Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 290: Xóa sạch tất cả Bất Diệt Chi Vương?

Chương 290: Xóa sạch tất cả Bất Diệt Chi Vương?


Thanh Trần lẩm bẩm, trong mắt của hắn, thanh kiếm này thực sự là một đại hung khí.
Cự hung!
Vẻ mặt của đám người Nguyên Dương Thánh Chủ cũng rung động, chỉ cần liếc mắt nhìn thanh kiếm này, bọn họ đã có một loại cảm giác linh hồn không thể chịu nổi áp lực mà bị kéo tới.
“Thanh kiếm này… Chỉ mới tiếp xúc gần mà ta đã cảm giác gần như hóa đạo rồi… Nó có thể thu nạp tất cả kiếm đạo ở trên thế gian?”
Độc Cô Trầm Lục thì thào lên tiếng.
Thanh kiếm này quá đáng sợ.
Tâm Ninh cũng mở to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn thanh kiếm gãy này.
“Ma Quân, đây có phải là thanh kiếm trong truyền thuyết của Nam Tiên Vực hay không?”
Cung Nhã cũng có chút run rẩy lên tiếng.
Thanh kiếm này khiến cho nàng gần như phải quỳ xuống.
Bởi vì thanh kiếm gãy này đã từng tắm rửa trong vô số ma huyết, thậm chí nàng còn cảm nhận được máu của Bất Diệt Ma Quân ở bên trong đó, thậm chí… Máu siêu việt Bất Hủ Ma Vương!
Cái này thật quá đáng sợ…
Có thể làm đến bước này cũng chỉ có thanh kiếm của Nam Tiên Vực kia.
Đã từng có một kiếm thủ Thiên Nam, khiến cho Ma Vực phải kinh sợ không dám vượt qua Cấm Kỵ Chi Hải một bước… Vô Cực Kiếm Tiên.
“Phải như vậy… Ở trên đời cũng chỉ có thanh kiếm kia mới có uy thế đáng sợ như vậy… Vì sao thanh kiếm này lại ở hạ giới? Lẽ nào truyền thuyết là sự thật?”
Tâm Ninh lẩm bẩm, nói: “Vô Cực Kiếm Vương của Nam Tiên Vực, bởi vì hảo hữu Bất Diệt Chi Vương của Thiên Giới Đệ Nhất bị hại, cho nên rút kiếm chiến Tiên Vực Chư Vương… Chết ở hạ giới?”
Nghĩ đến chuyện này, đôi mắt to của nàng nhìn Lý Phàm, trong lòng có chút nghi ngờ.
Như vậy, rốt cuộc Lý Phàm là ai?
Vì sao hắn lại biết thanh kiếm này ở nơi nào?
Hơn nữa lại còn dễ dàng phái đệ tử đi đến đó để lấy…
Trong lúc mọi người đều khiếp sợ không thôi, Lý Phàm cũng tiện tay cầm lấy thanh kiếm gãy, ước lượng ở trong tay.
Không ngờ lại là thanh kiếm gãy?
Phần thưởng lần này thật ly kỳ, lẽ nào đó là một đồ cổ?
Lý Phàm nói: “Kiếm còn tốt, tài liệu rèn kiếm coi như cũng được, chỉ tiếc đã bị đứt… Sau này nếu như có cơ hội có thể rèn lại một chút, có lẽ sẽ càng tốt hơn một chút.”
Nghe vậy tất cả mọi người càng giật mình hơn.
Thần kiếm kinh khủng bậc này, ở trong mắt của Lý Phàm lại chỉ có thể là…
Cũng được…
Coi như cũng được…
“Ngay cả kiếm của Vô Cực Kiếm Vương, ở trong mắt của hắn cũng chỉ là cũng được hay sao…”
Tâm Ninh lẩm bẩm, trong lòng trở nên hoảng hốt, rốt cuộc người ở trước mặt của nàng là một tồn tại như thế nào…
Ánh mắt của Cung Nhã trở nên vô cùng phức tạp, càng hiểu được chỗ kinh khủng của thanh kiếm này thì lại càng cảm nhận được hai câu đánh giá của Lý Phàm khiến cho người khác phải sợ hãi đến mức nào.
Mà trong mắt của Độc Cô Ngọc Thanh càng bừng sáng, nói: “Sư phụ, ngài thông hiểu thuật rèn kiếm?”
Lý Phàm mỉm cười nói: “Rèn kiếm? Vi sư chỉ biết rèn sắt một hai mà thôi…”
Rèn sắt?
Tất cả mọi người đều sửng sốt một chút.
Nhưng bọn họ cũng đều lập tức phản ứng lại ngay.
“Lý tiền bối nói rèn sắt… Có lẽ chính là đại đạo luyện khí.”
Tất cả mọi người đều hiểu ra.
Có thể nói ở nhân thế, luyện khí tinh thâm khó hiểu, nhưng đối với tồn tại như Lý tiền bối… Cũng không khác gì rèn sắt cả.
Lúc này Độc Cô Ngọc Thanh vui mừng, hắn hiểu được sức nặng trong câu nói này của Lý Phàm.
Đối với người khác mà nói, có biết một hai có thể thật sự chỉ biết một hai mà thôi.
Nhưng tất cả mọi người ở đây đều hiểu, Lý Phàm có biết một hai… Tuyệt đối có ý nghĩa là tinh thông cả một loại đại đạo.
“Con đường luyện khí cực kỳ phức tạp, ở bên trong ngàn vạn tu giả cũng chỉ có thể xuất hiện một hai người may mắn có thể luyện khí mà thôi… Không ngờ Lý tiền bối lại tinh thông cả loại đại đạo này.”
Lý tiền bối thực sự là thiên nhân, ta thực sự rất muốn biết trên thế gian này còn cái gì mà lão nhân gia ngài không biết hay không?”
“Thông kim bác cổ, không gì không biết…”
Mọi người cũng đều cảm thán.
“Được rồi sư phụ, còn có một việc, lần này… Ở bên trong bức tranh của ngài có thêm một người.”
Độc Cô Ngọc Thanh tiếp tục lên tiếng, lấy ra bức tranh Đại Nhật Đạo Đồ mà Lý Phàm ban thưởng, mở ra.
Nam Phong, Tử Lăng cũng lại gần, trong tranh của sư phụ lại có thể có thêm một người? Tình huống này là như thế nào?
Một đám đệ tử đều hết sức quan tâm.
Vẻ mặt của đám người Nguyên Dương Thánh Chủ càng trịnh trọng hơn, bọn họ cũng đều biết bóng người ở bên trong bức tranh kia vô cùng khó lường, liên quan đến tồn tại ở bên trên Bất Diệt.
Bức tranh cuộn tròn mở ra, mọi người nhìn thấy ở bên trong bức tranh có một mặt trời màu đỏ, giống như là mặt trời thật sự ở trong thế giới này đi vào trong tranh, bức tranh cuộn tròn mênh mông, mặt trời lặn về phía Tây, tràn đầy một lý lẽ không thể nói nên lời.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất