĩ ra được.
Nếu không có ai đổi vạc rượu thì sao rượu bên trong hồ lô của hắn biến thành nước tiểu được?
Lúc đầu, Dương Mi đạo nhân muốn gây náo loạn ở tửu phường, phát tiết lửa giận trong lòng.
Nhưng hắn lại nghĩ đến, nếu mình vỡ lở ra thì không phải tự thừa nhận mình trộm rượu sao? Hơn nữa chỉ sợ chuyện hắn uống nước tiểu cũng khiến mọi người biết. Đây là chuyện hắn tuyệt đối không chấp nhận được.
Cuối cùng, Dương Mi đạo nhân vẫn là tức giận rời đi, chuẩn bị từ từ điều tra rõ chuyện này.
Ngày hôm sau
Lý Nguyên chiên khoai tây nanh sói trong sân.
Có thể nói khoai tây là món ăn Lý Nguyên thích ăn nhất.
Mà khoai tây nanh sói là món ăn vặt Lý Nguyên thích nhất, ngoài giòn trong mềm.
Nghĩ đến đây, Lý Nguyên không nhịn được thèm nhỏ dãi.
Tinh túy của khoai tây nanh sói là ở trong hình dáng của khoai tây.
Khoai tây được cắt thành từng miếng bằng ngón út, hình dạng giống như nanh sói hoặc con tằm, vì vậy không chỉ dễ ăn mà còn rất thuận tiện thưởng thức hương vị.
Ngay vào lúc Lý Nguyên bắt đầu chiên khoai tây thì Khương Tử Nha đột nhiên đến thăm.
Thấy Khương Tử Nha, Lý Nguyên không khỏi cười to nói: “Đây mới là ngày tân hôn thứ hai, ngươi không ở nhà với thê tử xinh đẹp mà chạy đến chỗ này của ta làm gì?”
Vẻ mặt Khương Tử Nha hơi ngượng ngùng, hắn đương nhiên biết nhan sắc của lão bà nhà mình, làm sao có thể gọi là xinh đẹp được?
Nếu không phải sư phụ âm thầm chỉ điểm, tại sao hắn lại lấy một nữ nhân thô lỗ như vậy chứ?
Hắn vừa nghĩ, vừa bình tĩnh chắp tay nói với Lý Nguyên: “Khương Thượng mạo muội đến cửa bái phỏng, quấy rầy Lý lão đệ rồi.”
Lý Nguyên vừa chiên khoai tây nanh sói vừa nói: “Tự tìm chỗ ngồi đi. Không có gì quấy rầy, ta thích náo nhiệt.”
Khương Thượng đang chuẩn bị ngồi xuống thì đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên từ hàng rào bên ngoài.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất