Ta Thật Sự Không Yếu Nha

Chương 84: Nhiệm vụ

Chương 84: Nhiệm vụ



* * *

Bảy ngày sau.
Dưới mái Hàn Nguyệt lâu, Trần Triệt đang một mình lẳng lặng ăn cơm trưa.
Sau khi bước vào Tiên Thiên cảnh, sức ăn lại tăng lên không ít.
Cho nên mỗi lần đến giờ cơm, hắn đều tới Hàn Nguyệt lâu ăn một bữa, sau đó lại về nhà cùng cữu cữu và mẫu thân ăn cơm.
Còn chưa bao gồm thịt yêu thú cần cho tu luyện thường ngày.
Đông Đông đông. . .
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ nhè nhẹ.
"Vào đi."
Trần Triệt tùy ý nói.
Vừa dứt lời, Thẩm Nghi đẩy cửa đi tới, trong tay nàng còn có một hộp gỗ lớn.
Nhìn Trần Triệt đang lẳng lặng ăn cơm, tâm tình Thẩm Nghi có chút phức tạp.
Mặc dù tâm địa của nàng thiện lương nhưng cũng là người thấy qua việc đời.
Theo thời gian tiếp xúc càng lúc càng dài, nàng lại càng không nhìn thấu Trần Văn này.
Lần thứ nhất gặp mặt, nàng dùng nghĩ hắn là một thư sinh, kết quả người này trở thành đệ tử nội môn Cực Hàn tông.
Sau đó nàng coi người này người là một võ giả an phận thì không nghĩ đến người này lại chủ động muốn mời chào toàn bộ Thẩm gia.
Còn có Lưu Hồng kia, ngày đó nàng nghĩ là Trần Văn chỉ đi giảng đạo lý với Lưu Hồng một chút.
Nhưng không ngờ hôm qua Lưu Hồng lại đột nhiên bệnh nặng rồi qua đời!
Hôm nay Lưu gia dứt khoát bao hết Phất Phong lâu, bày hai mươi bàn tiệc rượu, hiện tại đang ăn đám kìa.
Nàng hoài nghi việc này liên quan đến Trần Văn nhưng lại không nói ra được điểm liên quan.
Ngay lúc nàng cảm thấy Trần Văn thâm bất khả trắc thì Trần Văn đột nhiên lại biến thành dáng vẻ ốm yếu.
Hiện tại đẩy cửa nhìn thì trông khí sắc lại khá tốt!
Thẩm Nghi cảm giác rất khó chịu.
Nếu là những người khác thì không sao cả, Trần Văn này sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh Thẩm gia gia nên nàng mới nóng ruột nóng gan.
"Trần công tử, đây là vài loại dược liệu lâu mà ta sưu tập được, mời xem qua."
Thẩm Nghi cẩn thận đưa hộp gỗ đến trước mặt Trần Triệt.
Trần Triệt mở hộp gỗ rồi nhìn thoáng qua, khẽ gật đầu.
"Rất tốt, bao nhiêu tiền thì cứ khấu trừ vào phần hoa hồng của ta."
"Lưu Hồng. . ."
Thẩm Nghi vô thức nhìn về phía Phất Phong lâu.
Lúc này bên kia đang ăn uống, trông có chút náo nhiệt, đại ca kết nghĩa của Trần Văn cũng ở bên trong hỗ trợ.
Trần Triệt buồn bã nói: "Làm sao tính được số trời, người có sớm tối họa phúc."
Có một số việc không thể trách hắn.
Lưu Hồng kia mấy lần tới Phất Phong lâu giương oai, nếu lỡ đụng phải cữu cữu thì sẽ khó tránh khỏi xung đột.
Nếu thật sự xung đột với Lưu Hồng thì cữu cữu sẽ đắc tội Lưu gia.
Lưu gia là chỗ dựa của Thôi gia, đắc tội Lưu gia rồi còn có thể hi vọng Thôi gia gả Cố Thục gả cho hắn sao?
Cho nên diệt trừ đầu nguồn chính là cách ổn thỏa nhất.
Đương nhiên, không thể phủ nhận rằng hắn cũng muốn thử nghiệm uy lực của Ngũ Lao Thất Thương Chưởng.
"Một tia Ngũ Lao Thất Thương Khí mà đã có uy lực như thế, nếu như mở trạng thái siêu quá tải thì uy lực của Ngũ Lao Thất Thương Khí sẽ tăng thêm một cấp độ."
Trần Triệt nhìn mấy loại dược liệu lâu năm trước mắt, lặng yên tính toán.
Hẳn là chỗ này đủ hắn cho hắn mở trạng thái siêu quá tải hai lần.
. . .
Ngày lại ngày trôi qua, trong lúc này Trần Triệt xa xỉ nhờ dược liệu lâu năm mở trạng thái siêu quá tải một ngày.
Khoảng mười ngày sau hắn liền luyện Hàn Băng chưởng, Huyền Băng giáp cùng với Phi Yến quyết đến cảnh giới tiểu thành.
Ngũ Lao Thất Thương Chưởng cũng thuận thế đến tầng thứ ba, sinh ra vòng xoáy nhỏ thứ hai.
. . .
Buổi sáng hôm nay.
Trong cứ điểm Cực Hàn tông ở Hàn Viêm thành, Trần Triệt đang kiểm kê danh sách.
Tuy rằng hắn không rõ thế cục bên ngoài Thần Hỏa châu như thế nào.
Nhưng hắn có thể nhìn ra chút mánh khoé từ trên danh sách này.
Một tháng này, Cực Hàn tông bán ra thịt yêu thú cùng với đủ loại vật liệu quân nhu đều tăng.
Thời điểm ban đầu hắn còn cảm thấy có thể là Cực Hàn tông thiếu tiền cho nên gia tăng số lượng giao dịch, vì vậy mà hắn chột dạ vài ngày.
Nhưng hai ngày nay hắn lại nhìn ra điểm không thích hợp.
Bởi vì Cực Hàn tông không chỉ tăng lượng hàng xuất ra, ngay cả đơn giá cũng tăng.
Như thịt yêu thú, phúc lợi của đệ tử nội môn là mười lượng kim phiếu một cân, bán trong Hàn Viêm thành thì hai mươi lượng kim phiếu một cân.
Nếu bán đến những châu khác thì thành hai mươi lăm lượng kim phiếu một cân.
Gần đây Cực Hàn tông bán không ít thịt ra những châu khác, đơn giá đạt đến ba mươi lượng kim phiếu một cân.
Điều này nói rõ nhu cầu của các châu đều gia tăng rất nhiều.
Điều này cho hắn cảm giác giông bão sắp đến.
Bên phía cửa hàng binh khí mà Thẩm Nghi mới mở cũng làm ăn cực tốt, đơn đặt hàng liên tục không ngừng, hiện tại cũng đã đóng cửa, bắt đầu rèn đúc binh khí.
. . .
"Trần sư đệ, ngươi ở đâu?"
Lúc này bên ngoài đột nhiên có tiếng Tiếu Ánh Hàn truyền đến.
Trần Triệt vội ngẩng đầu nói: "Sư tỷ, ta ở đây."
Hắn vừa mới dứt lời thì Tiếu Ánh Hàn đã vội vã đi đến.
"Sư đệ, ta có nhiệm vụ cực kỳ quan trọng muốn giao cho ngươi."
Nghe nàng nói, mặt Trần Triệt nghiêm lại.
Bởi vì một ít chuyện nên trong lòng hắn thấy mình nợ tông môn, chỉ cần chuyện tông môn bàn giao cho hắn không phải khó như lên trời, hắn chắc chắn sẽ dốc hết sức hoàn thành!
"Sư tỷ, mời nói!"
Trần Triệt có chút chờ mong.
"Vừa rồi ta vận chuyển không ít hàng hóa tới kho hàng cứ điểm, giờ Thìn ngày mốt nhóm hàng hóa này sẽ trộn lẫn vào thương đội Chu gia chuyển khỏi Hàn Viêm thành.
Chuyện ngươi cần phải làm là sớm sắp xếp người chuyến giao nhóm hàng hóa này vào tay thương đội Chu gia.
Trước khi sang tay, không được tiết lộ thời gian hàng hóa ra khỏi thành cho bất kỳ ai.
Sau khi hoàn thành cũng không cho bất kỳ ai rời khỏi cứ điểm.
Hiểu ý của ta không?"
Tiếu Ánh Hàn có chút nghiêm túc.
Trần Triệt trịnh trọng đáp: "Ta hiểu rõ."
Tiếu Ánh Hàn thấy Trần Triệt trịnh trọng như vậy thì tươi cười như Tuyết Liên nở rộ.
Đối với Trần sư đệ này, nàng vẫn có chút tín nhiệm.
Một mặt bởi vì ấn tượng vào ngày thu đồ đệ, từ thái độ của Trần sư đệ đối với Tô gia liền biết vị Trần sư đệ này là người có ơn tất báo, trọng tình trọng nghĩa.
Một phương diện khác là bởi vì nàng tự nhận Trần sư đệ rất tốt, nhất là vấn đề Hàn Băng động tiêu hao.
Chắc hẳn Trần sự đệ cũng nhận ra, chẳng qua là không dám làm rõ mà thôi.
Tốn nhiều tài nguyên cho hắn như vậy, sao hắn có thể phản bội Cực Hàn tông đây?
"Trần sư đệ, chuyện này liền giao cho ngươi, đây là danh sách hàng hóa, ngươi cất kỹ."
Tiếu Ánh Hàn đưa một phần danh sách vào tay Trần Triệt, cười nói rồi mới xoay người rời đi.
Trần Triệt nhận lấy danh sách, trong lòng có chút rung động.
Trên danh sách này, ngoại trừ có một ngàn cân thịt yêu thú, mười viên nội hạch cùng với hơn mười kiện nội giáp từ da yêu thú thì còn có một lượng lớn binh khí chất lượng cao.
Nếu bán đến những châu khác thì tổng trị giá cũng khoảng năm vạn kim phiếu!
"Khó trách nàng nghiêm túc như thế."
Trần Triệt bừng tỉnh.
Thần Hỏa châu có nhiều núi non trùng điệp lại thêm mậu dịch phát triển nên đào phạm tới đây rất nhiều, xuất hiện nhiều đại khấu.
Trong đó không thiếu cao thủ.
Những tên đại khấu này thường trốn trong rừng sâu núi thẳm, không ai tìm được bọn hắn.
Nhưng có đôi khi bọn hắn sẽ xuất hiện cướp bóc thương đội.
Đương nhiên, bọn hắn không có khả năng ôm cây đợi thỏ trên đường.
Cho nên lúc nào nên ra ngoài, lúc nào có thể gặp được đến dê béo đều là những tin tức quan trọng với bọn hắn.
Trong Hàn Viêm thành ngư long hỗn tạp, chắc chắn có nội ứng của đại khấu ngoài thành.
Cũng chính vì vậy mà hàng hóa càng quan trọng thì thời gian xuất phát hay danh sách hàng hóa đều phải giữ bí mật.
Trần Triệt xem danh sách hàng hóa mà cảm thấy áp lực.
Hàng hóa trị giá năm vạn kim phiếu, cũng không thể xuất hiện sơ sót gì.
Nếu có chuyện gì thì về sau hắn có thể tiến vào Hàn Băng động hay không sẽ khó mà nói trước.
Càng nghĩ hắn quyết định trực tiếp dọn tới phòng trống sát vách nhà kho sát nhà kho ở hai ngày.
. . .
Buổi chiều.
"Khụ khụ khụ. . ."
Trần Triệt đang khoanh chân ngồi trong phòng trống cạnh nhà kho bên tu luyện Hàn Băng kình.
Đúng lúc này có tiếng bước chân từ xa xa truyền đến.
"Trần sư đệ, sao ngươi chuyển tới nơi này?"
Tiếng nói vừa dứt, một người trẻ tuổi có tướng mạo ngay thẳng mặc trang phục đệ tử nội môn Cực Hàn tông đi đến.
"Thì ra là Vương sư huynh. . . Ngươi cũng biết, nhóm hàng hóa rất quý giá, cho nên để ổn thoả thì ta phải trông cho thật kỹ, không thì lòng không yên."
Trần Triệt nhìn người, mỉm cười trả lời.
Đây chính là vị Vương sư huynh đã bán cho hắn thời gian tu luyện trong Hàn Băng động.
Hai người thay phiên đóng quân cứ điểm, lại từng có mấy lần giao dịch cho nên cũng quen thuộc nhau.
Còn hàng hóa trong kho. . . Thời điểm sư tỷ chuyển vào, có không ít đệ tử gác kho đều thấy được.
Mặc dù những người đó chưa thấy qua danh sách hàng hóa nhưng hẳn là có thể đoán được giá trị không nhỏ.
Cũng không biết có phải do tâm lý hay không mà giờ phút này hắn nhìn ai cũn thấy khả nghi!
"Ha ha, vẫn là Trần sư đệ ngươi làm việc đáng tin cậy.
Sư đệ, không biết nhóm hàng lúc này sẽ chuyển khỏi thành vào lúc nào?"
Vương Bân tùy ý dò hỏi.
"Khụ khụ, không biết, sư tỷ không nói ta biết."
Trần Triệt ho khan hai tiếng trả lời.
Vương Bân cười ha ha một tiếng, giải thích:
"Sư đệ, ngươi đừng suy nghĩ nhiều, chủ yếu là ta ở trong đội vận chuyển bên kia tiếp một nhiệm vụ, ngày mai sẽ đưa một nhóm hàng ra khỏi thành.
Nhưng ngày mai ta có việc muốn làm.
Nếu như là hàng hóa bình thường thì ta đã không nhận nhiệm vụ.
Nhưng nhóm hàng này. . . Ai, nhóm này hàng có giá trị không nhỏ, đi theo hộ tống sẽ được không ít tiền.
Nếu thật sự là nhóm hàng hiện tại trong kho, ta sẽ ưu tiên nhận nhiệm vụ."
Trần Triệt nghe xong ho nhẹ hai tiếng, tỏ vẻ đang suy nghĩ gì đó.
Vương Bân tiếp tục nói: "Sư đệ, ngươi chỉ cần nói cho ta biết có phải ngày mai hay không là được, không cần nói thời gian cụ thể.
Tốt xấu gì thì ta cũng ở Cực Hàn tông sáu năm, có chút quy củ ta vẫn hiểu.
Ngươi yên tâm, ta tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài."
Trần Triệt nhìn hắn một cái rồi nhỏ giọng nói: "Sư huynh, gần đây ta hơi thiếu tiền, chuyện thời gian tu luyện. . . Có thể lấy rẻ hơn không."
". . . Được a, lần sau giảm cho ngươi mười lăm lượng kim phiếu, cũng không thể nhiều hơn nữa, thêm nữa thì ta sẽ lỗ."
Vương Bân tỏ vẻ nhức nhối.
Trần Triệt cười hắc hắc, sau đó cẩn thận nhìn chung quanh, thấy bốn bề vắng lặng, lúc này mới nhỏ giọng nói một câu.
"Khụ khụ. . . Là ngày mai."
Vương Bân khẽ gật đầu, sau đó trịnh trọng bảo đảm:
"Đa tạ Trần sư đệ cho biết, ngươi yên tâm đi, ta sẽ giữ bí mật.
Cáo từ, ta về nhận nhiệm vụ trước."


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất