Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 112: Tấn cấp, trạng thái hoàn mỹ!

Chương 112: Tấn cấp, trạng thái hoàn mỹ!
“Cuối cùng cũng thành công…”
Phong Vân nặng nề thở ra một hơi, tư vị này giống như tra tấn, quả thật còn khó chịu hơn là giết hắn.
Nhưng tất cả đều đáng giá.
Hắn rõ ràng cảm giác được lục phủ ngũ tạng của mình đã đạt đến cực hạn, đang ở điểm giới hạn.
Hơn một tháng, Phong Vân đã thành công luyện gân cốt và lục phủ ngũ tạng khó nhất đến cấp cực hạn, nếu việc này truyền đi, chỉ sợ sẽ khiến người ta kinh sợ đến nổ mắt.
Hai bộ phận này chính là bộ phận khó tu luyện nhất trong cơ thể con người, trưởng giả cũng phải mất mười mấy năm, thậm chí là mấy chục năm mới hoàn toàn rèn luyện, mặc dù có thiên phú thể chất cấp cao, cũng phải mất mấy năm mới làm được.
Nhưng Phong Vân chỉ cần hơn một tháng, quả thật là nhanh nhất trong lịch sử!
Tìm toàn tộ cứ địa Giang Hải, cũng không có ai nhanh hơn hắn. Trừ khi là có linh vật nghịch thiên, có thể giảm bớt thời gian này.
Nhưng những linh vật này, cho dù là cứ địa Giang hải, cũng khó có thể tìm thấy.
Sau đó, Phong Vân ngồi thẳng, nín thở ngưng thần, hắn muốn bắt đầu đột phá võ giả đỉnh phong, tấn thăng võ giả cực hạn.
Võ giả bình thường, chỉ cần nguyên lực đạt đến cực hạn là có thể đột phá. Nhưng Phong Vân đã tu luyện nguyên lực, khí huyết, gân cốt và lục phủ ngũ tạng đến cực hạn rồi.
Lúc này, hắn đang vận chuyển nguyên lực và khí huyết, lập tức…
Ầm ầm!
Trong cơ thể hắn truyền ra âm thanh giống như Trường Giang cuồn cuộn, nguyên lực và khí huyết đan xen nhau, đầu tiên là chảy tới toàn bộ gân cốt của Phong Vân, hoàn thành khơi thông, không có chút trở ngại nào.
Sau đó, dưới sự điều khiển của Phong Vân, bỗng nhiên xông đến lục phủ ngũ tạng.
Nguyên lực và khí huyết không ngừng cuồn cuộn, xung kích, nếu là lục phủ ngũ tạng của võ giả bình thường, chịu lực xung kích lớn như vậy đã bị thương rồi.
Nhưng bây giờ, sau khi hắn đã chịu đựng rèn luyện đến cực hạn, một ít lực xung kích này đối với Phong Vân mà nói, quả thật giống như mưa bụi, không tạo thành bất cứ chấn động gì.
Một phút sau.
Nguyên lực và khí huyết không ngừng trùng kích đến lục phủ ngũ tạng, cuối cùng trở ngại đã được đả thông.
Nguyên lực và khí huyết trùng điệp tràn vào lục phủ ngũ tạng, rồi bao bọc nó.
Cùng lúc đó, ở bên ngoài, khí tức thuộc về võ giả đỉnh phong của Phong Vân đã tăng vọt, khí thế giống như vạn quân lôi đình đột phá gông cùm xiềng xích, thành công tấn thăng lên một tầng khác.
Tấn cấp, võ giả cực hạn!
Loại khí thế này vừa ra đã bị thu lại, không làm kinh động bất kỳ kẻ nào.
Phong Vân nhẹ nhàng mở mắt, hắn cảm giác trong cơ thể mình tràn ngập lực lượng, chiến lực đã tăng lên gấp mười.
Ban đầu, chiến lực của hắn có thể so sánh với võ giả tiên thiên, bây giờ tăng lên gấp mười, quả thật vô cùng mạnh!
“Khí lực cũng gia tăng, đạt đến bốn mươi vạn cân…”
Phong Vân nắm chặt tay, trực tiếp bóp vỡ không khí trong lòng bàn tay.
Hắn lập tức lấy một kiện chiến binh trung phẩm trong không gian trữ vật ra, bàn tay dùng sức, chỉ nghe thấy một tiếng rắc, kiện chiến binh trung phẩm kia đã bị bóp nát, hắn chà tay, mảnh vỡ lập tức hóa thành bột mịn, nhẹ nhàng thổi một cái, đã theo gió bay đi.
Quá trình này hắn làm rất hời hợt, nhưng nếu người khác trông thấy, nhất định sẽ bị dọa chết khiếp.
Đây chính là bảo khí trung phẩm, cứ như vậy bị bóp nát!
“Hô…”
Sau đó, hắn thúc giục nguyên lực hắc ám trong cơ thể, che giấu khí tức quanh người. Hắn lại trở về Phong Vân trước đây, nhìn qua vẫn phong đạm vân khinh, giống như không gì có thể khiến trái tim hắn xao động.
Nhẹ nhàng đi ra diễn võ phòng, Phong Vân chuẩn bị làm chút đồ ăn, tuy rằng bây giờ, mười ngày mười đêm hắn không ăn uống cũng không sao, nhưng hắn vẫn muốn ăn để thỏa mãn mình.
Đi đến phòng bếp, đúng lúc nhìn thấy Chu Linh đang nấu cơm.
Cô ta nhìn thấy Phong Vân, có chút ngây ngốc.
“Sao vậy?” Phong Vân hơi bất ngờ, hắn đã dùng nguyên lực hắc ám bao phủ khí tức toàn thân rồi, theo lý mà nói, sẽ không nhìn ra chứ?
“Không có gì, chỉ là cảm thấy học đệ trở nên đẹp trai hơn, hơn nữa, làn da của ngươi, còn có cảm giác tốt hơn ta…”
Chu Linh thì thầm nói.
Phong Vân buồn cười, thì ra chỉ vì cái này.
Hắn thành công đạt đến trạng thái hoàn mỹ của võ giả cực hạn, gân cốt và lục phủ ngũ tạng đã trải qua rèn luyện cực hạn, biểu hiện từ trong ra ngoài, dĩ nhiên là làn da cũng biến hóa.
Nhưng đối với Phong Vân mà nói, chiến lực và cảnh giới mới là quan trọng.
Chỉ có nữ võ giả như Chu Linh mới để ý ngũ quan và làn da.
“Phong Vân học đệ, ngày mai là khảo hạch tân nhân rồi, đến lúc đó, học tỷ sẽ làm một bàn tiệc lớn, coi như cổ vũ ngươi.”
Chu Linh làm thủ thế “Cố gắng lên” với Phong Vân.
Phong Vân nhẹ nhàng cười: “Cổ vũ thì thôi, để sau khảo hạch đi, coi như là bữa ăn mừng ta chiến thắng trở về.”
Nói xong, không đợi Chu Linh nói chuyện, hắn tiện tay lấy một cái chân giò đen đã nướng chín bên cạnh, sau đó xoay người rời đi.
Để lại Chu Linh ngẩn ngơ đứng đó.

