Chương 92: Chuẩn bị
Nét mặt vốn bình lặng của Dạ Mệnh chợt nở rộ vẻ thị huyết, đưa mắt nhìn sát thủ kia: “Hiểu chưa?”
“Rõ, thuộc hạ tuân mệnh!”
Sát thủ vội vàng gục đầu, sau đó rời khỏi nơi này.
Bốn bề vắng lặng.
Dạ Mệnh ngồi tại Long Ỷ trên cao, ánh mắt bình tĩnh.
“Bách Lý Tông ơi Bách Lý Tông à. Nếu các ngươi đã dám duỗi tay đến nơi này của ta thì đừng trách ta dùng các ngươi khai đao.”
Hôm trước, Toán Loạn Thiên đã nói cho hắn, trước đó từng có trưởng lão tự xưng là sứ giả của Bách Lý Tông chạy tới một phân các của Huyết Sát Các tại Toại Nguyên Vương Triều. Một lời không nói đã đánh thương vài sát thủ trong các, hơn nữa vênh váo tự đắc bỏ lại một câu:
'Chỉ cần Dạ Mệnh nguyện ý giao Toại Nguyên Vương Triều và Huyết Sát Các cho Bách Lý Tông quản lý thì Dạ Mệnh có thể ngoại lệ, trực tiếp trở thành Cung Phụng của Bách Lý Tông, hưởng hết vinh hoa phú quý!'
Nghĩ đến đây, Dạ Mệnh không nhịn được cười nhạo thành tiếng. Đúng là trong rừng lớn có đủ loại chim.
Kết cục của vị kia trưởng lão kia không cần đoán cũng biết.
Chuyện này xảy ra chưa tới nửa khắc, sát thủ hàng chữ Huyền đã xuất hiện trợ giúp.
Trực tiếp phế bỏ tu vi và đôi cánh tay của đối phương.
Chẳng qua Dạ Mệnh không lập tức xử tử ông ta mà thả ông ta ngã lộn nhào trở về. Về phần lý do không giết cũng đơn giản thôi. Hắn cực kỳ muốn biết Bách Lý Tông thấy trưởng lão mình phái ra ngã nháo nhào về tới sẽ phản ứng thế nào.
Chỉ là một trò đùa dai.
[Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến.]
]Thưởng 1 sát thủ nhị đẳng hàng chữ Huyền, 20 sát thủ tam đẳng hàng chữ Huyền, 600 sát thủ nhất đẳng hàng chữ Nhân, 1000 sát thủ nhị đẳng hàng chữ Nhân, 2000 sát thủ tam đẳng hàng chữ Nhân, 500 Trảm Hồn Đao (Huyền giai hạ phẩm), 1000 Hắc Bào chữ Nhân (Hoàng giai thượng phẩm), 200 Hắc Bào chữ Huyền…]
[Đã tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến mới, thỉnh kí chủ tự xem xét.]
Giọng nói dễ nghe của Hệ Thống vang lên liên tiếp.
“Rốt cục hoàn thành. Chậc chậc, phần thưởng lần này đúng là khiến người ta nhỏ dãi ba thước.”
Dạ Mệnh không nhịn được rướn môi cười.
Một Động Phủ, hai mươi Dưỡng Thần, sáu trăm Động Linh, một ngàn Uẩn Linh, lại thêm ba nghìn Nhục Thân nữa. Quy mô này cũng đủ để tiêu diệt một thế lực lục phẩm mạnh mẽ.
Đối với Dạ Mệnh lúc này thì chẳng khác nào hổ thêm cánh. Dạ Mệnh hài lòng gật gù, mở ra mô tả nhiệm vụ chính tuyến mới.
[Chủ tuyến: Tiêu diệt Tông môn trong vòng vạn dặm, dương danh Huyết Sát Các khắp Thiên Nguyên Châu.]
[Phần thưởng: 1 Sát Thần Hư Ảnh (Thánh Cảnh)]
“Sát Thần Hư Ảnh lại là cái quỷ gì? Mà đằng sau còn nhấn mạnh Thánh Cảnh nữa. Phải biết rằng Thánh Cảnh là tồn tại chỉ có ở Thánh địa nhất phẩm và Tông môn lớn nhị phẩm mà thôi. Lần này Hệ Thống thật hào phóng, thưởng thật lớn.”
Dạ Mệnh vô thức cảm thấy hậm hực, nhưng rất nhanh lại lắc đầu. Hệ thống nhà người ta đều cho chút đồ vật rách nát còn đòi ký chủ liều chết liều sống. Mà hệ thống nhà mình có thể nói là Hệ Thống lương tâm nhất rồi.
Thiên Nguyên Châu.
Giữa những chặng núi non chập chùng liên miên không dứt có một tòa kiến trúc tráng lệ, quỳnh lâu điện ngọc to lớn vôc ùng.
Nơi này chính là thế lực lục phẩm tiếng tăm lừng lẫy khắp Thiên Nguyên Châu. nơi đặt Nghị sự đường của Bách Lý Tông.
“Nực cười, Huyết Sát Các này rõ ràng không đặt Bách Lý Tông ta vào mắt chút nào, dám quang minh chính đại, công khai giết trưởng lão Bách Lý Tông ta!”
Tông chủ Bách Lý Tông - Ninh Phong Hạ tức sùi bọt mép. Hai bên hắn là trưởng lão nội, ngoại môn Bách Lý Tông đứng chỉnh tề.
Khí thế bọn họ phát ra đều không ngoại lệ, toàn bộ là Dưỡng Thần Cảnh!
“Đúng vậy tông chủ, Huyết Sát Các này không chỉ vô lý vô cớ, sát thủ trong các đều là hạng người tàn nhẫn độc ác, không khác gì Ma Tông cả!”
“Ta vốn mang ý định đàm phán trong hòa bình mà tới, không ngờ Huyết Sát Các không nói hai lời đã đánh lén ta, cũng phế bỏ tu vi và hai tay của ta. Tông chủ, ngài nhất định phải đòi lại công đạo cho ta!”
Một lão giả gương mặt già nua, bị phế bỏ tu vi và hai tay đứng bên phải kêu rên. Người này chính là vị trưởng lão Bách Lý Tông phái đến mà Dạ Mệnh đã nhắc.
“Yên tâm đi Lư trưởng lão, ngài cứ việc an tâm dưỡng thương. Bản Tông chủ sẽ báo thù cho ngài...”
Ninh Phong Hạ nhìn về phía Lư trưởng lão, giọng nói bình thản.
“Đa tạ tông chủ.”
Lư trưởng lão gật đầu đáp lại.
Cùng lúc đó, trong lòng hắn dữ tợn thầm nghĩ: 'Huyết Sát Các các ngươi dám phế tu vi bản trưởng lão, bản trưởng lão phải bắt các ngươi trả lại gấp mười!
“Còn bao nhiêu trưởng lão ra ngoài đến giờ chưa về?” Ninh Phong Hạ hỏi.
“Khởi bẩm tông chủ, còn Lộc trưởng lão và Thanh trưởng lão gặp chuyện bị trì hoãn, tạm thời không thể về kịp.”
“Các trưởng lão còn lại nhận được mệnh lệnh của tông môn đều đang nhanh chóng quay về.”
Ninh Phong Hạ hơi cân nhắc một thoáng: “Được rồi, vậy bảo hai người kia không cần về nữa.”