Ta Thật Không Phải Cái Thế Cao Nhân

Chương 435: Không… Mau trốn, mau trốn

Chương 435: Không… Mau trốn, mau trốn


Đám người Ngao Vô Song cảng hoảng sợ.
Lần trước khi bọn hắn đến đây, nơi này vẫn chỉ là một cái Huyền Tự Giới.
Khi đó, thậm chí khi bọn họ vượt giới còn bị quy tắc của thế giới này chế ước, Cây Thế Giới muốn xóa bỏ bọn hắn.
Nhưng mà bây giờ bọn hắn vượt giới lại vô cùng dễ dàng.
Sau khi đi vào bên trong thế giới này, thiên ý cũng chưa từng xuất hiện.
Bọn hắn còn có khả năng hoàn toàn bị dung nhập vào bên trong thế giới này.
“Vị cách của thế giới này cao hơn lúc trước…”
Ngao Vô Song lẩm bẩm.
Sứ giả của Tiên Thành Huyền Âm cũng nhíu mày.
“Đi, dẫn đường.”
Hắn ta lên tiếng.
Lúc này Ngao Vô Song bước ra một bước, dẫn sứ giả đi về phía Nam Vực.
Không lâu sau bọn hắn đã xuất hiện ở trên bầu trời của Nam Vực.
Sau khi đến nơi này, tiên linh khí càng nồng nặc hơn gấp mấy lần.
“Dường như đã siêu việt Tiên Thành… Làm sao có thể?”
Vẻ mặt của sứ giả càng rung động hơn.
Chẳng lẽ thế giới này còn mạnh hơn cả ba Thiên Giới lớn?
Tại sao ở bên trong hạ giới lại xảy ra chuyện như vậy.
“Xem ra đến đúng lúc rồi, chuyện lớn như vậy, nhất định phải lập tức bẩm báo Tiên Thành…”
Hắn ta lẩm bẩm, trực tiếp lấy ra một cái thủy tinh truyền tấn, đưa tin quay trở lại tông môn.
Sau đó hắn ta bắt đầu tìm kiếm ở thế giới này.
“Hử?”
Đột nhiên, dường như hắn ta cảm nhận được một loại dao động nào đó.
“Ở bên kia.”
Hắn ta lập tức bước ra một bước, xuất hiện ở bên trên bầu trời của dãy núi Thương Ly.
Phía dưới đang truyền đến một tiếng đàn réo rắt.
Bên trong tiếng đàn ẩn chứa một loại lực lượng sát phạt.
“A…”
Mấy người Ngao Vô Song lập tức kêu thảm thiết, thất khiếu chảy máu.
Nơi này cách bên dưới mặt đất vạn trượng, chẳng qua tiếng đàn kia chỉ như có như không thế nhưng lực lượng ẩn chứa ở bên trong đó lại có thể khiến cho bọn họ không có sức chống cự lại được.
“Không có khả năng.”
Vẻ mặt của sứ giả Tiên Thành Huyền Âm cũng đại biến, vội vàng lấy ra một cây sáo.
Hắn ta thổi.
Ngay lập tức, một luồng sóng âm phát ra từ bên trong cây sáo của hắn ta, chống cự tiếng đàn réo rắt kia.
Hắn ta dốc hết toàn lực, miệng đều thổi đến mức trầy da, trên môi đều là máu tươi.
Nhưng mà tiếng đàn kia vẫn giống như không hề quan tâm đến hắn ta, vẫn vang lên réo rắt như trước.
Bỗng nhiên, trong tiếng đàn truyền ra một loại giai điệu nào đó.
Ở bên trên bầu trời, sứ giả Tiên Thành Huyền Âm đột nhiên kêu thảm thiết một tiếng, cả người trực tiếp nứt ra.
“Không… Mau trốn, mau trốn.”
Hắn ta trực tiếp bóp nát một khối ngọc phù.
Một luồng ánh sáng bao bọc lấy khu vực này, trực tiếp khiến cho hắn ta và nhóm người Ngao Vô Song biến mất tại chỗ.
Bóng người của bọn hắn nhanh chóng xuất hiện ở bên ngoài bức tường kết giới.
Sau khi xuất hiện một lần nữa, sắc mặt của nhóm người Ngao Vô Song tái nhợt, bản thân bị thương nặng.
Mà cả người của sứ giả Tiên Thành Huyền Âm đều nứt vỡ, vết nứt trải rộng, gần như đã tuyệt diệt.
“Đưa ta về thành… Mau.”
Hắn ta khó nhọc mở miệng.
Đám người Ngao Vô Song hoảng sợ đến cực điểm, rốt cuộc tiếng đàn kia đáng sợ đến mức nào?
Đây chính là Thái Ất Kim Tiên của Tiên Thành Huyền Âm.
Chỉ nghe tiếng đàn từ phía xa xa mà đã thiếu chút nữa trực tiếp diệt vong.
Bọn hắn không chút do dự, sợ hãi trốn vào khe nứt ở bên trên bức tường kết giới.
Vết nứt của bức tường kết giới nhanh chóng biến mất.

Đám người Ngao Vô Song nhanh chóng mang theo sứ giả Tiên Thành Huyền Âm gần như sắp chết quay trở về Tiên Vực.
Bọn hắn không hề do dự chút nào, mở Truyền Tống Trận ra, Ngao Vô Song hộ tống sứ giả quay trở về Tiên Thành Huyền Âm.
Một lúc sau.
Đây là một tòa Tiên Thành cực kỳ rộng lớn, tường thành cao, được xây dựng giống như dáng của một cây đàn hạc, giống như một thanh nhạc khí kinh khủng đang yên lặng ở thế giới này.
Ở bên trong Tiên Thành mơ hồ có thể nghe thấy đủ loại âm thanh của nhạc cụ.
Tiếng sáo trúc êm tai, dường như tất cả mọi người đi đến gần đều có một loại cảm giác ngộ đạo ngay tại chỗ.
Nơi này chính là một trong những Tiên Thành cấp Bất Diệt của Bắc Tiên Vực.
Tiên Thành Huyền Âm.
Giờ phút này, ở bên ngoài tòa Tiên Thành Huyền Âm rộng lớn, bóng dáng Ngao Vô Song cuối cùng cũng xuất hiện, hắn ta ôm lấy sứ giả bị chia năm xẻ bảy, nói:
“Ngao Vô Song thành Thánh Vân, thỉnh cầu vào thành, sứ giả của quý thành sắp chết.”
Giọng nói của hắn ta cũng mang theo sự run rẩy.
Cổng thành của Tiên Thành Huyền Âm mở ra.
Ngao Vô Song vội vàng mang theo người sứ giả kia đi vào bên trong.
Không lâu sau, hắn ta và sứ giả đi đến trước một tòa đại điện.
Sứ giả được mang vào bên trong tòa đại điện, còn Ngao Vô Song bị giữ lại ở bên ngoài.
Trong đại điện.
Một lão già tóc trắng bạc phơ nhìn sứ giả được đưa vào bên trong, trong mắt lập tức lóe lên một ngọn lửa giận dữ.
“Ai dám ra tay với người của Tiên Thành Huyền Âm chúng ta?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất