Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 209: Nguyên lực chi hoa!

Chương 209: Nguyên lực chi hoa!
Đại hội thí luyện lần này của các đệ tử Kiếm tông bị ép dừng lại giữa chừng. Các đệ tử đều bị truyền tống từ cổ di chỉ trở về. Trên dưới toàn tông lập tức tiến vào trạng thái phòng bị cấp một.
Thậm chí ngay cả một vài trưởng lão đang bế quan cũng bị kinh động.
Niệm lực sư, Hắc Ám thiên phú, những thứ này tổng hợp lại, không thể không khiến bọn họ đánh lên một hồi chuông cảnh báo.
Bởi vì những thứ này đều là thuộc dạng những loại năng lực cực kì thưa thớt. Nhất là Hắc Ám thiên phú. Nghe nói, chỉ có một vài tổ chức ngầm mới có.
Tổ chức ngầm chân chính, liên minh Huyết Thứ chỉ là một trong số đó mà thôi. Trên cao còn tồn tại những thế lực so với hắn càng thêm khổng lồ khác nữa.
Hắc Ám thiên phú, chính là bởi vậy mà truyền lưu ra ngoài.
Cho nên, ngay khi Kiếm tông biết được trong cổ di tích có tồn tại như vậy tới xâm lấn mới có thể thận trọng đến như thế.
Thậm chí, đến cuối cùng, ngay cả tông chủ Kiếm tông đều đều bị kinh động.
Nhưng, lại cũng không thể tìm thấy người kia nữa. Đối phương giống như đã bốc hơi khỏi nhân gian vậy. Mặc cho bọn họ thăm dò tìm kiếm như thế nào, canh giữ nghiêm cẩn truyền tống trận, đều không tìm thấy được mảy may dấu vết nào của hắn.
Mà giờ này khắc này, Phong Vân đã sớm biến thành dáng vẻ của người khác, rời khỏi Kiếm tông, đi ra ngoài sơn môn.
Hắn không chỉ có riêng năng lực ẩn nấp, mà còn có cả năng lực thuấn di cộng thêm biến thân nữa. Kiếm tông đối với hắn mà nói, không nói là ra vào tự nhiên, nhưng cũng không khác mấy.
Cho dù là sử dụng dụng cụ tốt nhất, cũng đừng hòng tra ra thân phận của hắn.
Vút!
Lúc này, một tiếng kiếm rít lên vang vọng khắp trời mây, phong mang khủng bố lao lên. Phía trên chủ điện Kiếm tông, một hư ảnh hình kiếm to lớn bất ngờ xuất hiện. Mà bên trong hư ảnh đó, loáng thoáng ngưng tụ ra một đóa hoa, một đóa hoa khổng lồ không gì sánh được!
"Đây là, nguyên lực chi hoa!"
Phong Vân thấy một màn như vậy, tâm thần khẽ rung động. Nguyên lực chi hoa, chính là tiêu chí của đại tông sư, đại biểu cho nguyên lực mênh mông như biển, ngưng thành vật thật.
Nguyên lực chi hoa màu lam đậm vừa xuất hiện, trong chớp mắt đã trấn áp toàn bộ nguyên lực trong phạm vi xung quanh.
Không hề nghi ngờ, đây là tông chủ Kiếm tông trong lúc kinh sợ đã đem thực lực đại tông sư ra uy hiếp một phương, cảnh cáo hạng người to gan lớn mật tới xâm phạm.
Đáng tiếc. Làm gì có người xâm nhập nào đâu chứ. Hết thảy đều do chính bọn họ não bổ ra mà thôi. Phong Vân cũng chỉ là tới đây lấy cái hình chiếu, thuận tiện lấy đi một thanh kiếm ngọc nhỏ mà thôi.
Từ phương diện này liền phản ánh Hắc Ám thiên phú không được hoan nghênh đến mức nào. Nó thuộc dạng người gặp người đánh đấy.
"Đại tông sư à, sắp rồi."
Phong Vân sâu kín nhìn lại một cái, sau cũng lập tức không dừng lại thêm mà nhanh chóng rời xa nơi này, đi về phía Võ vực.
Kỳ thật, kế hoạch ban đầu của hắn chính là sau khi lấy xong hình chiếu của Kiếm tông, lại tương tự đi đến ba thế lực khác. Nhưng do biến hóa bất ngờ, thanh kiếm ngọc nhỏ xuất thế, đã làm xáo trộn hết kế hoạch của hắn.
Hiện tại toàn bộ cứ địa sợ rằng đều đã biết chuyện Kiếm tông có người lẻn vào. Các thế lực khác đoán chừng cũng đã bước vào trạng thái phòng bị.
Phong Vân ngẫm lại, quyết định vẫn nên bỏ qua, đợi sau này có cơ hội rồi nói sau.
Nhưng, ngay khi hắn chuẩn bị trở về, chợt nghe thấy xung quanh có võ giả đang hưng phấn thảo luận chuyện gì đó.
"Nghe nói đại tiểu thư Lâm gia Lâm Hi bao toàn bộ khách sạn Thanh Huyền, mở tiệc chiêu đãi thiên tài đệ nhất công hội luyện đan Vương Thanh Phong."
"Thật à? Vậy thì phải nhanh chóng đi xem một chút thôi! Hai người kia đều là nhân vật lớn đó. Một người là thiên tài tu luyện, một người là thiên tài luyện đan."
"Đi thôi. Dẫn ta theo với."
". . ."
Lâm Hi và thiên tài luyện đan sao.
Phong Vân nghe xong mấy người này nói chuyện, quyết đoán chuyển tầm nhìn, đi theo những võ giả kia về phía khách sạn Thanh Huyền.
Khách sạn Thanh Huyền chính là khách sạn tốt nhất cứ địa Thanh Huyền. Có tin đồn rằng chủ nhân sau lưng khách sạn này chính là cường giả đệ nhất cứ địa Tiền Tâm Phong.
Cho nên khách sạn kinh doanh nhiều năm như vậy nhưng vẫn như trước sừng sững không ngã, ngồi vững vàng trên vị trí đầu tiên.
Khi Phong Vân đi đến nơi liền nhìn thấy một khách sạn tráng lệ. Thay vì nói là khách sạn, chi bằng nói là một tòa lâu đài cổ hết sức xa hoa. Thậm chí có thể thấy được trên tường được điểm xuyết bằng các loại khoáng thạch nguyên lực.
Cũng vì vậy mà nó phản xạ ra hào quang của đủ loại nhan sắc, rực rỡ không gì sánh được.
Mà nguyên liệu nấu ăn ở nơi này nghe nói cũng đều là từ thịt của hung thú cấp bảy trở lên, thậm chí còn có thịt của hung thú cấp Lĩnh Chủ.
Trước kia nơi này đương nhiên vô cùng đông đúc, nhưng bây giờ bởi vì đã được Lâm Hi bao trọn nên cả khách sạn đều lộ ra vẻ vô cùng im lặng.
Phong Vân cùng một đám võ giả đứng ở phía dưới, trong lòng hắn đang tự hỏi nên làm như thế nào mới có thể tiếp cận vị thiên chi kiêu nữ Lâm gia này, lấy được hình chiếu của nàng.
Ẩn thân? Thuấn di? Biến thân?
Nơi này ở ngay trước mặt mọi người. Mà hắn hiện tại lại đã khôi phục lại diện mạo của bản thân mình, những chuyện này tự nhiên sẽ không thể tiến hành ngay tại chỗ.
Ngay khi hắn chuẩn bị lập lại chiêu cũ, bỗng nhiên một vị hộ vệ Lâm gia đi tới, dừng lại bên cạnh Phong Vân, cung kính nói: "Xin hỏi ngài là Phong Vân sao?"
"Là ta." Phong Vân hơi nghi ngờ nhưng vẫn gật đầu.
"Mời đi theo ta. Tiểu thư nhà ta mời ngài tới dự tiệc." Hộ vệ làm tư thế mời.
Phong Vân càng tỏ ra kinh ngạc. Hắn tin chắc chính mình chưa bao giờ đi qua cứ địa Thanh Huyền, đối phương hẳn là không biết hắn mới đúng chứ.
Bất chợt, hắn nghĩ đến Lâm Nhất Trần.
Lâm Nhất Trần hình như là người của một nhánh Lâm gia. Nếu như là hắn nói, vậy tiểu thư Lâm gia này có quen biết mình ngược lại cũng không quá lạ.
Những ý nghĩ này nhanh chóng lướt qua trong đầu Phong Vân. Sau đó, hắn gật gật đầu, đi theo hộ vệ kia vào trong khách sạn.
Bất kể nói thế nào, chỉ cần có thể tiếp cận Lâm Hi là được, Những cái khác hết thảy đều là không quan trọng bằng.
Đám võ giả xung quanh thấy một màn như vậy đều rất ngạc nhiên, nhao nhao suy đoán xem vị thiếu niên này là ai, sao có thể được Lâm Hi mời vào.
"Nhìn quần áo và trang sức trên người hắn, hình như là của Võ vực."
"Võ vực? Võ vực mạnh nhất là người tên Triển Phi kia, nhưng so với vị thiên chi kiêu nữ Lâm gia này, thật giống như đũa mốc với mâm son, không thể nào sánh nổi. Vị này lại là ai chứ?"
"Chuyện này khó hiểu quá."
Võ vực vẫn luôn giấu diếm sự tồn tại của Phong Vân, gần như không hề lộ ra mảy may chút tin tức nào. Bởi vậy cho nên trừ võ giả Võ vực, những võ giả khác của cứ địa Thanh Huyền đều không biết sự tồn tại của Phong Vân."
Lại càng không biết, cái danh người đứng đầu Võ vực, đã sớm đổi chủ.
Bên này.
Phong Vân đi theo hộ vệ đi lên phòng riêng trên tầng cao nhất của khách sạn.
Khi hắn vừa tiến vào bên trong liền cảm thấy có hai đôi mắt như mang theo thực chất rơi xuống trên người hắn.
Trong đó, một người chính là một thiếu nữ tuyệt mỹ. Người còn lại, chính là một thanh niên cao gầy.
Rõ ràng, thiếu nữ kia chính là người đứng đầu Lâm gia Lâm Hi, mà thanh niên kia, chính là thiên tài luyện đan đệ nhất của công hội luyện đan ,Vương Thanh Phong.
Ngoài hai người đó, Phong Vân còn nhìn thấy Lâm Nhất Trần. Người đã từng là bá chủ của cả thế hệ trẻ của cứ địa Giang Hải này, lúc này đang cung kính đứng sau lưng Lâm Hi. Sau khi nhìn thấy Phong Vân, hắn khẽ gật đầu, xem như chào hỏi.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất