Chương 54 - Hồng Quân khuất phục!
Sau khi Lý Nguyên đưa mắt tiễn hai người họ rời đi thì không khỏi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trên mặt lộ ra nụ cười thâm ý.
“Cũng không biết Hồng Quân có thể thay đổi đại thế thiên đạo, từ đó làm lớn mạnh tu chân văn minh của hồng hoang hay không? Đúng là ngày càng mong chờ!”
Dựa theo quỹ đạo ban đầu, linh khí của thế giới hồng hoang sẽ ngày càng ít, thực lực của tu sĩ sẽ ngày càng yếu, cho đến sau cùng trở thành một thế giới mạt pháp.
Sau khi thiên đạo tích góp đủ năng lượng thì sẽ mở ra cánh cửa diệt thế, lần nữa quy hồng hoang về Hỗn độn, sau đó bắt đầu luân hồi tiếp theo.
Hồng Quân cho rằng sau khi bản thân hợp đạo đã nắm giữ được hồng hoang, thật ra hắn cũng chỉ là một quân cờ của thiên đạo mà thôi, từ đầu đến cuối đều bị thiên đạo dắt mũi.
Đương nhiên Lý Nguyên không hy vọng hồng hoang của thế giới này đi theo quỹ tích vốn có, cứ phát triển không thay đổi, như vậy thì quá không có ý nghĩa rồi.
Cho nên hắn mới nói cho Hồng Quân cách thay đổi xiềng xích của thiên đạo, để bản thân Hồng Quân đi thay đổi đại thế thiên đạo.
Mà Lý Nguyên, chỉ cần ngồi xem kịch là được!
...
Sau khi Hồng Quân và Thông Thiên giáo chủ rời khỏi Triều Ca, hai người họ dừng lại trên một đám mây lành.
“Lão sư cảm thấy Lý Nguyên thế nào?” Thông Thiên giáo chủ hỏi Hồng Quân.
Hồng Quân vuốt chòm râu của hắn, nói: “Tu vi người này không cao nhưng lại biết rất nhiều tin bí mật của hồng hoang, kiến thức càng không giống người thường, có thể khẳng định sau lưng hắn có cao nhân nào đó chỉ điểm.”
“Cao nhân!”
Thông Thiên giáo chủ đột nhiên có loại cảm giác thông suốt.
Như vậy, tất cả mọi chuyện đều có thể nói rõ rồi.
Thế giới trong hoa và Hỗn độn dị bảo đều là cao nhân thần bí bố trí, mà sở dĩ Lý Nguyên biết nhiều bí mật như vậy cũng là do cao nhân thần bí đó nói cho hắn biết.
Ánh mắt Hồng Quân đột nhiên sáng quắc nhìn Thông Thiên giáo chủ, nói: “Ta muốn thay đổi đại thế thiên đạo, chỉ là việc này bắt buộc phải do ngươi đến làm thay.”
“Đệ tử nên làm như thế nào?” Thông Thiên giáo chủ khó xử nói.
Tiểu thế thiên đạo có thể thay đổi nhưng đại thế thì không thể thay đổi, muốn thay đổi đại thế thiên đạo, có thể tưởng tượng được độ khó cỡ nào.
Bàn tay Hồng Quân vung lên, chỉ thấy trong tay hắn xuất hiện một cây thước màu vàng kim và một đài sen trắng.
“Đây là Hồng Mông Lượng Thiên xích và Thập Nhị Phẩm Tịnh Thế Bạch Liên, hiện tại ta ban cho ngươi. Chỉ cần sau khi ngươi sát kiếp chính thức giáng lâm, bảo vệ đệ tử Triệt giáo, sau đó đưa đệ tử Nhân giáo và Xiển giáo lên bảng Phong Thần là được.”
Hồng Mông Lượng Thiên xích!
Thập Nhị Phẩm Tịnh Thế Bạch Liên!
Thông Thiên giáo chủ kích động đến mức sắc mặt ửng hồng, hô hấp đều tăng thêm ba phần.
Thật sự là hai món pháp bảo này quá quý giá.
Hồng Mông Lượng Thiên xích giống với Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung tháp của Lão Tử, đều là chí bảo công đức Hậu thiên được hình thành từ hai thứ là công đức khai thiên và Thiên địa huyền hoàng chi khí.
Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung tháp phòng là chính, Hồng Mông Lượng Thiên xích công là chính, uy lực của hai thứ này không thua kém gì Tiên thiên chí bảo.
Quan trọng là trong Hồng Mông Lượng Thiên xích ẩn chứa công đức lập trời, có thể trấn áp khí vận đại giáo, sau khi Thông Thiên có được Hồng Mông Lượng Thiên xích thì hoàn toàn hóa giải tình cảnh xấu hổ không có chí bảo khí vận trấn giữ của Triệt giáo.
Thập Nhị Phẩm Tịnh Thế Bạch Liên tuy không bằng Hồng Mông Lượng Thiên xích nhưng cũng là Tiên thiên linh bảo cực phẩm, có thể vạn pháp bất xâm, tru tà tránh lui, lúc đấu pháp với người khác luôn đứng ở thế bất bại trước tiên.
Hơn nữa Thập Nhị Phẩm Tịnh Thế Bạch Liên cũng có thể trấn áp khí vận đại giáo.
Có được hai món linh bảo đỉnh cấp này, Thông Thiên giáo chủ lập tức sinh ra niềm tin chống lại đại thế thiên đạo.
Hắn nhận lấy hai món chí bảo, vẻ mặt trịnh trọng bảo đảm với Hồng Quân: “Lão sư yên tâm, đệ tử nhất định dốc hết toàn lực hoàn thành dặn dò của lão sư.”
Hồng Quân gật đầu: “Ta cũng sẽ âm thầm trợ giúp ngươi. Chỉ là ngươi phải nhớ kỹ, việc này quan hệ trọng đại, sau này ngươi chống đối với Nhân giáo và Xiển giáo tuyệt đối không được do dự.”
Trong lòng Thông Thiên giáo chủ hơi rung động: “Đệ tử nhớ rồi.”
“Ngươi trở về luyện hóa hai món pháp bảo này đi.”
Thông Thiên giáo chủ khom người hành lễ, lúc này mới xoay người bay về phía Bích Du cung.
Hồng Quân nhìn phương hướng Thông Thiên biến mất, ánh mắt âm u khó hiểu: “Lão Tử không có chí tiến thủ, Nguyên Thủy Thiên Tôn quá coi trọng người đi theo, Tây Phương giáo quá yếu, hiện giờ cũng chỉ có Triệt giáo của Thông Thiên mới có thể đảm nhiệm nhiệm vụ nhanh chóng khiến tu sĩ của thế giới hồng hoang lớn mạnh.”
Chỉ là, tất cả những chuyện này còn phải xem Thông Thiên có thể thay đổi lượng kiếp lần này hay không.
Nếu không cách nào thay đổi...
Hồng Quân theo bản năng liếc mắt nhìn Triều Ca một cái, lập tức bay trở về Tử Tiêu cung của Hỗn độn vực ngoại.
Nếu như tu sĩ bình thường muốn luyện hóa một món Tiên thiên chí bảo thì ít nhất cũng cần mấy ngàn vạn năm mới được.
Nhưng Thông Thiên giáo chủ là Thánh Nhân, lật tay có thể cắt đoạn dòng sông thời gian hoặc gia tốc thời gian trôi qua, bởi vậy hắn chỉ dùng thời gian ngắn ngủi mấy nén nhang đã hoàn thành luyện hóa vô số cấm chế trong Hồng Mông Lượng Thiên xích và Thập Nhị Phẩm Tịnh Thế Bạch Liên.
Sau khi luyện hóa hai món chí bảo, Thông Thiên giáo chủ đưa tay vẽ lên đỉnh đầu mình, chỉ thấy một dòng sông dài to lớn vô biên lóe ra tia sáng trắng giống như Hoa Cái đứng sừng sững trên đỉnh đầu hắn.
Bên trên dòng sông dài có vô số sợi tơ nhỏ hoặc dày, giống như mạng nhện từ hư không treo ngược xuống, không ngừng làm lớn mạnh diện tích sông dài.
Dòng sông này chính là dòng sông khí vận thuộc về Triệt giáo.
Mỗi một sợi tơ chính là khí vận do một đệ tử Triệt giáo đưa ra.
Phía trên dòng sông khí vận còn lơ lửng một thanh bảo kiếm màu xanh.