Chương 445: Có người đã đi đến Phù Văn Bí Trì thứ nhất?
Lão Bạch Hổ mở miệng, giọng nói hùng hậu già nua.
Nhìn thấy tổ phụ, vẻ mặt của Chân Quân Thiếu Dương đột nhiên rung động, trong nháy mắt, vô số trí nhớ trào dâng.
Bên trong Lĩnh Vực Hư Canh, hắn ta mượn đại trận Hư Canh để phong ấn một bộ phận trí nhớ của chính mình.
Chỉ đến khi nhìn thấy tổ phụ mới có thể được phá giải.
Bây giờ hắn ta đã nhớ ra hết…
Huyết mạch tuyệt thế liên tiếp phá vỡ chín trụ đá…
Khiến cho Thiên Quân Thái Cổ cũng phải hạ xuống pháp chỉ cho hậu đại…
Bạch Tiểu Tình!
Hắn ta đột nhiên hít vào một hơi khí lạnh nói:
“Tổ phụ, tộc của ta xuất hiện một thiên tài tuyệt thế… Đây, đây là pháp chỉ do một Thiên Quân Thái Cổ bên trong lĩnh vực Hư Canh ban cho ngài.”
Hắn ta lập tức lấy ra một tấm pháp chỉ màu vàng kim ở bên trong cơ thể.
Trong mắt của Tiên Vương Bạch Hổ lóe lên một vẻ ngưng trọng chưa từng có, ngơ ngẩn nói:
“Pháp chỉ của Thiên Quân Thái Cổ? Có người đã đi đến Phù Văn Bí Trì thứ nhất?”
Lão ta khiếp sợ đến cực điểm.
Thân là Tiên Vương, lão ta biết hết tất cả các bí mật ở bên trong tộc.
Phù Văn Bí Trì thứ nhất ẩn chứa các cường giả của Thái Cổ.
Mà ở bên trên trụ đá còn lưu lại lạc ấn của mười đại Thiên Quân Thái Cổ.
Cho dù là Tiên Vương Bạch Hổ năm xưa cũng đều không thành công tiến vào Bí Trì thứ nhất, chẳng qua chỉ tiến vào Bí Trì thứ hai mà thôi.
Nhưng bởi vì lúc đó lão ta là người thừa kế duy nhất, cho nên lão ta vẫn đạt được một chút ít gì đó ở bên trong Bí Trì thứ nhất.
Cũng bởi vì những thứ đó mới khiến cho lão ta trở thành một Bất Diệt Chi Vương.
Bây giờ lại có người có thể đi vào Bí Trì thứ nhất…
Còn khiến cho Thiên Quân Thái Cổ phải hạ pháp chỉ?
Hắn ta duỗi ra móng hổ, nhận lấy pháp chỉ.
“Bất Diệt Chi Vương nhất định phải tự mình trở thành Hộ Đạo Giả vì cô gái này, không cho phép xảy ra bất kỳ sai lầm nào.”
Đây chính là mệnh lệnh của mười Thiên Quân Thái Cổ.
Lúc này, mặc dù lão ta là Bất Diệt Chi Vương cũng không khỏi có chút run rẩy.
Mười vị Thiên Quân Thái Cổ, bên trong bộ tộc Bạch Hổ chính là tổ tiên vô địch…
Ở kỷ nguyên này, lão ta chứng đạo Bất Diệt Chi Vương, nhưng mà lão ta cũng hiểu rõ, so với cường giả Thái Cổ thì lão ta chẳng là cái gì cả.
“Lão tổ, huyết mạch của Bạch Tiểu Tình kia thực sự quá hiếm thấy, có lẽ nàng chính là đứa con số mệnh, chúng ta nhất định phải tìm đến nàng, bảo vệ nàng.”
Chân Quân Thiếu Dương ngưng trọng lên tiếng, chợt nhớ đến cái gì, vỗ gáy một cái:
“Đúng rồi, trong tay của Bạch Tiểu Tình… Còn… Còn có một cái lông chim Phượng Hoàng.”
Nghe vậy Tiên Vương Bạch Hổ chấn kinh, thất thanh nói:
“Cái gì?”
“Không… Chuyện này… Lập tức bẩm báo chủ nhân.”
Sau đó không lâu.
Ở bên trong một Tiên Cung thần bí.
Một thiếu nữ mặc váy trắng đang cầm lấy mấy hạt ngô màu vàng óng đút cho những con Nhân Quả Điểu ở trên kệ.
Khuôn mặt của nàng điềm tĩnh, dường như không có bất kỳ một việc nào ở trên thế gian có thể khiến cho nàng ta dao động được.
“Vượng Tài cầu kiến chủ nhân.”
Lúc này, ở bên ngoài vang lên giọng nói của Tiên Vương Bạch Hổ.
“Vào đi.”
Thiếu nữ váy trắng lạnh nhạt lên tiếng.
Tiên Vương Bạch Hổ đã biến lại thành hình người, tóc trắng xóa, lão ta cung kính nói:
“Khởi bẩm chủ nhân, Vượng Tài có hai chuyện cần bẩm báo.”
“Thứ nhất, bên trong tộc của ta xuất hiện một hậu đại hiếm có đã đạt được đến tổ huyết, kích phát lạc ấn mà mười đại Thiên Quân Thái Cổ ở trong tộc của ta lưu lại. Thiên Quân Thái Cổ hạ pháp chỉ xuống, khiến cho Vượng Tài nhất định phải tìm đến hậu đại này, đồng thời đảm nhiệm vai trò Hộ Đạo Giả.”
Đối mặt với thiếu nữ này, Tiên Vương Bạch Hổ không dám giấu diếm chút nào, cung kính như thần linh.
Ngay cả chuyện quan trọng có liên quan đến sự thành bại của cả bộ tộc, lão ta cũng nói thẳng ra.
Thiếu nữ váy trắng mỉm cười nói:
“Đạt đến tổ huyết?”
“Không thể nào… Trừ khi được sỉnh ra ở bên trong cung của ta, bằng không thì không có khả năng diễn hóa ra huyết mạch hoàn mỹ của tổ tiên các ngươi được? Chuyện này, không có hứng thú.”
“Tuy nhiên tổ mệnh của ngươi cũng khó có thể vi phạm, xét thấy ngươi hầu hạ ân cần, ta cho phép ngươi phân ra một đạo phân thân đi bảo vệ hậu đại này của ngươi.”
Nghe vậy, Tiên Vương Bạch Hổ vô cùng vui mừng, lão ta cảm kích nói tiếp:
“Khởi bẩm chủ nhân, còn có một chuyện khác, ngài muốn tìm tung tích của Phượng Hoàng nhất tộc… Có dấu vết.”
Nghe vậy, thiếu nữ váy trắng bỗng nhiên dừng lại, quay đầu nói: “Nói nghe một chút.”
Tiên Vương Bạch Hổ cung kính nói:
“Chuyện này cũng có liên quan đến hậu đại của ta, nàng có một cái lông chim Phượng Hoàng, phá vỡ lĩnh vực Hư Canh của tộc ta.”
“Như vậy chắc chắn nàng biết nơi ở của Phượng Hoàng nhất tộc.”