Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 151: Kim Diệu Thuấn Sát Kiếm và Phong Cực Vẫn Sát Đao!

Chương 151: Kim Diệu Thuấn Sát Kiếm và Phong Cực Vẫn Sát Đao!
Dưới Ngộ Tính Bia Đá, Phong Vân lẳng lặng ngồi xếp bằng, quanh người hắn, kiếm ý, đao ý, kim chi y cảnh, phong chi ý cảnh đột nhiên hiển lộ ra.
Kiếm chi phong mang, đao chi bá đạo, kim chi sắc bén, phong chi cắt chém, bốn loại đặc tính quanh quẩn xung quanh Phong Vân, khiến Tôn Chí và vị lão sư trung niên kia không thể đến gần, chỉ có thể các xa nơi này, bị lực lượng ý cảnh cường đại làm cho sợ hãi.
“Bảy thành kiếm ý, sáu thành đao ý, hai thành kim chi ý cảnh, một thành phong chi ý cảnh, cái này, cái này…”
Tôn Chí và lão sư trung niên cảm ứng được lực lượng cường đại này, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ rung động, nhìn khuôn mặt trẻ tuổi của Phong Vân, bọn họ không nói lên lời.
Vào tuổi của hắn, ba đại quái vật kia cũng không biến thái như thế!
“Tôn lão sư, ngươi đã mang về một tên yêu nghiệt rồi.”
Thông qua cuộc nói chuyện lúc trước, lão sư trung niên đã biết Phong Vân là người Tôn Chí mang về từ cứ địa Tinh Diệu.
Tôn Chí cười khổ một tiếng, lúc trước ông ta cảm thấy Phong Vân rất xuất sắc, nhưng bây giờ nhìn thấy, vẫn là đánh giá thấp Phong Vân rồi, hắn căn bản không phải xuất sắc, mà là khủng bố.
Lúc này mới bao lâu, mà đối phương có thể một tay bóp chết ông ta rồi!
Phong Vân không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, lúc này ý thức của hắn đã đến một không gian kỳ lạ.
Đây là biển mây, liếc mắt nhìn qua, đều là mây trời đang chuyển động cuồn cuộn.
Ầm ầm!
Một giây tiếp theo, bỗng nhiên biển mây cuồn cuộn biến thành màu vàng óng ánh chói mắt.
Toàn bộ biển mây đã biến thành kim hải, khí thế hùng vĩ mênh mông, lộ ra một loại sắc bén đến cực hạn.
Sau đó, từ trong kim hải bay ra vô số trường kiếm màu vàng, tự chủ diễn luyện giữa không trung, mỗi một kiếm đều ẩn chứa thâm ảo phong phú huyền diệu, giống như ẩn chứa một môn kiếm pháp.
Mà các trường kiếm màu vàng cũng chia thành lớn nhỏ, nhỏ nhất là mấy cm, lớn nhất có đến vài mét.
Ánh mắt Phong Vân nhìn về phía sâu nhất trong kim hải, ở chỗ đó, có một thanh kiếm màu vàng dựng thẳng đứng, mặc dù nó không diễn luyện kiếm pháp, nhưng chỉ liếc mắt, đã có vô số cảm ngộ xông lên đầu.
“Vậy cái này đi!”
Phong Vân căn bản chướng mắt các kiếm pháp khác, muốn chọn, thì phải chọn cái tốt nhất.
Các võ giả khác đi vào, võ kỹ sẽ khiêu chiến bọn họ, nhưng Phong Vân đi vào, lại là hắn khiêu chiến võ kỹ.
Bên trong, những thanh trường kiếm màu vàng ẩn chứa chiêu thức kiếm pháp, đều bị bảy thành kiếm ý của hắn hấp dẫn, mà hiện ra.
Ngay lúc Phong Vân bước vào, bỗng nhiên, bên trong kim hải, xuất hiện một cỗ bão lốc to lớn, trong thiên địa xuất hiện từng thanh đao màu xanh, chìm nổi giữa không trung, diễn biến chiêu thức kinh thế.
Giống như tích tiểu thành đại, ở trung tâm bão lốc, có một thanh đao lớn màu xanh nằm ngang, tản mát khí thế bễ nghễ bá đạo.
“Đao pháp sao?”
Ánh mắt Phong Vân sáng lên, trong đó có chút chờ mong.
Sau đó, hắn trực tiếp đi về hướng cự kiếm màu vàng, bắt đầu lĩnh hội kiếm pháp trước.
Sau khi hắn đến gần cự kiếm màu vàng, thanh kiếm bỗng thu nhỏ lại, hóa thành một đạo quang huy óng ánh, bắn thẳng vào ấn đường Phong Vân.
Oanh!
Trong ý thức vang lên một hồi âm thanh, sau đó, Phong Vân nhìn thấy một lão nhân tóc trắng, tay cầm một thanh chiến kiếm, đứng trên kim hải.
Ông ta ngông nghênh tự nhiên, thân hình thẳng tắp như kiếm.
“Môn kiếm pháp lão phu sáng chế này, tên là Kim Diệu Thuất Sát Kiếm>, nhìn cho tốt.”
Ngâm!
Một tiếng kiếm ngâm vang lên, sau đó hiển hóa trước mặt Phong Vân, chính là kiếm thức kia.
Thiên phú kiếm đạo đỉnh cấp, thiên phú hệ kim cấp cao của hắn, giờ khắc này bị thúc dục đến tận cùng, điên cuồng lĩnh ngộ, lý giải.
Cứ như vậy, không biết đã trôi qua bao lâu,
Sau khi hoàn thành diễn luyện kiếm thức cuối cùng, rồi dung hợp với những kiếm thức diễn luyện lúc trước, từ ngàn chiêu kiếm, hóa thành một kiếm.
Một kiếm này, chính là Kim Diệu Thuấn Sát Kiếm.
“Hô…”
Phong Vân tỉnh lại, trước mắt vẫn là biển mây kia, tất cả trường kiếm màu vàng, đã biến mất không thấy nữa.
Trong đầu hắn, đã có thêm một môn võ kỹ lục giai Kim Diệu Thuấn Sát Kiếm>!
“Võ kỹ lục giai, kiếm lời rồi!”
Tâm tình Phong Vân không tệ, môn võ kỹ lục giai này thích hợp để hắn tu hành, còn võ kỹ thất giai, dựa vào ý cảnh mà hắn lĩnh hội bây giờ, hiển nhiên là chưa đạt được yêu cầu.
Hơn nữa, đoán chừng nơi này cũng không có võ kỹ thất giai trở nên.
Sau đó, hắn đi vào gió lốc, lại lĩnh hội cự đao màu xanh, cảnh tượng không khác lúc trước, vẫn là lão nhân tóc trắng kia.
“Đao pháp lão phu sáng chế này, tên là Phong Cực Vẫn Sát Đao>, nhìn cho tốt.”
Coong!
Thanh âm của đao ngâm vang lên, giống như gió bắt đầu thổi trong thiên địa, sau đó, gió bão kia hóa thành một đao, lúc chém ra, lại bất ngờ thay đổi, gào khóc thảm thiết!
Không giống với Phong Quyển Vạn Sát, đây là chiêu thức dung hợp đao ý và phong chi ý cảnh.
Phong Vân mở mắt, trong đầu có thêm một môn võ kỹ lục giai nữa.
Hơn nữa, hắn còn phát hiện, hai môn võ kỹ Kim Diệu Thuấn Sát Kiếm và Phong Cực Vẫn Sát Kiếm thuộc loại hợp kích kỹ, khi lĩnh ngộ đến trình độ nhất định, có thể dung hợp thành một, sản sinh ra sát chiêu mạnh hơn.
“Không tệ không tệ.”
Phong Vân gật đầu, chuyến này đến thật không uổng công.
Đúng lúc hắn đang buồn bực vì không có đao pháp và kiếm pháp thích hợp, xứng đôi với lực lượng ý cảnh hỗ trợ của mình, bây giờ thật giống như ngủ gật có người đưa gối đầu, tất cả rất đúng lúc.
Bên này hắn thoái mái, mà ở bên ngoài, Tôn Chí và vị lão sư trung niên đúng là biến đổi bất ngờ.
Đầu tiên có vô số chiến kiếm màu vàng xuất hiện, đâm vào mắt, khiến bọn họ không dám mở mắt, sau đó, lại là một trận bão lốc rất lớn xuất hiện, hơn nữa, trong gió lốc còn có từng đoạn lưỡi đao, vô cùng sắc bén, không ai dám chống lại.
Bọn họ thủ ở đây, quả thật giống như trong cảnh nước sôi lửa bỏng.
“Rốt cuộc Phong Vân lĩnh hội võ kỹ gì, mẹ nó, động tĩnh quá lớn đi!”
Vị lão sư trung niên kia khổ không thể tả.
“Nhất định là võ kỹ thuộc tính ngũ giai trở lên, hơn nữa, nhìn động tĩnh này, đoán chứng có liên quan đến thuộc tính kim và thuộc tính phong.”
Tôn Chí sợ hãi nói, không hổ là yêu nghiệt quái vật có tư chất đỉnh cấp, lĩnh ngộ thuộc tính dễ dàng như ăn cơm uống nước, không giống bọn họ, ở trong đây nửa ngày, mới lĩnh ngộ một môn võ kỹ ngũ giai, còn không có thuộc tính.
Người so với người, chênh lệch cũng quá lớn.
Năm phút sau.
Phong Vân thức tỉnh từ trạng thái lĩnh hội, hắn nhẹ nhàng đứng lên, nhìn về bốn phía, phát hiện nơi này là một mảnh hỗn dộn, giống như bị cái gì đó phá hủy.
“Nơi này, xảy ra chuyện gì vậy?”
“Đừng nhìn chúng ta, chúng ta không yêu nghiệt như ngươi, lĩnh hội võ kỹ thôi mà khủng bố như vậy.”
Tôn Chí và lão sư trung niên nhanh chóng lắc đầu.
Phong Vân buồn cười, xem ra là hắn lĩnh hội quá nhập tâm, không cẩn thận phóng thích toàn bộ lực lượng ý cảnh, mới tạo thành cảnh tượng này.
Mỗi đề cử sẽ bạo thêm một chương nhé các đh :)


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất