Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 174: Đừng hỏi, hỏi chính là thần tiên cực phẩm!

Chương 174: Đừng hỏi, hỏi chính là thần tiên cực phẩm!
Phong Linh Kiếm là thanh chiến kiếm thuộc tính thượng phẩm thứ hai mà Phong Vân chế tạo ra. Khi hắn cầm thanh kiếm này trong tay, liền có một loại cảm giác dung hòa cùng với máu thịt.
Điều này chứng tỏ, thanh kiếm này cực kỳ phù hợp với Phong hệ thiên phú của hắn. Một khi dùng kiếm này thi triển Phong Hệ võ kỹ, uy năng sẽ đạt được tăng cường, ít nhất cũng có mạnh hơn gấp năm lần.
Như vậy tính ra, Phong Vân cảm thấy cho dù là Tông Sư trung giai, hắn cũng có thể chiến thắng, mà còn không phải là Tông Sư trung giai bình thường.
Về phần Tông Sư trung giai bình thường, dĩ nhiên có thể dễ dàng nghiền ép. Đương nhiên, Tông Sư trung giai bình thường trong miệng hắn chính là chỉ những Tông sư không lĩnh ngộ ngụy áo nghĩa kia.
Những Tông sư này chỉ bình thường trong mắt hắn mà thôi, ở trong mắt vỏ giả bình thường vẫn là cực kỳ lợi hại, thuộc dạng cao cao tại thượng không với tới được.
Đem Phong Linh Kiếm cắm vào vỏ kiếm đã chuẩn bị tốt, Phong Vân hơi phất tay, hào quang lóe lên, thu nó vào trong nhẫn không gian.
"Tiếp tục như vậy, đợi những thuộc tính thiên phú khác của mình cũng đề thăng lên, sợ rằng cũng phải chế tạo đao kiếm tương ứng. . .”
Hắn phảng phất đã đoán trước được tương lai. Hắn có được mười thanh thuộc tính chiến kiếm khác nhau, cùng với mười chuôi thuộc tính chiến đao khác nhau.
"Cũng may còn có nhẫn không gian."
Bằng không, hắn sợ là mỗi lần xuất hành đều phải cõng theo hai mươi thanh vũ khí. Hình ảnh kia chói mắt tới mức nghĩ thôi cũng đã thấy rất buồn cười rồi.
Sau đó, Phong Vân trực tiếp đi đến Tụ nguyên trận của Thử bộ. Nói cho đúng là đi đến Tụ nguyên trận Phong hệ cỡ lớn.
Không hề nghi ngờ, hắn chuẩn bị bắt đầu áp súc Phong Hệ nguyên lực.
Nhẹ nhàng mở ra cửa phòng tu hành, giống như mở ra dòng lịch sử đã phủ đầy bụi, bên trong hết thảy đều còn mới, cho thấy cũng không có mấy người từng dùng qua.
Điều này cũng rất bình thường. Ban đầu tụ nguyên trận cỡ lớn này là dùng cho những võ giả có được thiên phú cao cấp và đỉnh cấp dùng.
Thử bộ không nhiều người, có được thiên phú cao cấp cũng không có mấy, càng đừng nói thiên phú đỉnh cấp. Trên phương diện thuộc tính thiên phú, đỉnh cấp cũng chỉ có một mình Phong Vân.
Những người khác, mạnh giống như Giang Đào vậy, cũng chỉ có Hỏa Hệ thiên phú cao cấp mà thôi.
Cho nên tụ nguyên trận cỡ lớn này cũng không có mấy võ giả Thử bộ dùng.
Lần trước Kim hệ tụ nguyên trận cỡ lớn cũng là như thế này, lần này Phong Hệ tụ nguyên trận cỡ lớn này cũng là như vậy.
Đi vào trung tâm trận pháp, Phong Vân lẳng lặng đứng thẳng.
Một giây sau, khi hắn vừa thúc dục Phong Hệ thiên phú, nhất thời toàn bộ đại trận đều sáng lên. Ngay sau đó, Phong Hệ nguyên lực dày đặc hung hăng cuồn cuộn vọt về phía hắn, thông qua ba trăm sáu mươi lăm cái huyệt khiếu tiến vào bên trong cơ thể hắn, bị lôi kéo vào phong chi lốc xoáy vùng đan điền.
Nhưng vẫn chưa xong, Phong Vân sau đó lại lấy ra một viên nguyên lực chi tâm, tại chỗ luyện hóa.
Dưới hai tầng tu luyện, Phong Hệ nguyên lực trong cơ thể hắn dùng tốc độ khủng bố gia tăng sau đó áp súc lại.
Năm lần áp súc. . . Sáu lần áp súc. . . Bảy lần áp súc. . . Tám lần áp súc. . .
. . .
Một ngày sau, sau khi một luồng Phong Hệ nguyên lực cuối cùng bị Phong Vân luyện hóa nhập vào cơ thể, hắn chấn động cả người. Phong chi lốc xoáy bên trong đan điền vốn tràn đầy Phong Hệ nguyên lực chợt bộc phát ra hào quang óng ánh.
Khi vầng hào quang kia thu lại, Phong Hệ nguyên lực trong lốc xoáy dĩ nhiên đã biến thành từng viên như tinh thể, óng ánh long lanh, cứng rắn như kim cương.
Phong chi nguyên lực, hóa tinh thành công!
Rầm!
Khi Phong Vân khẽ thúc dục Phong Hệ nguyên lực trong cơ thể, bỗng nhiên sau lưng xuất hiện bão lốc màu xanh. Chỉ trong chớp mắt nó đã tràn ngập toàn bộ phòng tu hành, hơn nữa còn không phải bão lốc bình thường. Những tinh thể lấp lánh kia ẩn giấu trong gió lốc, ngưng mắt nhìn tới chỉ thấy một vùng rực rỡ xán lạn.
Chính là Phong chi nguyên lực hiển hóa!
Thấy được nguyên lực bão lốc kia có xu thế càng ngày càng mở rộng, Phong Vân nhanh chóng đình chỉ thúc dục Phong Hệ nguyên lực trong cơ thể mình. Nhất thời phòng tu hành lại khôi phục như bình thường.
"Phong hệ nguyên lực cũng đạt tới mười lần áp súc. . .”
Điều này cũng có nghĩa uy lực của Vạn Kiếm Phong Sát của hắn sẽ lại được đề thăng lên mạnh hơn gấp mấy lần.
"Hiện tại cho dù là Tông Sư trung giai đã lĩnh ngộ ngụy áo nghĩa, ta cũng có thể nghiền ép."
Phong Vân thầm lẩm bẩm.
Đương nhiên, lĩnh ngộ ngụy áo nghĩa mà hắn nói là chỉ nới đạt tới tầng thứ nhập môn hoặc là tiểu thành. Nếu như là lĩnh ngộ ngụy áo nghĩa đến đại thành hoặc là viên mãn thì còn chưa biết được.
Ngụy áo nghĩa giống với ý cảnh lực lượng, một khi đạt đến tầng thứ đại thành trở lên, uy lực cũng sẽ tăng lên gấp đôi.
Từ trong phòng tu hành đi ra, Phong Vân không khỏi khẽ giật mình. Bởi vì bên ngoài đã tụ tập không ít võ giả.
Những võ giả kia thấy được Phong Vân, lập tức lộ ra biểu tình "quả nhiên là thế'. Sau đó, một võ giả dẫn đầu trong số đó phất phất tay nói: "Giải tán đi, là Kim Thử đại nhân đang tu luyện.”
"Ngươi nhìn đi, ta nói mà, trừ Kim Thử đại nhân ra thì làm gì còn ai có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy được chứ."
"Nhìn tình hình này, chắc hẳn lại có một cái tụ nguyên trận cỡ lớn bị Kim Thử đại nhân hút khô. Quả thật khủng bố! Đây là thể loại lốc xoáy đan điền gì chứ, ngẫm lại cũng hù chết người.”
"Đừng hỏi, hỏi chính là thần tiên cực phẩm."
"Huynh đệ, tu luyện không? Thể loại hút khô cả tụ nguyên trận ấy."
". . ."
Nghe thấy đủ loại tiếng nghị luận của đám võ giả đang rời đi, Phong Vân không khỏi giật giật khóe miệng. Đám người kia thật đúng là không kém cạnh, người nào người nấy đều là nhân tài.
Trở lại lầu các, Phong Vân trầm ngâm, "Tiếp theo cũng không có gì có thể đề thăng, hơn nữa đi ra ngoài cũng đủ lâu, nên trở về rồi."
Một lần đề thăng nhiều lần chiến lực như vậy, hắn cảm thấy cần phải tiêu hóa một chút, tạm thời không đề cập tới chuyện đề thăng cái khác, để từ từ sau này lại nói.
Có điều trước khi quay về Võ Đạo Điện của cứ địa Giang Hải, Phong Vân chuẩn bị về cứ địa Tinh Diệu một chuyến trước.
Rất lâu không gặp Tiểu Lan tỷ cùng viện trưởng rồi, trong lòng hắn có chút nhớ nhung.
Sau đó, Phong Vân đi đến đại sảnh Thử bộ, nói với mấy người Đoan Mộc Húc và bộ trưởng Thử bộ xong liền khởi động truyền tống trận, mục tiêu định vị cứ địa Tinh Diệu.
Khi hắn tiến vào truyền tống trận, ngân quang lóe lên, trong chớp mắt đã biến mất.
"Ta có dự cảm lần sau hắn trở về sẽ càng thêm kinh khủng." Đoan Mộc Húc nhìn nơi Phong Vân biến mất, đột nhiên nói ra những lời này.
Bộ trưởng Thử bộ bất ngờ cũng gật đầu đồng ý, "Không nói dối ngươi, ta cũng có ý nghĩ như vậy đấy."
Ý nghĩ này không có chút căn cứ nào, nhưng lại làm cho bọn họ cực kỳ tin tưởng. Không có cách nào, ai bảo khoảng thời gian này Phong Vân điên cuồng tạo tin tức nóng hổi như thế chứ.
. . .
Một hẻm nhỏ ngoài ngoại thành cứ địa Tinh Diệu.
Hai bang phái ở chỗ này sống mái với nhau, hai bên chém giết túi bụi, máu thịt văng lên tung tóe, đánh đấm vô cùng tàn khốc.
Trong đó hai thủ lĩnh đều có thực lực tối cường, đều đạt tới tầng thứ võ giả, mọi động tác đều mang theo uy lực to lớn làm người khác ghé mắt.
Nhưng đúng lúc đó, bỗng nhiên trên đỉnh đầu bọn họ xuất hiện một cái trận pháp. Ngay sau đó, từ bên trong có một bóng dáng thon dài cao ngất khoan thai bước ra.
Đó là một thiếu niên cực kỳ tuấn mỹ, thoạt nhìn rất bình đạm, nhưng khi ánh mắt hắn quét xuống, bao gồm cả hai vị thủ lĩnh kia, tất cả mọi người ở đây đều có cảm giác toàn thân tê rần, như là bị đao đâm xuyên qua vậy.
Cường giả siêu cấp! !
Hai vị thủ lĩnh run rẩy cả người, trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất này!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất