Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 359: Áo giáp vàng lóng lánh ánh vẩy cá trong nắng

Chương 359: Áo giáp vàng lóng lánh ánh vẩy cá trong nắng


Trong tiểu viện.
Lý Phàm vẫn lạnh nhạt như trước.
Tử Lăng rốt cục tìm được giấy Tuyên Giấy cùng với bút, mực!
Tất cả mọi người, đều khẩn trương mà chờ mong nhìn hắn.
Lý Phàm thuận tay vung lên, đầu cây bút lông rơi vào trong mực đen, hút no mực, sau đó, hắn cầm bút, dừng ở phía trên, thoăn thoắt, ngân câu thiết họa, một bức thư pháp cuồng thảo, nhanh chóng bày ra!
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong tiểu viện đều hoa mắt!
Bọn họ rõ ràng cảm nhận được, bút của Lý Phàm, đang phác họa chính là một loại pháp tắc vô thượng.
Vạn đạo trời đất, đều ở dưới ngòi bút của hắn thần phục, tùy hắn vận dụng!
Hành văn như mây bay nước chảy, lưu loát sinh động, liền mạch lưu loát!
Lý Phàm hạ xuống một nét.
Trên giấy Tuyên Thành, một bài thơ thất tuyệt đã viết xong!
Một cỗ hơi thở khủng bố xông thẳng lên cửu tiêu, từ trên giấy Tuyên Thành từng đợt từng đợt phát ra, làm cho mọi người trong sân, vẻ mặt đều chấn động!
"Cái này..."
"Đây là thư pháp bậc nào..."
"Không, đây không phải là thư pháp, là kiếm đạo, là kiếm đạo vô địch..."
Tất cả mọi người rung động đến cực điểm, nhao nhao mở miệng!
Bức thư pháp này khủng bố và sâu sắc, tựa hồ làm cho bọn hắn ngay cả sóng thần trong hư không đang tới gần, đều quên mất!
Cũng chính là giờ khắc này, ở bên ngoài Thiên Giới, trong Hư Không Hải Vực!
Sóng thần trong hư không, đúng hẹn mà đến!
Bốc lên, mãnh liệt, kéo dài hàng tỷ dặm, sắp cắn nuốt Thiên Giới!
Trận sóng thần này, dọc đường đi đã phá hủy hơn trăm thế giới, những thế giới kia, bất kể là đẳng cấp cao hay thấp, thế giới to hay nhỏ, tất cả đều bị nổ nát.
Mà giờ phút này!
Ở bên ngoài Thiên Giới, một tờ giấy Tuyên Thành vô hình bỗng nhiên xuất hiện!
Trên tờ giấy Tuyên Thành vô hình vô chất kia, từng nét từng nét, chữ cuồng thảo hiện ra!
Mỗi một chữ, đều là vạn đạo kim quang!
Mỗi một chữ, đều nặng hơn vạn quân!
Một bài thơ được viết bằng một loại chữ thảo, thoáng chốc xuất hiện trên giấy Tuyên Thành vô hình.
"Hắc vân áp thành thành dục tồi, giáp quang hướng nhật kim lân khai."
"Giáp thanh mãn thiên thu sắc lí, tắc thượng yến chi ngưng dạ tử."
"Bán quyển hồng kì lâm dịch thủy, sương trọng cổ hàn thanh bất khởi."
“Báo quân hoàng kim thai thượng ý, đề huề ngọc long vi quân tử!”
(Dịch nghĩa:
Mây đen trên thành như muốn đè nát thành,
Áo giáp vàng lóng lánh ánh vẩy cá trong nắng.
Tiếng tù và thổi vang trời trong sắc thu,
Ban đêm quan ải màu tía như phấn kẻ lông mày.
Cờ đỏ cuốn một nửa khi quân tới sông Dịch,
Sương mù dày, trời lạnh, trống thúc quân không nổi.
Để báo đáp ơn vua qua ý nghĩa của đài Hoàng Kim,
Nguyện đem kiếm Ngọc Long vì vua mà chiến đấu tới chết.
(Bài thơ “Nhạn Môn thái thú hành” – Lý Hạ))
Bài thơ vừa ra, một đạo kim quang khủng bố, từ trong tờ giấy vô hình phát ra, tựa như một đạo thần kiếm xé trời mở đất, đâm về phía sóng thần màu đen trong hư không vô biên vô hạn!
Sóng thần trong hư không vặn vẹo, điên cuồng, cuồng bạo, khi bị đạo kim quang khủng bố này bắn trúng, bỗng nhiên giống như là mây mù, trong nháy mắt đều biến mất!
Kim quang như thanh kiếm, sóng thần như giấy!
Kim quang đi tới đâu, như mây đen tan rã, tựa như âm khí bị tiêu trừ!
Hàng tỷ sóng thần hoảng sợ, trong nháy mắt này, bỗng nhiên toàn bộ tan rã!
Sóng thần hóa thành vô số vòng xoáy diệt thế.
Vô số vòng xoáy diệt thế cắt đứt thành sóng biển hư không trùng trùng điệp điệp.
Sóng biển hư không cuối cùng biến thành từng đạo gợn sóng.
Từng đạo gợn sóng, đều biến mất không thấy!
Toàn bộ Hư Không Hải Vực, trong nháy mắt này, bỗng nhiên khôi phục bình tĩnh!
Một mảnh bình tĩnh!
Giờ khắc này,
Sinh linh của Thiên Giới, nhìn tất cả những gì phát sinh trên Hư Không Hải Vực, toàn bộ thế giới, cũng đều bỗng nhiên im lặng...
Hư Không Hải Vực vô biên vô hạn, giống như là cái gì cũng không phát sinh, giống như bình thường.
Ánh sáng hắc ám trong hư không, kim quang tỉ vạn trượng, từ hư ảnh giấy Tuyên Thành phát ra, một tấm hư ảnh giấy Tuyên Thành mỏng manh kia, giống như là biến thành một vầng mặt trời chiếu rọi thiên hạ.
Mà sau khi sóng thần hư không được tiêu trừ, những kim quang thần thánh không gì sánh kịp này, cũng đang chậm rãi thu liễm.
Cuối cùng, tờ giấy Tuyên Thành vô hình kia bỗng nhiên cũng biến mất.
Ngay sau đó, bức tường kết giới bị tiêu trừ của Thiên Giới, bỗng nhiên một lần nữa xuất hiện.
Được tổ chức lại, xuất hiện lại
Từng tầng sương trắng mờ mịt, một lần nữa bao phủ bên ngoài Thiên Giới.
Tất cả mọi thứ, đã được khôi phục lại bình thường.
Chúng sinh ở Thiên Giới, nhìn thấy một màn này, đều giật mình.
"Chuyện gì đã xảy ra... Sóng thần diệt thế, cứ như vậy tiêu trừ sao?”
Một châu nào đó, một lão tông chủ, tràn đầy nghi hoặc thì thào.
"Ta có một giấc mơ sao? Nhưng, vì sao chân thật như vậy, toàn bộ tông môn, đều lâm vào trong khe hở, chỉ còn lại có một mình ta..."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất