Ta Thân Phận Đại Đạo Bị Muội Muội Đắc Kỷ Công Khai

Chương 75 - Lời đồn từ Tây Bá hầu Cơ Xương!

Chương 75 - Lời đồn từ Tây Bá hầu Cơ Xương!


Tô Hộ thản nhiên nói: “Chuyện này lại không phải do ngươi, bây giờ ta dẫn ngươi đi gặp mấy vị lão hữu, kính nhờ bọn họ giới thiệu cho ngươi một lang quân như ý.”
“Ta mới không cần lang quân như ý gì cả!”
Ðát Kỷ vội vàng hét lớn.
“Có phải là ngươi muốn làm cha ngươi tức chết mới cam tâm đúng không?”
....\
Vào lúc Ðát Kỷ và Tô Hộ ngồi xe ngựa đi ngang qua thành Nam, ba yêu mộ phần Hiên Viên vẫn luôn tìm kiếm người yêu phù hợp cho phụ thân trong khoảng thời gian này bất chợt nhìn thấy Tô Đát Kỷ trong xe ngựa.
“A, không ngờ thế gian này lại có tiểu mỹ nhân đẹp như thế!”
Trên mặt Tỳ bà ngọc thạch hiện lên một tia kinh diễm.
Sau khi Hồ ly chín đuôi trông thấy dung nhan tuyệt thế của Ðát Kỷ, không khỏi vừa mừng vừa sợ: “Chính là nàng, nếu có thể gửi hồn trên người nàng, lo gì không thể tiếp cận n Thụ!”
Chim trĩ chín đầu: “Chúng ta nhanh nhanh trộm theo sau đi, xem thử mỹ nhân tuyệt sắc này ở nơi nào.

Ðát Kỷ thấy xe ngựa của phụ thân dừng lại trước Khoái Hoạt Lâm, không khỏi bất ngờ nói: “A, sao cha lại dừng lại ở đây?”
Tô Hộ nói: “Nơi này là tửu lâu phồn hoa nhất Triêu Ca, ta và mấy vị lão hữu hẹn gặp mặt ở trong này.”
Hắn dùng giọng điệu khoe khoang nói với Ðát Kỷ: “Ngươi có biết hay không, trong tửu lâu này, cho dù là món ăn, rượu, điểm tâm hoặc là kỳ bài, hí khúc, đều là có một không hai trong thiên hạ, vô số vương hầu tướng lĩnh đều tranh nhau tới đây ăn cơm, đáng tiếc rất nhiều người đều không đặt trước được. Hôm nay chúng ta cũng nhờ hưởng ké ánh sáng của nhóm Thương thừa tướng, mới có thể ăn cơm trong này.”
“Cái này thì có gì mà không biết, trước kia mỗi ngày ta và ca ca đều tới đây ăn cơm, ăn muốn chán luôn rồi.”
Ðát Kỷ xem thường nói.
“Mỗi ngày đều tới đây ăn?”
Tô Hộ kinh ngạc nói: “Không phải ở đây không nhận đặt chỗ trước hay sao? Cho dù là thân vương đến cũng phải xếp hàng, còn có thể không đến lượt.”
Bình thường hắn đều ở Ký châu, rất ít khi đến chầu Triều Ca, bởi vậy hoàn toàn không biết rằng tửu lâu Khoái Hoạt Lâm là do Lý Nguyên mở.
Ðát Kỷ đang muốn giải thích, đúng lúc này, một giọng nói cởi mở đột ngột truyền đến từ phía sau.
“Ha ha ha, Ký châu hầu ngươi cũng đến rồi à.”
Tô Hộ vội vàng xoay người, chỉ thấy một lão già mặt mày hồng hào, râu tóc bạc trắng, người mặc áo mãng bào, đang dùng vẻ mặt đầy ý cười nhìn hắn.
Tô Hộ vừa trông thấy người tới, thì vội vàng chắp tay hành lễ nói: “Thì ra là Tây Bá hầu.”
Người vừa tới chính là Tây Bá hầu Cơ Xương, bên cạnh hắn còn có Tây Kỳ đại thần Tán Nghi Sinh đi theo.
Tô Hộ vội vàng gọi Ðát Kỷ: “Ðát Kỷ, mau mau bái kiến Tây Bá hầu.”
Hắn lại nói với Cơ Xương: “Đây là tiểu nữ của ta, Ðát Kỷ.”
“Bái kiến Tây Bá hầu.”
Ðát Kỷ ung dung hành lễ với Cơ Xương. Cơ Xương trông thấy Tô Đát Kỷ, không khỏi có cảm giác kinh diễm, hắn tán thán nói với Tô Hộ: “Lệnh ái lớn lên khuynh quốc khuynh thành, khiến người ta hâm mộ.”
Tô Hộ nói: “Con gái nhỏ ngang bướng, ta đang muốn tìm nhà chồng dạy dỗ lại tính tình của nàng, nếu Tây Bá hầu có ứng cử viên thích hợp, còn xin giới thiệu thử giúp ta.”
Đột nhiên Cơ Xương cười lên: “Nói đến tuyển rể, ngược lại làm ta nhớ tới một sự việc buồn cười.”
“Chuyện gì thế?”
Tô Hộ hỏi.
Cơ Xương nói: “Ta nghe nói Thương Dung, Tỷ Can, Đặng Cửu Công, Hoàng Phi Hổ mấy người đó vì tranh đoạt một vị rể hiền, mà quậy đến túi bụi, thiếu chút nữa đã đánh nhau.”
Tô Hộ kinh ngạc nói: “Thanh niên tài tuấn thế nào, mà lại có thể khiến cho Thương thừa tướng, Vũ Thành vương tranh đoạt?”
Cơ Xương và Tô Hộ vừa đi vừa nói chuyện: “Nghe nói là kỳ tài có một không hai ngang trời dọc đất, tuổi tác người này không lớn lắm, lại đầy bụng kinh luân, ngay cả Văn thái sư cũng khen hắn không dứt miệng.”
Tô Hộ càng nghe càng kinh ngạc: “Ngay cả Văn thái sư cũng khen không dứt miệng, rốt cuộc người này là tử đệ của thế gia đại tộc nào vậy?”
Ngay cả Ðát Kỷ cũng có chút tò mò, thầm nghiêng tai lắng nghe.
Cơ Xương: “Hình như người này không phải là tử đệ thế gia đại tộc, đúng rồi, Tỷ Can nói tửu lâu Khoái Hoạt Lâm chính là do... hắn mở.”
“Phụt!”
Đột nhiên, Ðát Kỷ lập tức bị Cơ Xương dọa cho sặc.
Nàng tuyệt đối không ngờ rằng, người hiếm có như không tồn tại mà Cơ Xương nói khoác, vậy mà lại là ca ca cá mặn của nàng.
Ca ca cá mặn được coi trọng như thế luôn sao? Còn có cả mấy người tranh đoạt muốn hắn làm rể hiền! Tô Hộ không để ý đến nữ nhi.
Giờ phút này hắn cũng bị Cơ Xương dọa cho ngạc nhiên không nhẹ.
“Mặc dù tửu lâu Khoái Hoạt Lâm ngày kiếm đấu vàng, nhưng người này không phải người của thế gia đại tộc, vậy mà Thương thừa tướng và Vũ Thành vương lại phải tranh đoạt.”
Vẻ mặt Tô Hộ không ngờ nổi.
Cơ Xương nói: “Như thế càng có thể nói rõ người này có đại tài. Với lại hẳn ngươi đã từng nghe nói đến chuyện của tam vương tử n Ly đúng không?”
Tô Hộ vội gật đầu nói: “Tất nhiên biết rõ, nghe nói tam vương tử đắc tội một cao nhân lợi hại, bị cao nhân đánh gãy tay chân, trên mặt còn khắc chữ, mà ngay cả Văn thái sư cũng phải lấy lòng cao nhân kia, hoàn toàn không dám truy cứu trách nhiệm của cao nhân.
Cho nên Trụ Vương đè việc này xuống.
Cơ Xương buồn bã nói: “Ta nghe nói, vị cao nhân kia chính là... lão bản của tửu lâu Khoái Hoạt Lâm này, bây giờ ngươi cảm thấy, chuyện hắn có phải tử đệ thế gia đại tộc còn quan trọng nữa hay không?”
“Khụ khụ khục!”
Ðát Kỷ nhịn không được, lại bị sặc nước bọt lần nữa.
Với lại lần này còn ho lợi hại hơn.
Ca ca đánh gãy tay chân Tam vương tử còn khắc chữ trên mặt đối phương. Ðát Kỷ luôn cảm thấy ca ca ôn tồn lễ độ, làm việc không nóng không vội, đặc biệt là đối với nàng, tính kiên nhẫn cực kỳ tốt, nàng không ngờ rằng ca ca lại còn có một mặt giận dữ như thế...
Tô Hộ thấy nữ nhi liên tục thất lễ ở trước mặt Tây Bá hầu, vốn là muốn răn dạy nữ nhi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất