Chương 170: Đứng đầu Tiên Vực. (2)
“Không cần gọi ta là tiền bối, gọi ta ca ca là được.”
Lý Phàm mỉm cười nhìn sang Nam Phong: “Bá phụ của cô ấy đâu?”
Nam Phong nói: “Bá phụ của muội ấy không phải người bình thường… Ở bên ngoài không dám vào!”
Lý Phàm nghe vậy thoáng chốc đã hiểu, xem ra, cái gọi là bá phụ phần nhiều là hộ vệ của cô gái này!
Loại người này đừng để hắn vào phá vỡ sự yên tĩnh của tiểu viện là phải!
Lý Phàm gật đầu, nói: “Để hắn tạm rời khỏi đi, còn về truy binh đuổi đến, nơi này tự có cái cho hắn chịu khổ.”
Tiểu viện của mình bây giờ tốt xấu gì cũng có bốn tên con trai Long Tử Hiên, Lục Nhượng, Độc Cô Ngọc Thanh, Thanh Trần, còn sợ có ai đến gây rối sao?
Kéo bè kéo lũ đánh nhau cũng không tồi.
Hơn nữa trong sơn thôn nhỏ này, Ly Phàm cũng nắm chắc nhân duyên của mình, thật sự đến thời khắc quan trọng, chỉ cần hắn hô một tiếng, nam nữ già trẻ đều sẽ lấy đồ đến giúp đỡ!
Đây chính là sức mạnh của mình.
Nam Phong nghe vậy thì trả lời một tiếng, đang định rời đi thì cô gái kéo tay nàng, nói: “Tỷ tỷ, muội đi cùng tỷ, muội còn có chuyện nói với bá phụ.”
“Được thôi.”
Nam Phong dẫn cô gái ra ngoài cửa, nói: “Sư tôn của ta bảo ông tạm thời rời khỏi.”
Bên ngoài tiểu viện, Minh Thiên Bắc nghe vậy, sắc mặt lập tức vô cùng khó coi, sao mình có thể rời khỏi Ma Quân chứ?
Nguyên hồn Ma Quân bây giờ còn cần bảo vệ mà!
Nhưng, cô gái đã lên tiếng: “Bá phụ, người tìm một nơi ẩn núp đi, tiền bối ở đây sẽ bảo vệ con… Nơi này, là nơi an toàn nhất rồi!”
Trong lòng Minh Thiên Bắc ngạc nhiên!
Người ẩn cư ở đây rốt cuộc là ai? Vậy mà có thể khiến Ma Quân… Xưng là tiền bối?
Người ẩn cư bên trong, chỉ sợ rằng là một vị… Đứng đầu Tiên Vực!
Hơn nữa ý của Ma Quân là bảo mình đi trước…
Hắn ta không dám không nghe theo, lập tức nói: “Tuân mệnh!”
Nói xong, hắn ta xoay người rời đi, thoáng chốc đã biến mất!
Nam Phong đóng cửa lại.
Không bao lâu, bên ngoài tiểu viện.
Thanh niên trọc tay cầm bình ma màu đen, cuối cùng cũng xuất hiện ở đây.
“Khí tức của nguyên hồn đến chỗ này…”
Thanh niên nhìn về phía tiểu viện phía trước, trong lòng lại sợ hãi.
“Vô Nhị Nhàn Đình!”
Bốn chữ này Thiên Đạo mênh mông!
Cả tiểu viện giống như một thế giới lớn!
“Làm sao có thể…đây là nơi nào? Lẽ nào… Lẽ nào đây là nơi ở cửa cường giả Tiên Vực chăng?”
Hắn ta lẩm bẩm, suy nghĩ rồi bỗng trong mắt lạnh lẽo: “Ta hiểu rồi, mạch của Ma soái Cung Nhã đã cấu kết Tiên Vực!”
“Đúng là đáng xấu hổ!”
Ta phải xem xem, kẻ nào dám cướp người từ tay Ma soái Kinh Diệt!”
Hắn ta bước lên một bước.
Áp lực như núi!
Dường như hắn ta không thể chuyển động!
Sắc mặt Tàn Qua biến đổi, sao có thể được… Tốt xấu gì hắn ta cũng có cảnh giới Huyền Ma đỉnh phong.
Rốt cuộc nơi này là nơi nào?
Trên mặt hắn ta hiện lên vẻ giận dữ!
“Không… Ta có ma bình mà Ma soái ban thưởng, ai có thể cản ta! Ai có thể cản ta!”
Hắn ta gào thét, bùng phát sức mạnh ẩn chứa trong bình ma!
Một luồng ma khí tuôn ra.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, trong bốn chữ Vô Nhị Nhàn Đình kia lại hiện lên luồng khí!
“Vèo…”
Thanh niên trọc bỗng nôn ra ngụm máu đen, khuỵu xuống đấy!
Ma bình ở trong tay hắn ta… Trực tiếp vỡ nát!
….
Minh Thiên Bắc nhanh chóng rời khỏi tiểu viện, nhưng trong lòng vẫn do dự!
“Không được, ma bình ở trong tay người của Ma soái Kinh Diệt có uy lực lớn mạnh, hơn nữa thứ thần bí kia cũng không biết nội tình, ta vẫn nên quay lại xem sao!”
Hắn ta không nhịn được xoay người chạy trở về.
Không bao lâu, hắn ta đã chạy về trước tiểu viện, nhìn cảnh phía trước mà trố mắt.
Minh Thiên Bắc nhìn thấy rõ, lúc này Tàn Qua đang quỳ bên ngoài tiểu viện!
Cơ thể hắn ta, vỡ nát từng tấc!
Sau đó biến mất, bốc hơi!
Ngay cả ma bình mà Ma soái ban tặng cũng đã tan nát, ma khí biến mất toàn bộ không thấy đâu, chỉ còn lại chút bột mịn tung bay theo gió...
Minh Thiên Bắc trợn mắt há mồm.
Cơ thể hắn ta cũng mơ hồ run lên!
Tu vi của Tàn Qua cũng nằm ở cảnh giới Huyền Ma đỉnh phong!
Hơn nữa, trong tay còn có bảo vật do Ma soái ban tặng, đừng nói là hạ giới này, cho dù trong Tiên Vực, trừ phi cường giả thật sự ra tay, nếu không thì cũng bất lực.
Nhưng bây giờ Tàn Qua chỉ đến gần tiểu viện đã bị giết sạch sẽ!
Rốt cuộc người trong tiểu viện này là nhân vật như thế nào đây?
Hắn ta nghĩ đến hai chữ tiền bối mà Ma Quân chính miệng nói!
“Xem ra, Ma Quân ở trong Tiên Vực có qua lại với người đáng sợ, chắc chắn là thế, bây giờ mới có được đối phương che chở… Có tiền bối này ở đây, chắc tạm thời nguyên hồn Ma Quân sẽ an toàn rồi...”
Hắn ta lẩm bẩm: “Bây giờ mình nên ẩn nấp trước, âm thầm bảo vệ Ma Quân, đồng thời thông báo với Ma soái Cung Nhã!”
Hắn ta lập tức lui đi lặng lẽ, căn bản không dám đến gần tiểu viện đáng sợ này!
...