Ta Thật Sự Không Yếu Nha

Chương 82: Thuế phàm

Chương 82: Thuế phàm



* * *

Lại mười ngày trôi qua.
Hôm nay, Trần Triệt cầm theo một cái hộp đựng thức ăn đi tới Cực Hàn tông.
Hôm nay hắn chuẩn bị tiến vào Hàn Băng động tu luyện lần thứ năm.
. . .
"Ta nghe nói đệ tử mới nhập môn Diệp Thiên Hạo của Chân Dương tông đã thuận lợi bước vào Tiên Thiên cảnh!"
"Nhanh như vậy! Hắn mới nhập môn hơn một tháng nha?"
Trên đường đi tới Hàn Băng động, Trần Triệt nghe mấy tên đệ tử đi ngang nhỏ giọng bàn luận.
"Nghe nói vì muốn hắn mau chóng bước vào Tiên Thiên cảnh nên tông chủ Chân Dương tông Tông chủ đã cho hắn liên tục tu luyện bảy ngày trong Thần Viêm Quật!"
"Không bị thiêu chết sao?"
"Làm sao lại bị thiêu chết đây? Vì triệt tiêu cắn trả, tông chủ Chân Dương tông còn cho hắn mượn một kiện chí bảo hộ thân!"
"Chuyện này. . . Ai, thật hâm mộ những võ giả thiên tài này."
. . .
Trần Triệt nghe mà trong lòng cũng có chút kinh ngạc.
Không nghĩ tới Diệp Thiên Hạo kia bước vào Tiên Thiên nhanh như vậy.
Tuy rằng Vạn Trung Hùng trợ giúp rất nhiều nhưng thiên phú cũng không thể thiếu thiên phú của bản thân Diệp Thiên Hạo.
"Không thể khinh thường anh hùng trong thiên hạ."
Trần Triệt âm thầm nhắc nhở chính mình.
Đương nhiên, hắn cũng không quá để ý.
Một phương diện là Diệp Thiên Hạo không oán không cừu với hắn, đừng nói là bước vào Tiên Thiên cảnh, dù thành tiên cũng chẳng liên quan tới hắn.
Một phương diện khác là bởi vì hắn cũng sẽ bước vào Tiên Thiên cảnh.
Chỉ cần bước vào Tiên Thiên cảnh thì một thời gian sau hắn sẽ không còn ỷ lại vào Hàn Băng động nữa.
Quá trình từ Hậu Thiên cảnh bước vào Tiên Thiên cảnh như quá trình gom củi nhóm lửa.
Trước khi nhóm lửa rất cần mồi lửa.
Nhưng đốt lửa lên rồi thì không cần mồi lửa cũng có thể cháy lớn.
Khi đó mới là thời điểm hắn tạo ra khoảng cách với những người khác.
. . .
"Lại vào sao?"
Trước Hàn Băng động, lão giả thủ vệ nhìn Trần Triệt, trong ánh mắt có chút ghét bỏ.
"Đúng vậy."
Trần Triệt tự nhiên cười nói.
Lão giả liếc qua hộp cơm mà Trần Triệt mang theo, nói: "Thế nào, còn muốn mang đồ vào ăn sao?"
Thời gian tu luyện trong Hàn Băng động cực kỳ quý giá, đệ tử nội môn tiến vào ai lại không một mạch tu luyện hết mười hai canh giờ?
Ha ha, tiểu tử này thì khác, còn mang theo đồ ăn!
Trần Triệt lắc đầu, sau đó đưa hộp cơm tới trước mặt lão giả.
"Là mang cho ngài, vãn bối thấy ngài ngày ngày ở đây trông coi, khó tránh khỏi có chút nhàm chán cho nên đặc biệt mang thức ăn tới cho ngài giết thời gian."
Lão giả nghe xong hơi kinh ngạc, sau đó vô thức cúi đầu xuống mở hộp cơm ra.
Vừa mới mở hộp ra thì mùi thơm liền xộc vào mũi.
Bên trong, ngoại trừ một con gà quay cùng một bầu rượu còn có dưa cải nhắm rượu cùng với một đồ ăn vặt.
Tuy rằng đều là nguyên liệu nấu ăn bình thường nhưng sắc hương vị đều đủ, nhìn vô cùng hấp dẫn.
"Người trẻ tuổi này thật thú vị."
Lão giả thầm nghĩ trong lòng, sau đó ngẩng đầu nhìn Trần Triệt rồi nhắc nhở:
"Ngươi đừng thấy tóc ta trắng xoá mà nghĩ nhiều, ta cũng không phải thế ngoại cao nhân gì.
Nếu như ngươi muốn thu được chỗ tốt gì đó từ ta thì ta khuyên ngươi vẫn nên tranh thủ thời gian gạt đi suy nghĩ này."
"Tiền bối nói đùa, chút thức ăn mà thôi, sao có thể hi vọng thu hoạch được chỗ tốt gì chứ?
Thực không dám giấu giếm, vãn bối cùng người khác mở một tửu lâu ở Hàn Viêm thành, mấy món ăn này đều là lấy không.
Nếu như tiền bối cảm thấy thức ăn không tệ, lần sau vãn bối lại mang thêm."
Trần Triệt rất khách khí.
Lão giả thủ vệ cười đầy ẩn ý, sau đó không kiên nhẫn phất phất tay.
"Được, ngươi có lòng rồi, tranh thủ thời gian vào đi."
Trần Triệt không chần chờ, lập tức tiến vào Hàn Băng động.
. . .
Trần Triệt vừa đi vào, lão giả không kịp chờ đợi mà xé một cái đùi gà gặm ăn.
Ăn đùi gà xong, hắn quay đầu nhìn về phía Hàn Băng động.
"Hẳn là tiểu tử này ý thức được gì đó?"
Suy tư một lúc, hắn khẽ lắc đầu, chẳng biết tại sao hắn đột nhiên có chút sầu não.
Giờ khắc này, hắn nghĩ tới mình trước kia.
Nhớ ngày đó, mình rời quê hương đi đến Thần Hỏa châu bái nhập Cực Hàn tông, lúc bắt đầu phải cẩn thận từng li từng tí như giẫm trên băng mỏng.
Tâm cảnh của Trần Văn này không khác mình năm đó lắm.
Nếu như hắn thật sự ý thức được sự hao tổn của Hàn Băng động, tất nhiên trong lòng cực kỳ thấp thỏm, nhưng hắn không cách nào giải quyết việc này, chỉ có thể thử nhiều cách.
Vậy nên lần này mới mang theo một ít thức ăn cho mình.
"Ai, cũng là gia hỏa đáng thương.
Thể chất là trời sinh, cũng không trách được hắn."
Lão giả thở dài, tự tưởng tượng ra một tên đệ tử trẻ tuổi không có bối cảnh trong loạn thế nhưng tâm tư cẩn thận, tự mình nỗ lực từng bước tiến lên ở nơi xa lạ...
Những năm gần đây, hắn gặp qua không ít võ giả thiên tài, cũng gặp qua không ít người tầm thường.
Nhìn thấy nhiều khiến lòng hắn trở nên bình đạm, tất cả chỉ là khách qua đường mà thôi.
Nhưng giờ khắc này hắn đột nhiên có chút tò mò.
Không biết Trần Văn này sẽ trưởng thành đến mức nào.
. . .
Một ngày sau.
Trần Triệt ngồi xếp bằng không nhúc nhích trong Hàn Băng động.
Đã tới thời điểm mấu chốt trùng kích Tiên Thiên cảnh.
Một lượng hàn khí lớn trong Hàn Băng động hội tụ quan thân hắn, trên thân thể hắn kết một tầng sương băng dày.
Quá trình kéo dài nửa khắc đồng hồ.
Hàn khí bỗng nhiên tĩnh lặng.
Trần Triệt chậm rãi mở mắt, phun ra một ngụm khí lạnh.
Theo khí lạnh phun ra, hắn cảm giác có một cỗ khí lưu điên cuồng vận chuyển trong cơ thể, nháy mắt đả thông kinh mạch toàn thân. khiến cho hắn cảm giác toàn bộ thân thể đang có sự biến đổi.
Sau khi lưu chuyển trong kinh mạch bảy tám vòng, cỗ khí lưu này hội tụ về đan điền, tạo thành một vòng xoáy màu lam nho nhỏ, sau đó ổn định lại.
"Đây chính là tiên thiên chân khí tu luyện ra nhờ Hàn Băng kình!"
Trần Triệt lẩm bẩm, sau đó vận chuyển, một sợi chân khí màu lam rời khỏi vòng xoáy dọc theo kinh mạch hội tụ đến lòng bàn tay hắn.
"Thú vị."
Nhìn chân khí màu xanh trong lòng bàn tay, Trần Triệt nở nụ cười.
Giày vò hơn một tháng, cuối cùng hắn cũng bước vào cảnh giới thứ nhất của Tiên Thiên cảnh, Dẫn Khí cảnh.
Sau khi bước vào Dẫn Khí cảnh, ngoại trừ thực lực tăng vọt do có thể nắm giữ Tiên Thiên chân khí thì tuổi thọ của hắn cũng sẽ tăng thêm một đoạn dài.
Hiện tại dù không luyện võ hắn cũng có thể sống hơn trăm tuổi.
Căn cứ theo tin tức lúc trước hắn lấy được, trong ba mươi đệ tử nội môn Cực Hàn tông thì hiện tại chỉ có mười hai người bước vào Tiên Thiên cảnh.
Coi như hắn là người thứ mười ba.
Nói cách khác, chỉ hơn một tháng mà hắn đã đuổi kịp hơn phân nửa đệ tử nội môn cũ của Cực Hàn tông.
Đệ tử ngoại môn Cực Hàn tông cũng có một số võ giả Tiên Thiên cản, nhưng phần lớn đều tu luyện công pháp bình thường, luận chiến lực thì kém hơn nội môn không ít.
"Nên rời Hàn Băng động."
Trần Triệt đứng lên, run người rũ bỏ lớp sương băng.
Bước vào Dẫn Khí cảnh thì xem như đã nhóm lửa, về sau thời gian hắn cần làm cho vòng xoáy hàn băng chân khí lớn mạnh thêm.
Chờ hàn băng chân khí lớn mạnh đến mức thể bao phủ toàn thân thì hắn sẽ bước vào cảnh giới tiếp theo, Hóa Khí cảnh.
Bước vào Hóa Khí cảnh, bởi vì tiên thiên chân khí có thể bao phủ toàn thân thì sức phòng ngự của võ giả sẽ gia tăng rất nhiều.
Ngoài ra tiên thiên chân khí còn có tác dụng tẩm bổ thân thể, cho nên sau khi bước vào Hóa khí cảnh thì cường độ thân thể, lực lượng, thậm chí tốc độ phản ứng của cơ thể đều được tăng lên đáng kể.
Nhưng quá trình này sẽ không giống như lúc đột phá trong Hàn Băng động, ỷ vào hàn khí.
"Một tháng tới một lần để củng cố cảnh giới thôi, còn lại phải dựa vào Phệ Nguyên bình."
Trần Triệt tự nói với mình, bất tri bất giác đã ra tới cửa động.
Lão giả thủ vệ đang ngủ say, bên cạnh có một hộp cơm đã bị ăn hết sạch.
Trần Triệt không quấy rầy hắn mà lựa chọn yên lặng rời đi.
Tuy rằng về sau sẽ ít đến Hàn Băng động nhưng vẫn còn ở Cực Hàn tông.
Mỗi lần tới đây hắn đều sẽ mang cho vị tiền bối này một ít thức ăn.
