Chương 126: Trồng trọt? Nuôi cá? (1)
Đối với nhân vật như thế này, có thể nói là trường sinh bất lão.
Hắn hít một hơi thật sâu rồi nói: “Lý tiền bối, xin hãy thu hai người chúng ta làm đồ đệ.”
Lục Nhượng cũng vội vàng mở miệng nói: “Xin tiền bối thu hai người chúng ta làm đồ đệ.”
Thật sự đến đây để bái sư.
Lý Phàm lập tức nở nụ cười, lần này có hai người đến, cũng coi như là một khởi đầu tốt.
Nhưng chuyện thu đồ đệ này cũng không thể quá tùy tiện được.
Thà ít mà tốt còn hơn.
Cũng cần phải cẩn thận mới được.
“Vì sao hai người các ngươi muốn bái ta làm thầy?”
Lý Phàm đặt câu hỏi.
Vẻ mặt của Long Tử Hiên rất chân thành, nói: “Tiền bối, mặc dù vãn bối được sinh ra ở trong một gia đình cũng miễn cưỡng khá giả, thế nhưng, ở trong gia tộc cũng không được yêu thích, lần này cũng chỉ bị bắt buộc phải đi đến dãy núi Thương Ly… Vãn bối cứ tưởng rằng mình đã chết chắc rồi, nhưng không thể nào ngờ lại đi vào nơi ẩn cư của tiền bối.”
“Vãn bối chỉ mong muốn được ở bên người của tiền bối, lắng nghe lời dạy bảo, xin tiền bối nhận lấy vãn bối, chắc chắn vãn bối sẽ cố gắng chăm chỉ học tập.”
Lý Phàm không khỏi gật đầu, không ngờ lại là một tiểu hài tử không may.
Bây giờ dãy núi Thương Ly cũng đã bị sụp đổ từ lâu, hắn còn bị gia tộc ép buộc đi vào trong này, thực sự đáng thương.
Gương mặt của Lục Nhượng lại tràn đầy vẻ say mê, nhìn Lý Phàm nói: “Tiền bối, tiền bối… Vãn bối muốn đi theo bên cạnh người để học kỹ thuật trồng trọt. Cả đời này của ta rất yêu thích chuyện này, nếu như có một ngày ta có thể trồng ra được một cây đào như thế, vãn bối dù chết cũng cam tâm tình nguyện.”
Đó là sở thích cả đời này của hắn!
Chính là trồng trọt.
Trồng các loại linh dược, linh thụ.
Trồng trọt chính là sinh mệnh của hắn.
Ở trên đạo này, hắn chính là một tín đồ trung thành.
Nghe vậy, Lý Phàm không khỏi gật đầu, hai người này cũng đều không tệ lắm.
“Đều là duyên phận, nếu như hai người các ngươi đã tới đây rồi, vậy thì ở lại đi.”
Lý Phàm mỉm cười.
Nghe vậy, hai người đều mừng rỡ như điên.
Vị tiền bối này đã thu nhận bọn họ!
“Trời ơi, ta không có nghe nhầm chứ? Ta không có nghe nhầm chứ?”
Lục Nhượng thực sự không thể tin được đây lại là sự thật.
“Chúng ta thực sự đã bái sư thành công… Bái sư thành công!”
Cả người của Long Tử Hiên đều khẽ run rẩy.
Giờ phút này, hắn thực sự muốn ngửa mặt lên trời hét lớn, muốn trút bỏ hết tất cả những oán hận trong suốt hơn hai mươi năm qua.
Trước đây hắn đã phải chịu đựng rất nhiều áp lực ở bên trong Hoàng Triều, bị người châm biếm, chèn ép, nếm đủ loại chua xót.
Hôm nay, hắn cũng chỉ ôm lòng liều chết mà đến đây, thế nhưng thật sự không thể nào ngờ hắn lại có thể có được phúc duyên như vậy.
Ông trời ơi, rốt cuộc người cũng mở mắt sao?
Rốt cuộc cũng nghe được sự không cam lòng của hắn?
Hắn vô cùng kích động.
“Được rồi, lại đây ngồi đi, không cần quá mức câu nệ làm gì.”
Lý Phàm mỉm cười.
Nam Phong đã bưng nước trà đi tới, chia cho mỗi người bọn hắn một chén.
“Chạy được đến nơi này cũng cảm thấy mệt mỏi rồi, uống chén trà giải khát một chút.”
Lý Phàm hiền hậu nói.
Hai người đều nâng chén trà lên.
“Ồ?”
Trong mắt của Long Tử Hiên hiện lên một vẻ sợ hãi.
Trong nháy mắt khi uống chén trà này, hắn cảm nhận được rõ ràng linh đài của hắn lập tức trở nên vô cùng minh mẫn, toàn bộ tế bào ở trong cơ thể cũng đang sôi sục.
Lúc này, Long Hồn sứt mẻ ở trong cơ thể giống như mặt đất nứt nẻ gặp được mưa rào, không ngờ lại có xu thế muốn tăng trưởng.
Ở trong một nháy mắt này, ngộ tính và sự sắc bén của hắn cũng đột nhiên tăng mạnh.
Hắn lập tức hiểu rõ, cái hồ nước ở trong sân nhỏ chính là nơi mà mình muốn đi đến.
Hơn nữa, trong khi nước trà này vào bụng, tu vi khó có thể tăng tiến lúc trước lại có xu thế đột phá, hơn nữa lại đột phá hai cảnh giới, rốt cuộc từ cảnh giới Kim Đan Cảnh đến Nguyên Anh Cảnh.
Hắn… Đã kẹt tại gông cùm xiềng xích của Kim Đan Cảnh trong mấy năm rồi.
Hôm nay, lại có thể đột phá chỉ bởi một ly trà…
Hắn nghĩ không biết bản thân có đang nằm mơ hay không nữa.
Còn Lục Nhượng, trong nháy mắt đầu óc cũng trở nên tỉnh táo, tinh thần sảng khoái, giống như vừa mới tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài.
Trong thoáng chốc hắn cũng cảm nhận được ở bên trong cây đào kia đang tỏa ra hàng vạn tia tiên quang, tồn tại kinh khủng vô thượng.
“Trời ơi, rốt cuộc làm thế nào mà Lý tiền bối có thể trồng ra được một cây bảo thụ như thế…”
Hắn càng cảm thấy mong đợi hơn.
Đồng thời, tu vi của hắn cũng đột phá một cách khoa trương hơn.
Trực tiếp từ Trúc Cơ Cảnh tầng ba đột phá lên cảnh giới Kim Đan Cảnh tầng năm.
Rõ ràng, cảnh giới ban đầu của hắn thực sự quá thấp cho nên mới tăng trưởng một cách nhanh chóng như thế.