Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 64 - Nữ Oa ngạo kiều!

Chương 64 - Nữ Oa ngạo kiều!


Quan hệ Lý Nguyên và Nữ Oa tốt, nếu như ta và Tam Tiêu sư muội thật sự kết làm đạo lữ với Lý Nguyên, cũng có chỗ tốt đối với chúng ta.
Trong lòng Kim Linh Thánh Mẫu chuyển động các loại ý niệm trong đầu.
Nàng ngược lại không ghen vì Lý Nguyên và Nữ Oa cử chỉ thân mật, ngược lại vẫn muốn làm sâu sắc quan hệ Lý Nguyên và Nữ Oa.
Bởi vì Kim Linh Thánh Mẫu không nghĩ Nữ Oa Thánh Nhân sẽ có tình yêu nam nữ đối với Lý Nguyên.
Suy cho cùng, đây cũng là Thánh Nhân.
Một bữa này, mọi người ăn hơn hai giờ mới kết thúc.
Sau khi ăn xong, sắc trời đã gần tối xuống.
Tất cả mọi người như Nữ Oa, Kim Linh Thánh Mẫu, Ðát Kỷ, Tam Tiêu đều lộ ra một vẻ mặt thỏa mãn.
“Ăn ngon ăn no, cũng không muốn cử động!” Ðát Kỷ tựa vào trên ghế, nàng thỏa mãn sờ bụng của mình.
Mắt Kim Linh Thánh Mẫu chuyển động, lập tức nói với Lý Nguyên: “Lý huynh, ngày tốt cảnh đẹp, ngươi đàn cho chúng ta một khúc.”
“Ngươi còn có thể đàn khúc sao?” Nữ Oa mở to hai mắt nhìn.
Ca ca Phục Hy của nàng được xưng là Cầm hoàng, vì vậy dưới mưa dầm thấm đất Nữ Oa cũng hết sức thích âm luật.
Lý Nguyên nhún vai: “Không phải ta đã nói rồi sao? Ta biết nhiều, chẳng qua là ngươi không phát hiện.”
Nữ Oa thấy vẻ mặt đắc ý của Lý Nguyên không quen, nàng lập tức kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng, nói: “Hừ, ta lại nghe qua khúc do Phục Hy đàn tấu, ngươi vượt qua Phục Hy sao?”
Kim Linh Thánh Mẫu lập tức nói một câu cho Lý Nguyên: “Cầm kỹ của Lý huynh đã đến trình độ xuất thần nhập hóa, hơn nữa hắn còn phát minh vài loại nhạc cụ, có thể trình diễn nhiều thay đổi quỷ dị, âm luật dễ nghe êm tai, lại sáng tạo ra một loại nhạc phổ, có thể ghi chép lại chính xác không sai âm điệu và pháp chỉ của khúc tử, trong mắt của ta, cho dù cầm kỹ của Lý huynh không bằng Phục Hy Thánh Nhân, chỉ sợ cũng không kém là bao nhiêu.”
Vốn dĩ Kim Linh Thánh Mẫu cảm thấy cầm kỹ của Lý Nguyên còn lợi hại hơn so với Phục Hy.
Chỉ có điều nàng thấy Phục Hy là ca ca của Nữ Oa, cho Phục Hy mấy phần mặt mũi.
Tha cho như thế, Nữ Oa vẫn kinh hãi một chút.
Nàng không nghĩ tới Kim Linh Thánh Mẫu lại còn quá sùng bái cầm kỹ của Lý Nguyên.
Đối với Nữ Oa, cả Tam giới Hồng Hoang, không có người nào có nửa trình độ so với ca ca Phục Hy của nàng.
So với Phục Hy không kém là bao nhiêu, đây không khỏi khiến Nữ Oa tràn ngập tò mò đối với cầm kỹ của Lý Nguyên.
“Bản thân ta muốn nghe, có phải ngươi thật lợi hại như thế hay không?”
Lý Nguyên phân phó đối với Thược Dược vẫn đứng ở bên cạnh hầu hạ nói: “Ngươi đi cầm phòng mang cây sáo kia cho ta.”
Thược Dược nhận lệnh đi.
“Cây sáo, đây chính là nhạc cụ ngươi phát minh sao?” Nữ Oa tò mò hỏi.
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Một loại phát minh trong đó.”
Nữ Oa: “...”
Nàng cảm thấy Lý Nguyên quá rắm thối!
“Ta nghĩ không có nhạc cụ gì có thể vượt xa Phục Hy Cầm.” Nữ Oa tự tin nói.
Lý Nguyên bình tĩnh tự nói: “Trong mắt của ta, nhạc cụ không phân chia cao thấp, chỉ có nhạc thủ có phân chia cao thấp.”
Nữ Oa nghe vậy, đột nhiên tâm trạng chấn động, nàng cảm thấy lời nói này của Lý Nguyên rất có đạo lý.
So sánh với Lý Nguyên điềm nhiên, bản thân ta xem lại!
Chẳng qua là ta không thừa nhận!
Chỉ chốc lát sau, Thược Dược mang cây sáo tới.
Nữ Oa nhìn thấy cây sáo, trong mắt không khỏi hiện lên một chút nghi hoặc.
Nàng phát hiện, hình như cây sáo này tản ra khí tức Lục Căn Thanh Tịnh trúc, tràn đầy đại đạo Thiền Ý và đạo vận Phạm âm vô tận.
Lục Căn Thanh Tịnh trúc còn được gọi là khổ trúc, chính là Tiên thiên linh căn cực phẩm, có thể phong bế lục giác của con người.
Chẳng qua Lục Căn Thanh Tịnh trúc không phải là đồ vật của Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề sao? Hai người quý trọng vô cùng, làm sao có thể để người khác bổ làm cây sáo?
Trăm suy nghĩ của Nữ Oa vẫn không có lời giải.
Không nghĩ ra, nàng dứt khoát hỏi Lý Nguyên: “Cây sáo này của ngươi dùng cái gì luyện chế?”
Lý Nguyên: “Đương nhiên là cây trúc rồi!”
Sắc mặt Nữ Oa tối sầm: “dĩ nhiên Ta biết là cây trúc, ta muốn hỏi cây trúc nào?”
“Ta biết!” Ðát Kỷ cất giọng nói: “Một gốc cây trúc bình thường ở sân sau trong rừng trúc, ban đầu là ta chặt giúp hắn!”
“Cây trúc bình thường!” Nữ Oa lắc đầu nói: “Đây rõ ràng là Lục Căn Thanh Tịnh trúc, thế nào lại là cây trúc bình thường!”
Lục Căn Thanh Tịnh trúc!
Ngoài Ðát Kỷ và Lý Nguyên, tất cả Kim Linh Thánh Mẫu và Tam Tiêu đều lộ ra vẻ khiếp sợ, không thể tin nổi nhìn chằm chằm cây sáo trên tay Lý Nguyên.
Đương nhiên Kim Linh Thánh Mẫu và Tam Tiêu đã nghe nói đại danh Lục Căn Thanh Tịnh trúc.
Chẳng lẽ trong viện của Lý Nguyên còn có một tiên thiên linh căn cực phẩm?
Ðát Kỷ thấy vẻ mặt sư tỷ khiếp sợ, nàng tò mò hỏi: “Lục Căn Thanh Tịnh trúc là cái gì, rất quý hiếm sao?”
Quỳnh Tiêu đáp: “Lục Căn Thanh Tịnh trúc là tiên thiên linh căn cực phẩm, dĩ nhiên rất quý rồi!”
Tiên thiên linh căn cực phẩm!
Ðát Kỷ nghe vậy, lập tức mừng rỡ, mắt lộ ánh sao, vui vẻ ra mặt, sắp không ngậm được miệng.
Phải biết rằng, loại trúc này chỉ có một cây ở sân sau.
“Miệng ngươi sắp vẹo!” Lý Nguyên dùng cây sáo nhẹ nhàng gõ xuống đầu của muội muội.
“Hắc hắc, ta thích!” Ðát Kỷ nghĩ đến cây trúc sau viện thì không nhịn được trộm vui mừng.
“Kỳ quái, tại sao nơi này có thể có Lục Căn Thanh Tịnh trúc?” Nữ Oa có phần nghi ngờ nói.
Chẳng lẽ Lục Căn Thanh Tịnh trúc giống thế giới trong hoa, là loại Đại Năng thần bí kia?
Ðát Kỷ không muốn để Linh Oa đạo nhân biết bí mật trong viện, vì vậy nàng nhanh chóng nói tránh đi: “Được rồi, đừng quan tâm nhiều như vậy, chúng ta vẫn nghe ca ta thổi khúc thôi.”
Nữ Oa nghe vậy, lập tức buông xuống nghi ngờ trong lòng, một đôi mắt to sáng rỡ nhìn chằm chằm Lý Nguyên.
Kim Linh Thánh Mẫu và Tam Tiêu cũng nhìn Lý Nguyên.
Lý Nguyên suy nghĩ một chút, lập tức thổi một khúc “Nhất Sinh Sở Ái” hắn vô cùng thích, cũng chính là bài chủ đề của “Đại Thoại Tây Du”.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất