Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 65 - Lục Căn Thanh Tịnh trúc, Nhất Sinh Sở Ái!

Chương 65 - Lục Căn Thanh Tịnh trúc, Nhất Sinh Sở Ái!


Cây sáo vừa vang lên, một khúc ai oán uyển chuyển, trăm nốt nhạc lập tức nhẹ nhàng quanh quẩn bên tai mọi người.
Lần đầu nghe thấy khúc này, hồn phách Nữ Oa chấn động, chỉ cảm thấy toàn thân nổi đầy da gà, hình như tất cả lỗ chân lông cũng bị nốt nhạc uyển chuyển êm tai nhồi đầy, khiến nàng mê say trong đó thật sâu, quên tất cả thế gian.
Nữ Oa cảm thấy, ở bên trong khúc nhạc, hình như một cặp người thương thì thào tự nói ở bên tai nàng, đau thương nói yêu nhau mà không được.
Khiến lòng người vỡ nát, khiến hai mắt người ta đẫm lệ đau thương, khiến người ta hướng tới.
Một khúc kết thúc.
Ðát Kỷ, Kim Linh Thánh Mẫu, Tam Tiêu đã nước mắt mịt mờ, khóc đến lê hoa đái vũ, khóc không thành tiếng.
Mặc dù Nữ Oa không khóc lợi hai như mấy người Ðát Kỷ nhưng hai tròng mắt cũng thấm ướt nước mắt, hàng mi trên mặt nhíu chặt, lộ ra vẻ phiền muộn hàng vạn hàng nghìn.
Sau khi Nữ Oa lấy lại tinh thần, nàng có phần ngại ngùng lau nước mắt trên mặt, sau đó vẻ mặt cảm khái nói với Lý Nguyên: “Cầm kỹ của ngươi, Phục Hy không bằng.”
Chỉ nghe một khúc, Nữ Oa không thể không thừa nhận Kim Linh Thánh Mẫu nói đúng, quả thật cầm kỹ của Lý Nguyên đã đến mức xuất thần nhập hóa, đạt tới đỉnh cao của cảnh giới vô thượng.
Trước kia nàng nghe ca ca thổi không ít khúc, mặc dù cũng say mê, cũng chưa một lần khiến nàng lộ vẻ xúc động vô cùng như vậy, cảm động đến rơi lệ.
Lý Nguyên khiêm tốn nói: “Thật ra cầm kỹ của ta và Hi Hoàng, cũng không chênh lệch quá lớn, chẳng qua là thắng ở nhạc cụ, còn có nhạc khúc.”
Nữ Oa gật đầu nói: “Quả thật âm luật của nhạc cụ này thay đổi nhiều hơn so với Phục Hy Cầm, có thể diễn ra âm thanh hài hòa phức tạp hơn.”
Nghĩ tới nhạc cụ là do Lý Nguyên phát minh, Nữ Oa không khỏi càng không ngừng bội phục Lý Nguyên tài tình.
“Ô ô ô, ca ca thối, làm sao ngươi thổi khúc đau thương như vậy, làm hại mắt ta khóc sắp sưng lên!” Ðát Kỷ lấy lại tinh thần, vừa lau nước mắt, vừa tức giận phàn nàn nói với Lý Nguyên.
Kim Linh Thánh Mẫu, Tam Tiêu cũng lao nhao lấy lại tinh thần, ngại quá lau nước mắt trên mặt.
“Khúc này tên là gì, cũng là ngươi sáng tác ra sao?” Kim Linh Thánh Mẫu vội vàng hỏi Lý Nguyên.
Nàng phát hiện, mỗi lần nghe Lý Nguyên trình diễn, cũng sẽ có cảm nhận tươi mới ngược lại, mới đến vui mừng.
Lý Nguyên: “Khúc tên là “Nhất Sinh Sở Ái!”
“Nhất Sinh Sở Ái!”
Trong lòng Nữ Oa, Kim Linh Thánh Mẫu, Tam Tiêu âm thầm đọc mấy chữ này, dường như tâm trạng bị dòng điện kích động, cảm thấy một trận rung động.
Nữ Oa nén khác thường trong lòng xuống, vẻ mặt nàng mong đợi hỏi Lý Nguyên: “Ta muốn học nhạc cụ này, còn học cả khúc này, ngươi có thể dạy ta không?”
Nàng muốn trở về dạy cho Phục Hy.
Sau khi Phục Hy là Thánh Thành Nhân Hoàng, cùng với hai Nhân Hoàng của Thần Nông thị, Hiên Viên thị cùng bị vây ở bên trong Hỏa Vân Động, mặc dù có tu vi Thánh Nhân, có thể không thể du ngoạn tới Hồng Hoang.
Vì vậy Nữ Oa muốn học xong khúc sáo, về dạy cho Phục Hy để Phục Hy không nhàm chán như vậy.
Lý Nguyên gật đầu nói: “Dĩ nhiên có thể, muốn học tập thổi sáo này, đầu tiên phải hiểu âm điệu, học tập pháp chỉ, âm điệu chia thành đồ, rê, mi, pha, son, la, si,...
Nữ Oa ngắt lời nói: “Không phải là có năm nốt nhạc khác nhau ư, làm sao có bảy nốt?”
Lý Nguyên: “Năm nốt nhạc thay đổi quá ít, hơn nữa không thể hiện ra bậc âm thanh khác nhau một cách tốt nhất, thế nên ta cải thiện…”
Lý Nguyên giảng giải sâu sắc, Nữ Oa lập tức đã hiểu ảo diệu của bảy thang âm, nàng phát hiện, chỉ cần học bảy thang âm này, bất kỳ khúc nào cũng có thể diễn đạt hoàn mỹ.
Điều này khiến nàng càng khiếp sợ và bội phục với tài hoa của Lý Nguyên,.
Kim Linh Thánh Mẫu thấy Nữ Oa ở cùng Lý Nguyên học khúc sáo, không khỏi liếc nhìn Ðát Kỷ và Tam Tiêu, mấy người lập tức len lén rời khỏi chòi nghỉ mát.
Đi tới sân sau khuê phòng của Ðát Kỷ, Vân Tiêu vội vàng hỏi Kim Linh Thánh Mẫu: “Đại sư tỷ, rốt cuộc Linh Oa đạo nhân này là người nào, tại sao cho tới bây giờ ta chưa nghe nói Tam giới có một Đại Năng như vậy?”
Vẻ mặt Kim Linh Thánh Mẫu nghiền ngẫm nói: “Ngang hàng với sư phụ.”
“Ngang hàng với sư phụ, không phải là chỉ có…”
“Hư…”
Kim Linh Thánh Mẫu nhanh chóng ngắt lời nói: “Đừng nói ra tên thật của nàng, miệng nói tên thật, tất có cảm ứng, nếu nàng lấy tên giả xưng hô, chúng ta cũng không nên nói ra.”
Tam Tiêu và Ðát Kỷ kinh ngạc đến nghẹn hòng nhìn trân trối, trong lòng thật lâu không thể bình ổn.
Các nàng vạn lần không nghĩ tới, bị Lý Nguyên vẽ rùa ở trên mặt, cùng ăn lẩu, uống coca với các nàng, không có chút kiêu căng nào của Linh Oa đạo nhân, nhưng lại là Nữ Oa Thánh Nhân.
Đây quả thực phá vỡ ấn tượng của các nàng đối với Thánh Nhân.
“Làm sao ca ca quen biết nàng?” Vẻ mặt Ðát Kỷ khó hiểu.
“Đúng vậy, ta nghĩ dường như nàng có thiện cảm đối với Lý Nguyên!” Vân Tiêu có phần ghen ghét.
Kim Linh Thánh Mẫu: “Đây là chuyện tốt, nếu như chúng ta có thể quan hệ tốt với nàng, quả thực trăm lợi không hại.”
Ðát Kỷ nghe vậy, tâm trạng thoáng cái hoạt bát lên.
Đột nhiên nàng kích động nghĩ, nếu như ca ca có thể kết thành đạo lữ với Nữ Oa Thánh Nhân, vậy cho dù là bí mật của Hỗn độn linh quả, vẫn là bí mật của cây chuối tây hoặc Lục Căn Thanh Tịnh trúc, chẳng phải là cũng không cần lo lắng hấp thụ ánh sáng.
Hơn nữa, có Thánh Nhân làm chị dâu mình, bao bọc mình, không phải là mình có thể tung hoành ở Hồng Hoang sao?
“Hắc hắc!”
Nghĩ tới đây, Ðát Kỷ không khỏi cười ra tiếng heo kêu.
“Ngươi đứa bé lanh lợi nhỏ này, có phải lại đang suy nghĩ chuyện xấu gì hay không?” Bích Tiêu thấy Ðát Kỷ cười khúc khích không dứt, lập tức dùng ngón tay gõ một cái trên trán Ðát Kỷ, yêu thương hỏi.
Ðát Kỷ nhịn cười, dường như liếc mấy sư tỷ: “Các ngươi nói, nếu để ca ca ta cưới nàng?”
“Phốc xuy!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất