Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 74 - Gái lớn gả chồng, Ðát Kỷ phải cưới!

Chương 74 - Gái lớn gả chồng, Ðát Kỷ phải cưới!


Thế này mà là thái độ nhìn thấy trưởng bối hả!
Hắn dùng lỗ mũi ừ lại một tiếng, rồi dẫn đầu đi vào phủ đệ, không hề xem mình là người ngoài.
Ðát Kỷ vụng trộm làm mặt quỷ với Lý Nguyên, lập tức vội vàng đi theo.
Lý Nguyên méo miệng, cũng đi theo vào.
Đi vào phòng khách, Tô Hộ đeo đại mã kim đao ngồi ở thượng tọa, hai người Ðát Kỷ và Lý Nguyên ngồi ở hai bên.
Tô Hộ nói với Ðát Kỷ: “Chờ sau khi chuyện ở triều đình kết thúc, ngươi thu dọn đồ đạc đi, cùng về Ký châu với ta.”
“Vì sao?”
Ðát Kỷ lấy làm kinh hãi.
Tô Hộ trầm mặt nói: “Ngươi đã trưởng thành, nên suy xét đến chuyện hôn nhân đại sự, sau khi trở về ta và nương ngươi sẽ tìm một nhà chồng tốt cho ngươi. Cứ luôn ở bên ngoài như thế này…”
Ðát Kỷ vội la lên: “Nhưng, nhưng, nhưng mà nữ nhi còn muốn học đạo tu tiên mà, không muốn gả cho người khác.”
Tô Hộ trầm giọng nói: “Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng, chuyện này cũng không xung đột với nhau, có cái gì mà muốn với không muốn.”
“Dù sao thì.... Ta không muốn lấy chồng bây giờ.”
Ðát Kỷ tức giận, giả vờ thục nữ.
Tô Hộ thấy nữ nhi dám phản bác mình, ngay lập tức giận dữ đến mức hàm râu run lên, hắn chỉ vào Ðát Kỷ lạnh lùng nói: “Ngươi nhìn ngươi xem, bây giờ còn dám mạnh miệng với vi phụ, làm gì còn dáng vẻ của đại gia khuê tú.”
“Ta cũng không muốn làm tiểu thư khuê các gì đó.”
Ðát Kỷ nhỏ giọng thầm thì nói.
Tô Hộ nghe vậy, càng giận đến tím mặt.
Hắn cố nén cơn tức, quay đầu nói với Lý Nguyên: “Ngươi là nghĩa huynh của Ðát Kỷ, Ðát Kỷ không hiểu chuyện, ngươi nên khuyên nhủ nàng mới đúng.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Ta nghĩ Ðát Kỷ nói rất đúng nha!”
Ðát Kỷ nghe vậy, lập tức không khỏi trộm lộ ra vẻ mặt đắc ý.
Hô hô! Nhưng mà, Tô Hộ lại tức giận đến thiếu chút nữa gân xanh trên trán muốn nổ tung.
Hắn hít sâu vài hơi, bấy giờ mới không làm mình giận ngất luôn.
Tô Hộ thở chậm giảm chút lửa giận, kiên nhẫn nói với Lý Nguyên: “Ta biết ngươi cưng chiều Ðát Kỷ, chẳng qua có một số việc không thể mặc cho trẻ con làm ẩu. Với lại nữ hài tử đã trưởng thành vẫn phải lập gia đình, không thể làm bà cô già cả đời chứ!”
Lý Nguyên bình tĩnh tự nhiên nói: “Chỉ cần không cố ý làm tổn thương người khác, thì tùy hứng không có gì không tốt cả. Còn có, bây giờ tu vi Ðát Kỷ đã sớm nhảy ra khỏi dòng sông thời gian, sinh mệnh vĩnh viễn bất diệt, đối với nàng bây giờ mà nói quy củ thế tục của phàm nhân đã không còn thực dụng. Đồng thời, trên đời này cũng không có nam tử nào có thể xứng với nàng.”
Tô Hộ thấy Lý Nguyên và Ðát Kỷ có cùng ý tưởng đen tối, lập tức hiểu mình để Lý Nguyên khai đạo cho Ðát Kỷ là đã tìm sai đối tượng.
Bởi vậy hắn không còn khách khí với Lý Nguyên nữa, giọng lạnh lùng nói: “Chỉ cần ta vẫn còn là phụ thân của nàng, thì nàng sẽ phải nghe quy củ của ta.”
Lý Nguyên thản nhiên nói: “Chỉ cần là chuyện Ðát Kỷ không muốn làm, thì... ngay cả Thiên vương Lão Tử cũng không thể ép buộc nàng.”
Tô Hộ cười lạnh nói: “Hừ, khẩu khí thật lớn, cũng không sợ gió lớn thổi nghẹo cổ.”
“Ta không nói mạnh miệng gì.”
Vẻ mặt Lý Nguyên bình tĩnh.
Ðát Kỷ thấy cha và ca ca ầm ĩ, trong lòng bất đắc dĩ.
Tô Hộ không muốn đấu miệng lưỡi với một tên tiểu bối, hắn đứng bật người lên, nói với Ðát Kỷ: “Bây giờ ngươi trở về với ta, nếu không, về sau ngươi vĩnh viễn đừng nhận người cha này nữa.”
Nói xong, hắn trực tiếp đi ra khỏi phòng.
Ðát Kỷ vội vàng nhỏ giọng nói với Lý Nguyên: “Xem ra cha ta thật sự tức giận, ta đi dỗ dành hắn rồi lại quay về.”
Lý Nguyên cũng không thể không để Ðát Kỷ đi dỗ cha nàng, đành phải gật đầu.
Vừa lúc hắn muốn đi Khoái Hoạt Lâm gặp đám người Thương Dung và Tỷ Can, sau khi sửa sang dáng vẻ lại một chút, không nhanh không chậm mà rời khỏi trạch viện....
Ngoài phòng, Tô Hộ và Ðát Kỷ ngồi trên xe ngựa.
Ðát Kỷ ân cần đấm vai cho Tô Hộ, vẻ mặt lấy lòng nói: “Cha, ngươi đừng tức giận, nếu không mà tức điên lên thì thân thể cha phải làm sao bây giờ?”
Tô Hộ thấy nữ nhi đi theo ra đây, lại còn đấm lưng cho mình, tức giận trong lòng không khỏi giảm đi mấy phần.
Chẳng qua, hắn vẫn đen mặt lại nói: “Nếu ngươi không muốn cha ngươi tức giận, thì nên về Ký châu với cha.”
Ðát Kỷ nói: “Nữ nhi sẽ trở về, bây giờ nữ nhi là Đại La Kim Tiên, muốn về Ký châu, cũng chỉ nhanh như chớp thôi.”
Tô Hộ thân làm vương hầu một phương, cũng hiểu rõ đẳng cấp tu tiên.
Đại La Kim Tiên đã có thể khai tông lập phái, cao nhân tuyệt đỉnh trấn áp một giới, ngay cả... là vương hầu tướng lĩnh gặp được, cũng phải lấy lễ để tiếp đón.
Hắn hơi khó tin hỏi nữ nhi: “Không phải ngươi mới tu luyện mấy năm thôi sao, tại sao có thể lợi hại như vậy được?”
Ðát Kỷ đắc ý nói: “Nữ nhi là thiên tài thôi.”
Tô Hộ gật đầu nói: “Ngược lại điểm này đúng là ngươi... mạnh hơn Lý Nguyên, Lý Nguyên này không làm việc được, giọng điệu không nhỏ, hắn là hoàn khố một giới, thậm chí ngay cả thiên vương Lão Tử cũng dám không để vào mắt!”
Ðát Kỷ bào chữa cho ca ca nói: “Thực ra ca ca rất lợi hại, phát minh rất nhiều thứ, cho dù là Thánh Nhân Độc Đoạn vạn cổ, cũng phải bội phục ca ca không thôi đó.”
“Hừ.”
Tô Hộ cười lạnh: “Ngươi cứ thổi đi, với cái tính cách ham ăn biếng làm như hắn, chắc Thánh Nhân còn có thể bội phục hắn được.”
Ðát Kỷ: “Ta nói thật đấy.”
Tô Hộ ngắt lời nói: “Được rồi, ngươi đừng nói đỡ cho hắn, hắn có lợi hại hay không, ta biết rõ ràng hơn ngươi. Còn có, về sau ngươi ít lui tới với hắn đi, trước kia ngươi còn nhỏ, cũng chẳng có gì, nhưng bây giờ ngươi đã lớn như vậy, mặc dù hắn là nghĩa huynh của ngươi, dù sao nam nữ vẫn khác nhau, cứ luôn ở cùng nhau cũng không tốt, dễ khiến người ta nói ra nói vào.”
Ðát Kỷ vội la lên: “Ai dám nói nói ra nói vào ta xé hắn ra bã!”
“Hửm?”
Tô Hộ bất thiện liếc sang nữ nhi.
Ðát Kỷ: “Dù sao thì.... Ta sẽ không tách khỏi ca ca.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất