Chương 85 - Làm loạn kế hoạch của Nhân giáo và Xiển giáo!
Phải biết rằng Thánh Nhân đã sớm vượt ra khỏi Tam giới ngũ hành, thời không trường hà, sao Lý Nguyên có thể biết hắn muốn đến! Trong lòng Lão Tử chấn động, trên mặt lại khôi phục bình tĩnh, đi về phía đại viện với Cơ Xương.
“Tại hạ Cơ Xương, không biết đạo hiệu của đạo trưởng đây là gì?”
Cơ Xương thấy Lão Tử khí chất phi phàm, lại đến thăm Lý Nguyên, không khỏi nói ra lời chào hỏi.
Từ đây có thể khai ra, Cơ Xương quả thật rất giỏi giao tiếp với người khác.
Lão Tử chắp tay: “Bần đạo họ Lý, Tây Bá hầu có thể gọi ta là Lý đạo trưởng.”
Cơ Xương nghe thấy Lão Tử mở miệng đã nói ra thân phận của hắn, không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Cái tên Cơ Xương trong triều đình có lẽ không ai không biết, nhưng ở bên ngoài triều đình, đại đa số mọi người chỉ biết Tây Bá hầu, lại không biết Cơ Xương.
Hắn tò mò hỏi Lão Tử: “Trước đây Lý đạo trưởng đã gặp ta sao?”
“Chưa từng gặp.”
Lão Tử lắc đầu nói.
“Vậy sao đạo trưởng biết ta là Tây Bá hầu?”
Cơ Xương càng giật mình hơn.
Lão Tử thản nhiên nói: “Bần đạo hiểu được chút khí vận tướng mạo.”
“Không ngờ đạo trưởng còn là cao nhân đắc đạo.”
Cơ Xương khen ngợi.
Lão Tử hỏi Cơ Xương: “Không biết Tây Bá hầu tới tìm Lý Nguyên tiểu hữu là có chuyện gì?”
Cơ Xương không giấu diếm, nói thật: “Hôm nay Cơ Xương đến bái tiên sinh là hy vọng tiên sinh có thể xuất sĩ đến Tây Kỳ làm tướng, mang lại lợi ích cho lê dân Tây Kỳ.”
“Cái gì?”
Sau khi Lão Tử biết được mục đích của Cơ Xương, khiếp sợ đến mức suýt chút nữa tròng mắt sắp lồi ra.
Thừa tướng tương lai của Tây Kỳ không phải là đệ tử Khương Thượng của Nguyên Thủy sư đệ sao? Sao Cơ Xương lại đến mời Lý Nguyên làm tướng, Lão Tử nhanh chóng thôi diễn thiên cơ một chút.
Đáng tiếc, hiện giờ lượng kiếp đã mở, thiên cơ mơ hồ một mảng, hoàn toàn không cách nào thôi diễn được chuyện lớn này.
Huyền Đô đại pháp sư đi theo phía sau Lão Tử cũng bị khiếp sợ đến trợn mắt há mồm.
Hắn là đệ tử thân truyền duy nhất của Lão Tử, tất nhiên cũng biết Lão Tử với nhị sư bá sắp xếp Khương Tử Nha phụ tá Tây Kỳ phạt Trụ.
Nhưng hiện tại chủ Tây Kỳ lại đến mời Lý Nguyên, chẳng phải là làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của Nhân giáo và Xiển giáo sao? Sao nén được kích động trong lòng, hắn ra vẻ tò mò hỏi Cơ Xương: “Sao Tây Bá hầu lại mời Lý Nguyên làm tướng?”
Tây Bá hầu nghe vậy, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ thản nhiên: “Tiên sinh tri thức uyên bác, đối với việc thống trị đất nước lại có được cái nhìn không ai sánh kịp, hôm qua sau khi ta nghe tiên sinh bàn luận rất nhiều, càng bái phục sát đất tài hoa của tiên sinh, nếu tiên sinh đồng ý đến Tây Kỳ xuất sĩ làm tướng thì chính là phúc của bá tánh thiên hạ.”
Nói xong, Cơ Xương đột nhiên ôm quyền thỉnh cầu: “Lý đạo trưởng quen biết tiên sinh, lát nữa xin Lý đạo trưởng có thể nói mấy câu hay ho trước mặt tiên sinh giúp Cơ Xương, để tiên sinh đồng ý xuất sĩ, Cơ Xương vô cùng cảm kích.”
Lão Tử nghe vậy, da mặt không khỏi co giật một chút.
Sao hắn có thể nói giúp Cơ Xương được, nếu Lý Nguyên thật sự đồng ý Cơ Xương, vậy thì Khương Tử Nha sao đây? Kế hoạch của Nhân giáo và Xiển giáo sao đây, hắn chẳng những sẽ không nói giúp Cơ Xương, ngược lại còn muốn nghĩ cách ngăn cản cách nghĩ muốn Lý Nguyên xuất sĩ.
Hôm nay đến đúng rồi! Lão Tử cười giả tạo: “Nhất định, nhất định.”
Cơ Xương thấy Lão Tử đồng ý, không khỏi mừng rỡ quá đỗi.
Cảm thấy cơ hội thuyết phục Lý Nguyên lại lớn hơn một phần.
Kể từ ngày hôm qua, sau khi nghe giải thích trị quốc của Lý Nguyên, hắn đã kích động đến mức cảm thấy phấn khích, hoa tay múa chân vui sướng, kêu lên bản thân hắn đã phát hiện ra nhân tài lương tướng.
Đêm qua hắn nhớ lại bốn phương pháp mở ra Vương triều thịnh thế mà Lý Nguyên nói, càng cảm thấy tuyệt vời không thể tả.
Vì vậy, sau một đêm, hắn đã đến thăm Lý Nguyên, không thể chờ đợi muốn thuyết phục Lý Nguyên đến Tây Kỳ làm tướng.
Lúc đi ngang qua biển hoa, Lão Tử hỏi Huyền Đô: “Ngươi nhìn thấy gì từ những bông hoa này?”
Huyền Đô vốn không cảm giác được gì, chỉ là hắn thấy lão sư cố ý hỏi thì biết ngay bên trong ắt có thâm ý.
Hắn vội vàng ngưng thần quan sát những… biển hoa này.
Lập tức cảm thấy một luồng khí tức yên tĩnh cổ xưa tràn ngập.
Hắn chỉ cảm thấy cứ như bản thân đang trong Hỗn độn vô biên, xung quanh là từng ngân hà và thế giới xoay tròn.
Chỉ là, mặc dù hắn phóng ra toàn bộ thần thức cũng chỉ cảm nhận được đến đây, còn thứ sâu hơn lại không cảm nhận được.
Huyền Đô đại pháp sư lộ vẻ ngạc nhiên trả lời Lão Tử: “Không biết tại sao, đệ tử dường như cảm nhận được thế giới Đại Thiên.”
Lão Tử hài lòng gật đầu: “Ngươi có thể cảm nhận được bước này đã rất tốt rồi, những đóa hoa lá xanh thật ra chính là... từng thế giới Đại Thiên.”
Huyền Đô lập tức khiếp sợ đến trợn mắt há mồm, hắn nhìn biển hoa, lại nhìn lão sư, thất thanh kêu lên: “Những… biển hoa này đều là thế giới Đại Thiên, sao có thể? Lẽ nào là Thánh Nhân nào đó tạo ra sao?”
Lão Tử lắc đầu nói: “Không biết là ai tạo ra, chỉ là chắc chắn là tồn tại không thấp hơn Thánh Nhân.”
Rung động trong lòng Huyền Đô rất lâu vẫn không thể ổn định.
Không phải hồng hoang chỉ có sáu Thánh Nhân thôi sao? Chẳng lẽ còn có Thánh Nhân khác tồn tại. Trong lúc nói chuyện, đoàn người đã đi đến hồ nước.
Lúc này Lý Nguyên đang câu cá trên chiếc cầu vòm giữa hồ.
Thược Dược mặc trang phục nô tỳ cung kính đứng phía sau, nhẹ nhàng bóp vai cho Lý Nguyên.
Trong một thế giới Hỗn Độn trong hồ gần đây thai nghén ra một con hung thú khủng bố… là Hỗn Độn Sai Cổ.
Con Hỗn Độn Sai Cổ này qua lại không dấu vết, còn có thể huyễn hóa ra hàng tỷ phân thân, đồng thời ký sinh chư thiên vạn tộc, khiến cho cái đó của Sai Cổ... Sinh linh của thế giới Hỗn Độn dường như đều biến thành ký sinh trùng thể của Sai Cổ, ngay cả Thánh Nhân cũng không thoát được.
Lý Nguyên thấy bản lĩnh con Sai Cổ này quá lớn, quá khát máu, bởi vậy chuẩn bị câu nó ra, tránh tiếp tục gây họa cho sinh linh của thế giới Hỗn Độn.