. . .
Rời khỏi Hàn Băng động, Trần Triệt trực tiếp đến Công pháp điện.
Bước vào Tiên Thiên cảnh, tất cả ngoại công hắn tu luyện trước kia đều phải đổi mới.
Bây giờ hắn đã có Hàn Băng chưởng, Thần Sương quyền, Ngũ Lao Thất Thương Chưởng cùng với Huyền Băng giáp, khiếm khuyết bí tịch thân pháp.
Cho nên vào hôm qua, trước khi tới Cực Hàn tông hắn đã chuẩn bị sẵn đồ để tiến vào Công pháp điện tìm kiếm bí tịch phù hợp.
Hắn sao chép Huyền Chân kình lấy được từ chỗ tà ma giao cho chấp sự trông coi Công pháp điện, nhận được quyền hạn tiến vào Công pháp điện sao chép bí tịch.
Thời gian là một canh giờ.
Cất bước tiến vào Công pháp điện, đập vào mắt hắn chính là từng dãy kệ sách.
Những kệ sách này được phân thành hai loại.
Loại thứ nhất là Hậu Thiên cảnh, loại thứ hai là Tiên Thiên cảnh.
Trong Tiên Thiên cảnh lại phân thành năm loại nữa, tâm pháp nội công, bí tịch ngoại công như quyền chưởng, bí tịch ngoại công phòng ngự, bí tịch thân pháp cùng với bí pháp.
Ngoại trừ bí pháp thì bốn loại bí tịch khác đều vượt qua trăm bản!
Trần Triệt không có trì hoãn, lập tức tìm kiếm.
Đầu tiên hắn đi tìm bí tịch thân pháp.
Tìm kiếm trong chốc lát, hắn lựa được hai quyển trong hơn trăm quyển.
Quyển thứ nhất tên Ảo Ảnh Mê Tung, là một loại thân pháp chiến đấu, tác dụng tương tự như U Ảnh bộ.
Chỉ là Ảo Ảnh Mê Tung có khả năng tập trung tiên thiên chân khí để tăng thêm tốc độ, mạnh hơn U Ảnh bộ nhiều lắm.
Quyển thứ hai tên là Phi Yến quyết, một bí tịch thân pháp dùng để di chuyển.
Sau khi luyện thành Phi Yến quyết thì không chỉ có tốc độ tăng mạnh mà âm thanh phát ra khi hành động cũng trở nên rất nhỏ, hơn nữa còn có khả năng đi tới đi lui, nhảy cao mười mấy mét.
Rõ ràng là công pháp cần thiết cho người thích ngao du.
Trần Triệt mở trạng thái siêu quá tải, nhanh chóng ghi nhớ hai quyển bí tịch này, sau đó lại đến giá sách đựng bí pháp.
Tìm tòi một lúc, hắn tìm được một quyển bí pháp tên là Liễm Tức thuật.
Tên như ý nghĩa, Liễm Tức thuật dùng để thu liễm khí tức.
Ghi nhớ Liễm Tức thuật xong thì cũng gần hết một canh giờ.
Người khác tiến vào công pháp điện một canh giờ chỉ có thể sao chép một bản bí tịch, hắn nhớ được ba quyển, xem như kiếm bộn.
Trên thực tế thì hắn đã dùng không ít thời gian để lựa chọn.
Nếu như vừa tiến vào liền bắt đầu ghi nhớ thì hắn đã có thể nhớ được bảy tám quyển bí tịch rồi.
. . .
Rời Công pháp điện, Trần Triệt nhanh chóng trở về chỗ ở.
Năng lượng trong Phệ Nguyên bình đã hao hết, hắn cần bổ sung năng lượng.
Đồng thời hắn cũng muốn nghiệm chứng xem tác dụng phụ của Phệ Nguyên bình có thể trợ giúp hắn tu luyện Ngũ Lao Thất Thương Chưởng hay không.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất