Chương 269: Không ngừng vươn lên
An Lâm trở lại chỗ ở, bắt đầu tôi đan tu luyện.
Thú Đan trong cơ thể hắn đã càng ngày càng sáng, giống như một mặt trời vàng óng lấp lánh trong Khí Hải.
Năng lượng ẩn chứa trong Thú Đan này đã vô cùng lớn mạnh, dần dần đạt tới một ngưỡng, chỉ cần phá tan cái ngưỡng đấy là hắn có thể tiến tới đột phá!
Hắn có thể trong khoảng thời gian một năm, đã có hy vọng đột phá đến trung kỳ Dục Linh, đây đều là do may mắn mà có được hai công pháp rất mạnh Thần Dịch Tạo Hóa Công cùng với Chân Hỏa Chi Vũ, tiến hành rèn luyện cơ thể trên diện rộng, đồng thời khiến cho khí hải càng thêm cuồn cuộn.
Có nền tảng vững chắc, những bước đi phía trước sẽ càng nhanh hơn.
Ngày thứ hai, An Lâm đi tới Đâu Suất Cung, sử dụng thiệp tiên đan của Tử Vi đại đế, tìm Doãn Hỉ chân nhân để luyện chế ra một viên tiên đan Ngũ Hành Phá Nguyên. Đây là tiên đan cấp sáu, có thể ngưng luyện Ngũ Hành Lực của tu sĩ.
Thanh Mộc Trường Sinh mà An Lâm tu luyện, Chân Hỏa Chi Vũ, Thần Dịch Tạo Hóa Công, Địa Liên Thần Công, đều là Ngũ Hành Công Pháp. Hắn cảm thấy sử dụng Ngũ Hành Phá Nguyên Đan, ngưng luyện Ngũ Hành Lực, chỉ một cái có thể giúp hắn có cơ hội đột phá.
Cứ như vậy, hắn đập một viên tiên đan ngay trước mặt Doãn Hỉ.
Đây là một viên thử nghiệm của hắn, cho dù không thể nhờ đó mà đột phá, nhưng có thể khiến Ngũ Hành Lực của hắn tiến một bước đến ngưng tụ xem như cũng không lỗ.
Rất nhanh, dường như là cảm nhận được dược lực của tiên đan, huyết dịch trong người hắn sôi trào lên.
Chất lỏng màu xanh lam bao trùm bên trên da thịt, mi tâm xuất hiện một đóa hoa sen có ẩn chứa Đại Địa Chi Lực, còn có đôi cánh lửa màu đỏ xuất hiện tại quanh thân. Vòng tròn màu xanh lục cũng xuất hiện một lần nữa quanh đỉnh đầu, phóng ra sức mạnh sinh mệnh vô cùng lớn.
Thần thái của bốn loại công pháp tỏa ra!
Doãn Hỉ trừng to đôi mắt, hơi thở dồn dập: "Tới rồi, lại tới rồi, đây là sự biến chất của tiên đan!"
Ầm ầm!
Trên bầu trời bỗng nhiên nguyên khí phun trào, ngay sau đó, luồng nguyên khí lớn như sóng cuồn cuộn ngút trời hội tụ trên đỉnh đầu An Lâm.
Luồng lốc xoáy cao trăm trượng, bao trùm nửa bầu trời, tiếng vang vô cùng to lớn.
Sau cùng luồng nguyên khí ấy như là rồng cúi đầu, điên cuồng tiến vào bên trong cơ thể An Lâm, giúp hắn hoàn thành một lần lột xác.
Doãn Hỉ sợ đến nỗi ngột bệt xuống đất, miệng kêu to: "Đây mới thật sự là uống đan dược đại năng, uống một viên tiên đan chẳng những khơi gợi lên sự biến năng lượng trong cơ thể, còn có thể đột phá cảnh giới của bản thân! Cái này là đáng sợ biết bao!"
Lốc xoáy nguyên khí dần dần lắng lại.
An Lâm đứng lên, hai mắt sáng ngời, mừng rỡ cảm nhận nguồn năng lượng nhảy nhót trong cơ thể.
Từ hôm nay trở đi, hắn chính là Dục Linh trung kỳ rồi!
"Chúc mừng An Lâm đạo hữu đột phá thành công!"
Doãn Hỉ lúc này đi đến phía trước chúc mừng, một đôi mày rậm, đôi mắt to giống như thần tượng nhìn An Lâm.
"Đây đều là may mắn mà có được viên tiên đan do Doãn Hỉ tiền bối luyện chế." An Lâm chắp tay cảm kích nói với Doãn Hỉ.
"Nào có, nào có... Rõ ràng là do dáng vẻ uống đan dược không ai có thể sánh kịp của đạo hữu..."
"Khụ... Không biết An Lâm đạo hữu có thể chỉ bảo cho ta một chút không, nên uống tiên đan như thế nào đây..." Doãn Hỉ có chút ngượng ngùng mở miệng nói.
Chủ động đến hỏi người khác làm thế nào để uống đan dược, kỳ thật là một việc rất mạo phạm, đặc biệt là cách uống đan dược của An Lâm nói không chừng là phối hợp với độc môn bí pháp nào đó, đây là một bí mật của tu sĩ, bình thường sẽ không tiết lộ cho người ngoài.
Thế nhưng kỹ thuật uống đan dược của An Lâm thể hiện thật sự quá rung động, Doãn Hỉ thật không kìm được loại xúc động này.
"Cậu yên tâm, về mặt thù lao tôi tuyệt đối sẽ khiến cậu hài lòng!" Giống như sợ An Lâm từ chối, Doãn Hỉ tiếp tục mở miệng nói.
An Lâm gãi gãi đầu, gương mặt kỳ quái. Rốt cuộc là cái gì đây, uống đan dược không phải là cứ trực tiếp nuốt vào trong bụng, sau đó tiêu hóa hết sao?
Giống như bỗng nhiên có người tới cầu mong cậu chỉ tôi cách thế nào để ăn cơm. Mẹ kiếp, đứa trẻ ba tuổi đều biết ăn cơm rồi, điều này mà cũng cần chỉ dạy, đây không phải quá ngốc sao!?
Doãn Hỉ nhìn thấy ánh mắt và gương mặt kỳ quái của An Lâm, hơn nữa lại không có ý muốn tiếp lời là hắn biết không chơi được rồi.
Bí quyết độc môn, An Lâm không muốn tiết lộ ra, điều này cũng rất bình thường.
Doãn Hỉ sau khi trải qua nỗi thất vọng ngắn ngủi, rất nhanh chóng phấn chấn lại, phương pháp dùng tiên đan thăng hoa, cho dù An Lâm không nói, hắn cũng muốn dựa vào nghị lực bản thân, đi tìm tòi cho ra bằng được! Đây chính là niềm kiêu hãnh của đại đệ tử của Thái Thượng Lão Quân, không có chuyện gì là có thể làm khó được hắn!
An Lâm nhìn cái dáng vẻ bỗng nhiên đờ đẫn, bỗng nhiên hưng phấn, bỗng nhiên lại quyết chí hiên ngang của Doãn Hỉ, cảm thấy nơi này không nên ở lâu, liền lập tức đứng dậy cáo từ.
Trên bầu trời, hắn có chút căng thẳng nhìn lên hệ thống của chính mình.
Hệ thống [Chăm chỉ tu luyện, hoàn thiện mỗi ngày] này cho hắn một cái bóng rất lớn, may mắn ở đây kỳ ngộ nhiều, vậy mới có thể trong thời gian chưa đến một năm, đột phá đến Dục Linh trung kỳ.
Bây giờ cảnh giới đã thay đổi, cột nhiệm vụ yêu cầu ở hệ thống cảnh cũng nên có thay đổi rồi.
Đột phá đến Kỳ Dục Linh kỳ cuối- Điều kiện hoàn thành: Tự tay chém giết một tên Hải yêu cấp đế.
An Lâm khẽ giật mình: "Việc này..."
Hải yêu cấp đế theo nhân gian giống như một loại yêu quái cấp đế, chỉ khi đạt tới kỳ Hóa Thần mới có thể xưng đế.
Hải yêu, Tây Hải và Đông Hải đều có, chỉ cần chăm chỉ đi tìm, chung quy cũng tìm ra được.
Bản chất của nhiệm vụ này, cũng là để cho mình vượt cấp chiến đấu thôi. Nếu như cứ phát một phát hai đánh hải yêu thừa sống thiếu chết, sau đó bản thân mình chém thêm nhát cuối, kiểu tình huống chém giết thế này, mà hệ thống cũng tính như "Tự tay chém giết", vậy thì nhiệm vụ này cũng không quá khó khăn.
Có thể thông qua hệ thống nhiệm vụ mà thăng cấp cảnh giới, hơn nữa nhiệm vụ này còn có tính khả thi nhất định, An Lâm chắc chắn sẽ không từ chối, cho dù tu luyện chuyên tâm tới nơi tới chốn, nếu như không có mấy cái kỳ ngộ, thì có là thiên tài cũng phải tốn mất vài năm mới có thể đột phá được.
An Lâm cũng không muốn lãng phí nhiều thời giờ như vậy, như thế hắn sẽ không đuổi kịp bước chân của Hứa Tiểu Lan.
Nói như vậy...Kỳ nghỉ này sẽ đến Đông Hải giết hải yêu thôi!
Hạ quyết tâm, nói đi là đi!
Mang theo thú cưng Tiểu Sửu và Đại Bạch, trời vừa sáng sẽ xuất phát!
Trong lòng An Lâm đang bàn tính kỹ lưỡng kế hoạch về sau, đột nhiên cảm giác đến giống như thiếu mất cái gì đó.
"Ơ? Sao mình lại có cảm giác đang bỏ quên một ai đó nhỉ?" Hắn nhíu nhíu mày.
Mang theo thú cưng... Tiểu Sửu và Đại Bạch...
"Mẹ kiếp! Tiểu Hồng của mình đâu!" An Lâm toàn thân run lên, quát to.
Hắn chợt nhớ tới tiểu hồng hoa kia, hai mắt trợn tròn lên.
Đại Bạch nghe được tiếng hét của An Lâm, cũng phản ứng lại: "Gâu! Ta nói làm sao lại có cảm giác giống như thiếu cái gì đó, hóa ra là không thấy Hồng tỷ đâu! Cô ấy còn trốn trong ngực Hứa Tiểu Lan, chưa có trở về!"
An Lâm khóe miệng co giật: "Có vẻ như ở Long Mộ Mùa Đông, sau khi cô ấy trốn vào lòng Hứa Tiểu Lan, vẫn không thấy đi ra... Đã mấy ngày, vậy mà chúng ta lại quên mất cô ấy.."
"Cảm giác Hồng tỷ còn sống ngày càng thấp, bây giờ cô ấy cũng đã bị Hứa Tiểu Lan đưa đến phái Chu Tước rồi." Tiểu Sửu lắc đầu bất đắc dĩ.
An Lâm xoa trán thở dài: "Được rồi, mặc kệ cô ấy, cứ để cô ấy quang hợp ở Chu Tước. Thời gian cấp bách, chúng ta bây giờ phải xuất phát ngay đến Đông Hải!"
Đại Bạch thè lưỡi: "Không tìm thêm mấy đồng đội sao? Gâu!"
"Tiểu Lan muốn về môn phái củng cố thần âm truyền thừa, Tô Thiển Vân phải đi cùng Hằng Nga, Thành ca phải về Vạn Linh Tiên Tông để bế tử quan, không đột phá đến Dục Linh hậu kỳ, tuyệt đối sẽ không xuất quan." Nói đến Hiên Viên Thành, vẻ mặt An Lâm tràn đầy cảm thán.
Bây giờ lớp học của bọn họ có hai nhân vật Dục Linh hậu kỳ, Tô Thiển Vân không hổ danh ghiền kỹ thuật, chuyên tâm vào kỹ thuật, một đường hát vang tiến mạnh, là sinh viên nhanh nhất đạt đến Dục Linh hậu kỳ trong lớp.
Hứa Tiểu Lan thì là chuyến đi cùng An Lâm đến Long Mộ Mùa Đông, kỳ ngộ liên tục, cuối cùng cũng thăng cấp.
Lúc mà Hiên Viên Thành nghe được những tin tức này, cả người trở nên không ổn rồi. Cậu ấy chính là sinh viên có Chân Thần tiến cử, cảnh giới lại liên tục bị hai bạn học cùng lớp vượt qua, cú đả kích này thật sự là quá lớn.
Cho nên Hiên Viên Thành có đưa ra quyết định này, An Lâm cũng chẳng có suy nghĩ gì, ngược lại cảm thấy đây mới là Thành ca mà hắn biết.
"Giết một tên hải yêu cấp đế thôi mà, chúng ta đi thôi là đủ rồi!"
Cương mặt An Lâm tự tin cùng chút lãnh đạm, chỉ là một tên hải yêu kỳ Hóa Thần, làm sao hắn lại phải sợ hãi.
"Đi thôi, Đại Bạch, Tiểu Sửu, chúng ta qua Đông Hải!"
Trang 136# 1