Chương 438: Đồ nhi, đã xảy ra chuyện gì? Quấy rầy ta tu hành?
Mọi người nhìn thấy Huyền Địch đang hôn mê, đều khiếp sợ không thôi.
Đồng thời bọn họ sử dụng các loại dược vật, thế nhưng không có cách nào khiến cho Huyền Địch tỉnh lại được.
“Lập tức bẩm báo cho Tiên Quân.”
Cuối cùng, một vị Tiên Tướng ngưng trọng lên tiếng.
Tất cả mọi người đều gật đầu.
Không lâu sau.
“Tiên Quân đến.”
Ở bên ngoài đại điện truyền đến một tiếng hét to.
Một hơi thở Bất Diệt lập tức truyền đến.
Một nữ tử mặc váy vàng đi vào bên trong đại điện, vóc dáng của nàng ta thướt tha, lưng đeo đàn thất huyền, mang mạng che mặt.
Tất cả mọi người ở trong đại điện đều đồng thời hành lễ với nàng ta.
“Bái kiến Tiên Quân.”
Bọn họ cùng lên tiếng.
Nàng ta đương nhiên chính là chủ nhân của Tiên Thành Huyền Âm, Tiên Quân Huyền Âm.
Đôi mắt của Tiên Quân Huyền Âm giống như hồ nước mùa thu, nàng ta nhìn lướt qua tất cả mọi người, cuối cùng rơi vào trên người của trưởng lão Huyền Địch.
Nàng ta mới chỉ nhìn thoáng qua, trong đôi mắt xinh đẹp bỗng nhiên tràn đầy rung động.
“Này… Đây là…”
Nàng bước lên một bước, kiểm tra vết thương.
“Điều này sao có thể, khúc nhạc này… Tại sao lại xuất hiện ở hạ giới?”
Tiên Quân Huyền Âm thất lễ khiến cho tất cả mọi Tiên Tướng đều khiếp sợ không thôi.
Khúc nhạc nào mà có thể khiến cho Tiên Quân khiếp sợ như vậy?
“Tiên Quân, đây là…”
Các Tiên Tướng đều nghi ngờ hỏi.
“Lập tức phong tỏa tất cả tin tức.”
Tiên Quân Huyền Âm trực tiếp mở miệng, nói:
“Việc này tuyệt đối không thể để cho các thế lực khác biết được, nếu không e rằng sẽ có họa lớn.”
Nghe vậy tất cả các Tiên Tướng đều giật mình.
Không ngờ tình thế lại có thể nghiêm trọng như thế?
Tất cả các Tiên Tướng của Tiên Thành Huyền Âm bắt đầu phong tỏa tin tức.
Ở một nơi bí mật ở trong điện, chỉ có một mình Tiên Quân Huyền Âm nhìn Huyền Địch đang hôn mê, sắc mặt nghiêm túc.
Không lâu sau, một bà lão chậm rãi đi ra.
Dáng người của bà lão có hơi còng lưng, cả khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn, trên lưng của bà ta có đeo một cây đàn thất huyền.
“Đồ nhi, đã xảy ra chuyện gì? Quấy rầy ta tu hành?”
Giọng nói khàn khàn của bà lão vang lên.
Bà ta chính là sư phụ của Tiên Quân Huyền Âm.
Thiên Quân Thánh Cầm.
“Sư phụ…”
“Ta mới phát hiện ra… Tung tích của Tiên Vương Phá Trận Khúc.”
Tiên Quân Huyền Âm nhấn mạnh từng câu từng chữ, vô cùng ngưng trọng.
Nghe vậy, Thiên Quân Thánh Cầm bỗng nhiên biến sắc, hoảng hốt.
“Cái gì?”
Trên khuôn mặt già nua của bà ta cực kỳ nghưng trọng, nói: “Ở nơi nào?”
Tiên Quân Huyền Âm chỉ vào Huyền Địch đang hôn mê.
Trong nháy mắt, thần niệm của Thiên Quân Thánh Cầm quét qua.
Quét một lần.
“Trời ơi, âm luật bậc này, gần như hoàn mỹ, thực sự… Thật sự là Tiên Vương Phá Trận Khúc sao?”
Thiên Quân Thánh Cầm gần như có chút không thể tin nổi.
“Ngày xưa tổ sư đã từng du sơn ngoạn thủy, truy tìm đỉnh cao của tiên đạo, thánh đạo, đi qua Cấm Kỵ Hải Vực, trước khi đi, hắn đã để lại một cuốn bí điển cho sư tỷ của ngươi…”
“Kết quả, sư tỷ của ngươi, con tiện nhân kia lại có thể chạy trốn khỏi tông môn, tội đáng muôn chết.”
“Hai người thầy trò chúng ta tốn hết công sức nhưng cuối cùng mới chỉ có thể chắp vá tạo thành một quyển không giống với Tiên Quân Phá Trận Khúc, thế nhưng cuối cùng cũng chưa phát huy được đến 1% uy năng của Tiên Vương Phá Trận Khúc…”
Thiên Quân Thánh Cầm nhấn mạnh từng câu từng chữ, lẩm bẩm, trong mắt mang theo hận ý.
Tiên Thành Huyền Âm vốn chỉ là một tòa thành của Tiên Quốc Thánh âm.
Tiên Quốc Thánh âm vốn là một trong năm thế lực lớn cấp Tiên Vương của Bắc Tiên Vực Bắc Cương.
Tiên Vương Thánh âm từng uy áp toàn bộ Bắc Tiên Vực, được xưng là Thiên Vương.
Lúc hắn ta còn ở đây, Tiên Quốc Thánh âm hưng thịnh độc nhất vô nhị.
Nhưng gần trăm vạn năm trước, vì truy tìm cảnh giới cao hơn của Tiên Đạo, Tiên Vương Thánh âm đã rời khỏi Nam Tiên Vực, vượt qua Cấm Kỵ Hải Vực, hoàn toàn mất tin tức.
Trước khi hắn ta rời đi chỉ để lại cho sư tỷ của Tiên Quân Huyền Âm là Tiên Quân Thiên âm một cuốn bí điển.
Sau này, một thời gian dài mà Tiên Vương Thánh âm cũng không trở về, thậm chí hồn đăng được lưu lại ở trong tông môn cũng tắt.
Tông môn kinh hoàng, đều cho rằng Tiên Vương Thánh âm có khả năng đã ngã xuống.
Tin tức được truyền ra, Tiên Quốc lớn như vậy lập tức sụp đổ, bị những Tiên Quốc khác ở xung quanh từng bước xâm chiếm gần như không còn nữa.
Thiên Quân Thánh Cầm thân là Thiên Quân duy nhất lúc ấy của Tiên Quốc, chẳng những không có chống cự những Tiên Quốc khác xâm lấn, ngược lại nhân cơ hội này uy hiếp Tiên Quân Thiên âm, muốn nàng giao bí điển ra.
Nhưng thứ mà Tiên Quân Thiên âm giao ra lại chẳng qua chỉ là một cuốn sách trống không.
Chuyện này khiến cho Thiên Quân Thánh Cầm tức giận vô cùng, bà ta hạ lệnh giam giữ Tiên Quân Thiên âm, đồng thời phế bỏ tu vi của Tiên Quân Thiên âm.