Chương 91: Bách Lý Tông muốn chết
Trong một phủ đệ phú thương thuộc Thiên Bình Vương Triều, một nam tử trung niên ăn mặc quý giá nói: “Vi phụ có chút quan hệ bên Toại Nguyên Vương Triều, cũng sắp làm được hộ tịch cho chúng ta bên đó rồi. Đến lúc ấy chúng ta chỉ cần chuyển dời tài sản qua bên kia là sẽ bình an vô sự!”
“Phụ thân, chúng ta phải làm vậy thật sao?” Một thiếu niên nhút nhát nhìn phụ thân mình.
Nam tử trung niên nhíu ày, nhưng vẫn kiên nhẫn đáp: “Bây giờ Hoàng đế bệ hạ gặp chuyện băng hà, tin quân đội chiến bại liên tục truyền về. Không cần đoán cũng biết, Yên Thủy sắp nghênh đón một cơn rung chuyển lớn rồi. Chúng ta muốn tham gia trong đó mà không chút hao tổn là không có khả năng.”
Một đứa nhỏ mới năm tuổi tủi thân nói: “Phụ thân, nhi tử không muốn rời khỏi đây.”
Nam tử trung niên nghe vậy ngồi xổm xuống, cười với đứa bé: “Yên tâm, chờ chúng ta đến Toại Nguyên Vương Triều, dàn xếp ổn thỏa rồi sẽ lại quay về đây buôn bán. Dù sao tuy Yên Thủy Vương Triều rung chuyển không thôi nhưng không thể phủ nhận sự giàu có của Yên Thủy mạnh nhất cả bốn vương triều. Sau đó chúng ta lại lấy tiền kiếm ở đây mang về Toại Nguyên Vương Triều.”
Đứa bé tủi thân nói: “Chúng ta không thể chờ an ổn lại về đây ở sao?”
Nam tử trung niên lắc đầu: “Có vài nơi của Yên Thủy Vương Triều tốt thật, nhưng bây giờ Toại Nguyên Vương Triều một đường thẳng tiến sớm muộn gì cũng có siêu việt của nó. Huống chi ta nghe đâu bên Toại Nguyên Vương Triều xuất hiện thế lực lục phẩm...”
Nam tử trung niên thấy tiểu nhi tử mơ màng không hiểu thì phì cười: “Còn nữa, không khí bên Toại Nguyên Vương Triều mới mẻ hơn bên này nhiều, Yên Thủy Vương Triều không so được.”
“Không khí mới mẻ?” Đứa bé nghi hoặc.
Hoàng cung Toại Nguyên Vương Triều.
Dạ Mệnh ngồi trên ngai vàng cười nói: “Hoàng đế của Yên Thủy, Thiên Bình, Phá Thế đều đã bị bản Các chủ phái người ám sát. Giờ ngươi chỉ cần theo lệnh ta, phái binh nhập trú ba vương triều là được rồi.”
“Các... Các chủ đại nhân, chuyện này...”
Vẻ mặt Từ Nhai Sinh sững sờ như bị sét đánh, giật mình khi nghe tin tức kinh thế hãi tục này.
Lát sau hắn khôi phục tinh thần, áp chế sự khiếp sợ trong lòng, khom người làm lễ với Dạ Mệnh: “Thuộc hạ tuân mệnh.”
Roạt!
Khoảng không bên cạnh Từ Nhai Sinh thoáng gợn sóng. Một sát thủ nhất đẳng hàng chữ Nhân từ giữa đi ra.
“Các chủ đại nhân.”
Sát thủ quỳ một gối trước mặt Dạ Mệnh.
Từ Nhai Sinh có vẻ nhận ra bản thân không nên ở lại thêm nữa, hắn bèn nói: “Các chủ đại nhân, thuộc hạ cáo lui trước.”
Thấy Dạ Mệnh phất tay, Từ Nhai Sinh thối lui.
Dạ Mệnh hờ hững nói: “Có chuyện gì? Nói đi.”
“Khởi bẩm Các chủ đại nhân, vừa rồi Vô Ngân đại nhân truyền tin về. Tin nói bọn họ vừa chém giết ba gã trưởng lão Bách Lý Tông muốn nhúng tay vào việc này.”
“Trưởng lão Bách Lý Tông à...”
Dạ Mệnh cau chặt mày, cũng tùy ý buông bỏ vài thắc mắc trong lòng.
Xem ra tin hắn nghe được là đúng, Yên Thủy Vương Triều thật sự có quan hệ sâu xa với Bách Lý Tông. Vậy mà có thể khiến ba trưởng lão của Bách Lý Tông đích thân ra tay.
Như thế có thể thấy được, hai nhi tử của Phúc Mộc Chu ở Bách Lý Tông sống rất khá, thậm chí có thể là đối tượng Bách Lý Tông coi trọng bồi dưỡng trọng điểm gì đó.
Chẳng qua bọn họ trăm triệu không ngờ rằng Dạ Mệnh đã phòng bị từ trước cả khi nhận được tin tức rồi.
Vậy nên sát thủ được phái đi ám sát Phúc Mộc Chu khác hẳn sát thủ đi hai hướng còn lại, cả hai đều không phải người đơn giản.
Đặc biệt là Vô Ngân.
Đến giờ Dạ Mệnh còn nhớ giới thiệu vắn tắt khi triệu hồi ra Vô Ngân.
[Tên: Vô Ngân.
Thân phận: Sát thủ tam đẳng hàng chữ Huyền của Huyết Sát Các.
Tu vi: Dưỡng Thần Bát trọng thiên.
Công pháp: Bạt Kiếm Thuật, Thôi Tâm Chú, Thăng Long Kiếm Pháp, Hằng Tâm Kiếm Quyết...
Giới thiệu vắn tắt: Thiên tài kiếm đạo tới từ thế giới võ thuật cao cấp nào đó, sau khi đột phá tới Động Phủ Cảnh bị người ám toán, tu vi bị phong ấn xuống Dưỡng Thần Bát trọng thiên.]
Bị phong ấn tương đương với có cơ hội cởi bỏ.
Một khi cởi bỏ chính là cường giả Động Phủ Cảnh chân chính, hời quá còn gì.
Đây cũng là lý do vì sao Vô Ngân có thể dễ dàng chém giết ba gã Dưỡng Thần Cảnh nhẹ nhàng như vậy.
Dạ Mệnh hỏi: “Thám tử phái đi trinh sát động tĩnh Bách Lý Tông có truyền tin tức gì về không?”
Sát thủ lắc đầu: “Từ khi thám tử truyền tình báo về lần trước đến giờ, bên phía Bách Lý Tông đều không có gì khác thường nữa. Thuộc hạ đoán bọn họ còn chưa hay tin ba trưởng lão của mình đã ngã xuống.”
“Được rồi, vậy báo với thám tử bên kia không cần theo dõi nữa. Gọi về cả đi.”
Sát thủ nghe vậy thì nghi hoặc, trong lòng không rõ vì sao Dạ Mệnh lại ra lệnh như vậy, nhưng một câu tiếp đó của Dạ Mệnh lại khiến hắn ta sững sờ không thôi.
“Truyền lệnh cho các sát thủ, yêu cầu bọn họ đều tự chuẩn bị sẵn sàng. Ba ngày sau bản Các chủ muốn Bách Lý Tông này biến mất khỏi bản đồ thế lực Thiên Nguyên Châu này!”