Chương 155: Cao nhân ẩn thế.
Long Tử Hiên quay đầu lại.
Chỉ thấy Hoàng Chủ Long Tiếu Thiên của Thánh Long Hoàng Triều đang đi tới, trên mặt tràn đầy khẩn trương, nói: “Con ta, ngươi đã trưởng thành đến mức độ này, vi phụ thực sự rất vui vẻ… Vi phụ quyết định sẽ lập ngươi làm Hoàng Trữ!”
“Theo ta quay trở về Hoàng Triều đi, ngươi chính là kiêu ngạo của Hoàng Triều chúng ta.”
Lão ta trực tiếp đưa ra lời hứa hẹn.
Trước kia mặc dù có một đứa con trai như vậy nhưng lão ta còn chẳng thèm quan tâm đến.
Bởi vì đối với một vị Hoàng Chủ đệ nhất, sinh ra Long Tử Hiên thực sự chính là nỗi nhục của lão ta.
Long Hồn vỡ nát, không có cách nào tu hành được.
Thậm chí bởi vì thế, lão ta phế truất mẫu hậu của Long Tử Hiên, đày mẫu hậu của hắn vào trong lãnh cung, lập một thiên chi kiều nữ khác làm hoàng hậu.
Nghe những lời nói của Long Tiếu Thiên, sắc mặt của hoàng hậu Cốc Thi trở nên khó coi.
Có nghĩa rằng mấy đứa con trai của bà ta đều không thể kế thừa ngôi vị Hoàng Đế…
Bà ta đau lòng, cảm thấy vô cùng không cam lòng, thế nhưng lúc này cũng không dám biểu lộ ra.
Bởi vì hôm nay Long Tử Hiên đã trở thành một kỳ tài chưa từng có từ xưa đến nay, hơn nữa lại nhận được sự quan tâm của một vị nhân vật khủng bố, chỉ có hắn mới có thể bảo đảm tái hiện lại kỷ nguyên huy hoàng nhất của Thánh Long Hoàng Triều.
Long Tử Hiên nghe vậy cũng chỉ liếc mắt nhìn Long Tiếu Thiên.
Đáy mắt của hắn hiện lên sự phức tạp.
Nhưng rất nhanh lại trở nên lạnh lùng.
“Ta đã từng rất chờ mong ngươi nói những lời như vậy, khi ta bị bọn họ đuổi ra khỏi hoàng cung, khi ta bị bọn họ chèn ép, đến khi ta nhìn thấy mẫu hậu chết ở trong lãnh cung cũng không có một người nào quan tâm.”
“Khi đó, ta hi vọng ngươi có thể có trách nhiệm của một người cha, có trách nhiệm của một người chồng.”
“Nhưng đáng tiếc, ngươi không có.”
Giọng nói của Long Tử Hiên lạnh lùng.
Sắc mặt của Long Tiếu Thiên khó coi, nói: “Cho dù như thế nào, con cũng là con của ta.”
“Hoàng triều nuôi dưỡng và dạy dỗ ngươi, bây giờ chính là lúc ngươi báo đáp hoàng triều, báo đáp vi phụ.”
Nghe vậy, Long Tử Hiên cũng lạnh lùng nói:
“Hoàng Triều nuôi dưỡng và dạy dỗ ta? Xin lỗi, ta chỉ thấy được châm chọc và khiêu khích ở Thánh Long Hoàng Triều.”
“Phụ từ thì tử hiếu, nếu như phụ không có tình, tử cũng không có nghĩa.”
Hắn vung tay lên, cắt đứt áo bào.
“Từ nay về sau, tình phụ tử giữa ta và ngươi sẽ cắt đứt, ngươi làm Hoàng Chủ của ngươi, ta có tiên duyên của ta, không thiếu nợ nhau.”
Lời của hắn lạnh lùng như đao cắt: “Hoàng Triều này vẫn còn thiếu nợ mẫu thân của ta… Sẽ có một ngày ta sẽ đến để lấy lại công đạo!”
Nói xong hắn cũng quay đầu rời đi.
Tia sáng hy vọng ở trong mắt của Long Tiếu Thiên lập tức trở nên ảm đạm, lão ta cảm thấy vô cùng hối hận…
Vì sao…
Mà ở bên cạnh, cả người của hoàng hậu đều run rẩy.
Xong.
Bây giờ Long Tử Hiên có phúc duyên thâm hậu, thiên tư có một không hai, còn được nhân vật tuyệt thế ưu ái… Những hành vi trước kia của bà ta…
Bốn người Hỏa Linh Nhi đều rời khỏi.
Ở giữa sân, lúc này tất cả các tông môn lớn vẫn còn cảm thấy khiếp sợ.
“Linh Siêu đạo huynh, Nguyên Dương đạo huynh, các ngươi giấu diếm chúng ta thật kỹ, thật kỹ mà.”
Từ Hàng Thánh Chủ nhịn không được lên tiếng, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy vẻ ai oán.
“Đúng vậy, nếu như đã biết trước Nam Vực có một nhân vật như vậy tồn tại, chắc chắn chúng ta cũng không dám làm xằng bậy với đám người Tào Nhất Kiếm…”
“Trách không được người ta không tử tế, do chúng ta lựa chọn sai rồi.”
Những người khác cũng liên tục lên tiếng, đều cảm khái không ngớt.
“Trên thực tế, Nguyên Dương Thánh Chủ và Linh Siêu Thánh Chủ cũng đã thông báo rõ ràng với mọi người rồi, ở Nam Vực có thể kinh sợ hết tất cả lực lượng, chẳng qua chúng ta không chịu tin là sự thật mà thôi.”
Không Minh Thánh Sư cũng lên tiếng nói, trong đôi mắt già nua lộ ra vẻ mong ước, nói: “Hai vị Thánh Chủ có thể dẫn chúng ta đến bái kiến vị tiền bối này hay không?”
“Nếu như có thể được vị tiền bối này tùy tiện chỉ điểm một chút thì đó cũng là phúc duyên hiếm có của chúng ta rồi.”
Không ít người đều mãnh liệt thỉnh cầu.
Bây giờ tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng kính nể và tò mò với vị tiền bối ở phía sau của Nam Vực.
Đây chính là một người siêu việt cả Chân Tiên…
Nhưng Nguyên Dương Thánh Chủ và Linh Siêu Thánh Chủ cũng chỉ lắc đầu nói: “Ta có thể hiểu tâm trạng của các vị, nhưng vị tiền bối kia… Ngay cả chúng ta cũng không có tư cách để bái kiến.”
Nghe vậy, ánh mắt của mọi người càng trở nên phức tạp.
“Xin hỏi hai vị Thánh Chủ, trước đây có một tin tức nho nhỏ lan truyền, nói rằng ở bên trong dãy núi Thương Ly có một vị cao nhân tuyệt thế đang thu nhận đồ đệ… Không biết có phải tin tức này do các ngươi tung ra hay không?”
Lúc này Độc Cô Trầm Lục bỗng nhiên mở miệng.