Thời gian yên lặng trôi qua, rất nhanh đã đến hôm sau.
Hôm nay, ở Võ Đạo Điện rất náo nhiệt, các võ giả trẻ tuổi đều xuất quan, chạy đến trung tâm quảng trường.
Những võ giả thiên tài lần này ở Thiên Điện, Địa Điện, Huyền Điện và Hoàng Điện nhao nhao đi ra, đi về phía quảng trường.
Ai nấy đều xoa tay kích động, trên mặt và trong mắt đều là chiến ý không hề che giấu.
Thiên tài có tự tin, khi chưa trải qua tranh đấu, ai cũng không thừa nhận mình yếu hơn người khác.

Lúc này, bên ngoài cứ địa Tinh Diệu ở Hoàng Điện.
Phong Vân đi từ trong điện ra, ở bên cạnh hắn, là đám người Chu Linh, Tuyên Phong, sắc mặt bọn họ nhìn còn khẩn trương hơn Phong Vân, giống như người tham gia khảo hạch không phải Phong Vân, mà là bọn họ.
“Thả lỏng nào, đi thôi.”
Phong Vân đi phía trước, giọng nói bình thản truyền đến, khiến đám người Tuyên Phong rất ngạc nhiên, bọn họ phát hiện, vị tiểu học đệ này, cũng quá bình tĩnh!
Nửa giờ sau.
Đám người Phong Vân đi đến gần quảng trưởng, chỗ đó đã tụ tập kín người, tiếng người huyên náo, khí thế ngất trời, tiếng động đó, cách vài dặm cũng nghe thấy được.
“Phong Vân học đệ, ngươi mau đi qua đi, khảo hạch sắp bắt đầu rồi.”
Chu Linh kiễng mũi chân nhìn xem, rồi quay đầu nói.
Phong Vân gật đầu, một bước phóng ra, một giây sau, đã xuất hiện trong sân.
Tốc độ đó cực nhanh, dù là tốc độ âm thanh cũng không theo kịp hắn, cho nên không truyền ra chút tiếng động nào!
Đám người Tuyên Phong phát hiện điểm này, hai mặt nhìn nhau, chậm rãi há to miệng…


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất