Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 212: Sáu tầng đại trận, một phút qua!

Chương 212: Sáu tầng đại trận, một phút qua!
Sau khi Phong Vân tiến vào di tích khảo hạch, bên trên quảng trường điện chủ, ba vị phó vực chủ nhẹ nhàng phất tay, khởi động hình chiếu, nhất thời, hình ảnh Phong Vân tiếp nhận khảo hạch được chiếu lên không trung.
Mọi người ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy phía trước Phong Vân, có sáu tầng trận pháp, trên mỗi một trận pháp đều có đường vân vô cùng rườm rà, hơn nữa, còn phức tạp và to lớn hơn tầng thứ nhất.
“Đây là…”
Đám người Bạch Vân Tịch nhìn lại, không biết Phong Vân đã tiếp nhận khảo hạch gì.
Tám người bọn họ chưa từng trải qua khảo hạch như vậy.
Nhưng ba vị phó vực chủ nhìn nhau, trên mặt lộ ra vẻ ngưng trọng.
“Không ngờ lại là khảo hạch này.”
“Đúng vậy, sáu tầng trận pháp, có thể nói là khảo hạch khó khăn nhất, năm đó vực chủ khảo hạch, cũng gặp được hạng mục này.”
“Đúng vậy, mạnh như vực chủ đại nhận, được xưng là một đời vực chủ mạnh nhất trong lịch sử, cũng mất trọn mười ngày mười đêm mới qua cửa.”
Tám người Bạch Vân Tịch nghe thấy ba vị phó vực chủ đối thoại, trên mặt không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên.
Bọn họ cũng biết vực chủ bây giờ, được xưng là vực chủ mạnh nhất trong lịch sử Võ vực, chiến lực cao nhất, luôn được ca ngợi là thần thoại.
Thần thoại như vậy còn tốn mười ngày mới qua cửa, có thể nghĩ là độ khó cao thế nào.
Phong Vân có thể thông qua sao?
Phải biết, thời gian khảo hạch chỉ có mười ngày mười đêm, một khi vượt qua thời gian này, coi như là thất bại.
“Haiz, không ngờ lại trúng khảo hạch này, vận khí quá kém.”
Dương Tượng Chân lắc đầu giận dữ.
Quan Thanh và Đằng Văn Hải bên cạnh cũng bất đắc dĩ, trong lòng cầu nguyện Phong Vân có thể vượt qua.
“Thật sự không được thì chỉ có thể đợi đến sang năm.”
Mà lúc này, tám người Bạch Vân Tịch cũng tra được tin tức liên quan đến sáu tầng đại trận trên diễn đàn Võ vực.
Sáu tầng đại trận, chính là khảo nghiệm tâm huyễn đạo, ở mỗi tầng đều tràn ngập các loại ảo cảnh, mỹ danh viết khảo nghiệm tâm tính của ngươi, thật ra là đè tâm tính ngươi xuống đất mà cọ sát.
Đám võ giả trải qua sáu tầng đại trận, sau khi trở ra thậm chí có thể điên hoặc ngốc, bởi vị tâm võ đạo bị vỡ nát.
Cho đến bây giờ, người qua cửa cũng chỉ có vực chủ ở thế hệ này mà thôi, những người khác, đều thất bại.
Nhìn thấy đoạn ghi chép đáng sợ này, sắc mặt tám người Bạch Vân Tịch kinh hãi, cái này, mẹ nó xác định là khảo hạch sao?
Lúc này, trong lòng bọn họ cảm thấy may mắn, may mà lúc trước mình không đánh trúng khảo hạch này, nếu không, chưa chắc bây giờ đã yên ổn đứng ở đây.
Nhưng sau đó bọn họ bắt đầu lo lắng, sáu tầng đại trận biến thái như vậy, Phong Vân thật sự có thể thông qua sao?
Mặc dù thiên phú của Phong Vân rất cao, tư chất cũng rất mạnh, nhưng vẫn còn trẻ, sợ là chưa trải qua chuyện gì, khảo nghiệm ảo cảnh này dường như sẽ là nhược điểm trí mạng của hắn.
Bọn họ có thể nghĩ đến đây, ba người Dương Tượng Chân đương nhiên cũng nghĩ đến.
Lúc này, ba người Dương Tượng Chân chỉ hi vọng Phong Vân sẽ không bị ảo cảnh ảnh hưởng, phá vớ tâm võ đạo, nếu không thì, coi như đã phế.
Sáu tầng đại trận, một tầng khảo nghiệm dũng cảm, một tầng khảo nghiệm gan dạ, một tầng khảo nghiệm tình cảm, một tầng khảo nghiệm dục vọng, một tầng khảo nghiệm suy nghĩ và một tầng khảo nghiệm đạo đức.
Có thể nói mỗi tầng so với nhau đều khó khăn, đều sâu sắc.
Các đệ tử trên quảng trường cũng khẩn trương quan sát, Phong Vân bước vào tầng thứ nhất.

Trong trận pháp.
Lúc Phong Vân đi vào, cảnh tượng đột nhiên thay đổi, hiện ra trước mắt hắn, là một đáy vực sâu không thấy đáy, giống như miệng một cự thú, đen sì như mực, thôn phệ tất cả.
Mà bên tai hắn không ngừng có giọng nói truyền đến, bảo hắn không nên nhảy, hắn cảm giác, tất cả nguyên lực, tu vi của mình đều biến mất.
Giờ khắc này, hắn giống như đã trở thành người bình thường.
“Khảo nghiệm ảo cảnh sao?”
Phong Vân cười, hắn có thiên phú linh hồn cấp cao, có thiên phú huyễn đạo cấp cao, có thiên phú không gian, không sợ nhất chính là khảo nghiệm ảo cảnh.
Mặt dù cảnh tượng này vô cùng chân thật, cho dù là ngũ giác hay các giác quan khác đều rất chân thật, khiến người ta không biết đây là hư ảo hay hiện thực.
Nhưng trước mặt hắn, những cái này đều hư ảo.
Lực tinh thần của hắn có thể bao trùm toàn bộ trận pháp trong chớp mắt, lực lượng huyễn đạo có thể nhìn thấu tất cả sương mù, và năng lực không gian có thể cảm giác rõ ràng chỗ sinh ra không gian dao động để bố trí trận pháp.
Cho nên, ảo cảnh rất chân thật này, ở trước mắt hắn, giống như thùng rỗng kêu to.
Thiên phú linh hồn, thiên phú huyễn đạo, thiên phú không gian,là ba loại thiên phú vô cùng thưa thớt, trong hàng tỉ người mới có một người, mà người có đồng thời ba thiên phú này, sợ là tìm khắp địa cầu cũng không đủ một bàn tay.
Mà Phong Vân, chính là sự tồn tại như vậy.
Hắn đứng trước vực sâu vô tận, sắc mặt bất động, mặc dù trên người không có chút nguyên lực dao động nào, giống như một người bình thường, nhưng khi hắn đưa một ngón tay ra, hư không trước mắt bỗng nhiên vỡ nát.
Giống như một cái gương, vết nứt từ ngón tay hắn không ngừng tràn ra ngoài, trong khoảnh khắc đã tràn đầy hư không.
Oanh!
Một tiếng ầm vang, trong chớp mắt, toàn bộ thế giới ảo đã vỡ nát, Phong Vân trực tiếp đi ra ngoài.
Hắn không hoàn toàn phá vỡ trận pháp này, nếu không sẽ khiến người ta quá mức chú ý.
Trên thực tế, mặc dù Phong Vân không phá hỏng trận pháp, nhưng giờ khắc này, cũng đủ làm người ta chú ý rồi.
Bởi vì hắn thông qua tầng thứ nhất trận pháp, chỉ mất mười giây.
“Mẹ nó, thật hay giả vậy, mới mười giây đồng hồ?”
Triển Phi kinh ngạc đến ngây người, tròng mắt sắp rơi ra ngoài.
Bên cạnh, Bạch Vân Tịch nhìn máy tính giờ, phía trên hiện ra đúng mười giây.
Sau đó, còn chưa xong.
Tầng thứ hai, Phong Vân thông qua tốn mười giây.
Tầng thứ ba, Phong Vân thông qua tốn mười giây.
Tầng thứ tư…
Tầng thứ năm…
“Mười giây! Tất cả đều là mười giây!”
Bạch Vân Tịch nhìn máy tính giờ trong tay, lúc này, cả bàn tay cô ta đều lay động, là do kinh ngạc cực độ dẫn đến cơ bắp co rút.
Mà đám đệ tử khác, đã sớm há to miệng, ngơ ngác đứng đó, không nói lên lời.
Lúc này, ba vị phó vực chủ Dương Tượng Chân, Quan Thanh và Đằng Văn Hải đã không thể duy trì bình tĩnh nữa, mỗi người đều trợn to mắt, giống như sắp rơi ra ngoài.
Ánh mắt kia, giống như không phải bọn họ đang nhìn một người, mà là nhìn một con quái vật khoác da người!
Cuồi cùng, Phong Vân cũng chỉ tốn mười giây để thông qua tầng thứ sáu khảo nghiệm.
Toàn bộ chủ điện, mấy chục vạn người, không một ai nói chuyện, toàn trường yên tĩnh giống như chết!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất